Phi Thăng Chi Hậu
Chương 262 : Lần đầu giao thiệp
Ngày đăng: 21:02 19/04/20
Ngay khi chiến cuộc giữa Đao vực và Chiến tộc xuất hiện biến hóa mới, hai bên tạm thời ngừng giao chiến, một gã đệ tử Chiến tộc đột nhiên xuất hiện trong phạm vi Kiếm vực.
Người đến tự xưng là Chiến Tâm, là đệ tử kiệt xuất trong thế hệ sau của Chiến tộc, đến để cầu kiến các chủ của Kiếm các. Những Hoàng Kim chiến sĩ tuần tra không dám chậm trễ, lập tức thông báo việc này cho Trì Thương, chờ đợi quyết định của hắn.
Sau khi suy nghĩ một chút, Trì Thương ngẩng đầu nói:
- Có câu ở xa đến là khách, để cho hắn vào đi!
- Vâng thưa Thiếu các chủ!
Không lâu sau, Hoàng Kim giáp sĩ liền dẫn theo một thiếu niên áo trắng trẻ tuổi anh tuấn, khuôn mặt pha chút kiêu ngạo tiến vào tầng thứ nhất của Kiếm các.
- Kiếm các này có chút đặc thù, tại Thái Cổ cũng xem như khác biệt!
Thiếu niên gọi là Chiến Tâm bước qua cánh cửa, nhìn chung quanh một vòng, giọng nói bỗng nhiên biến đổi:
- Nhưng so với Chiến Đế cung chúng ta thì vẫn còn kém xa!
Phía sau, Những Hoàng Kim giáp sĩ đang chuẩn bị lui ra ngoài nghe được, sắc mặt nhất thời biến đổi. Bọn họ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Trì Thương ngồi phía trên, cuối cùng nhẫn nhịn không nói gì, xoay người đi nhanh ra ngoài. Tiếng bước chân có vẻ rất nặng nề.
Trì Thương lãnh đạm nhìn tên tên thiếu niên gọi là Chiến Tâm này, chí ít bề ngoài cũng là một gã thiếu niên, lên tiếng:
- Cho dù ở địa phương nào, cho dù là dạng kiến trúc gì, cũng chỉ là nơi con người ở mà thôi. Người cao quý ở nơi nào cũng trở nên tôn quý. Các hạ nói có đúng không?
Sắc mặt Chiến Tâm khẽ biến đổi, nụ cười mang theo vẻ trào phúng trên mặt liền biến mất, thần sắc nghiêm túc nói:
- Thứ cho tại hạ đã thất lễ! Tầm nhìn của tại hạ quả thật là thiển cận. Người cao quý cho dù ở nơi nào cũng trở nên bất phàm… Tất cả vẫn phải nhìn vào thực lực của chủ nhân. Chiến tộc ta thực lực ngạo tuyệt thiên hạ, có thể nhất thống Thái Cổ, bình định hỗn loạn, sau đó đồng lòng đối kháng với thần ma. Đế quân của tộc ta nghe nói Kiếm vực cũng có nhiệt huyết nam nhi, muốn chấn hưng nhân tộc giống như tộc của ta, không giống như những vực khác chỉ lo bảo thủ hoặc nghĩ cách để mở rộng thế lực của mình. Từ điểm này mà nói, mục đích của Chiến tộc và Kiếm vực đều là như nhau.
- Chúng ta hy vọng Kiếm vực và Chiến tộc có thể liên thủ. Chẳng biết ý của các chủ thế nào?
- Ta không phải là các chủ!
Trì Thương nói.
- Ồ?
Trên mặt Chiến Tâm lộ ra thần sắc bất ngờ, liền khom người lên tiếng:
- Vô cùng xin lỗi về hành vi vừa rồi, đó tuyệt không phải là ý tứ của Chiến tộc ta! Đế quân và tộc của ta vốn có thành ý cùng Kiếm vực kết minh. Chỉ là khi tại hạ vừa bước vào Kiếm các, lại phát hiện vực chủ của Kiếm vực dường như không giống như trong truyền thuyết, thực lực có vẻ…
Trì Thương nghe vậy, sự khó chịu trong lòng toàn bộ đều không còn. Ngồi tại vị trí các chủ, rất nhiều chuyện đều không thể làm theo ý mình, cần phải suy nghĩ cẩn thận.
- Không biết các chủ hiện ở đâu? Tại hạ có chuyện cần phải thương lượng với Kiếm Thần.
- Sư tôn hiện đang bế quan. Hiện nay tất cả chuyện của Kiếm vực đều do ta toàn quyền xử lý. Các hạ cứ nói đừng ngại!
Chiến Tâm ngẩng đầu lên, trong mắt thoáng hiện lên thần sắc cổ quái:
- Kiếm vực có thể tồn tại dưới sự giáp công của Đao vực và Ma Vực tất có đạo lý của nó.
Chiến Ương chắp tay đứng:
- Hay là ngươi nói một chút thu hoạch lần này, cao thủ chân chính của Kiếm vực ra sao?
Sắc mặt Chiến Tâm hơi khựng lại, hiện lên vẻ ngập ngừng:
- Thuộc hạ… chuyến này cũng không nhìn thấy người đứng đầu Kiếm vực.
- Hử?
Chiến Ương chợt xoay người lại, nhìn thẳng vào Chiến Tâm, trầm giọng nói:
- Đây là thu hoạch lần này của ngươi?
Chiến Tâm cúi đầu nói:
- Mặc dù chưa nhìn thấy người đứng đầu Kiếm vực, nhưng thuộc hạ đã từ trong miệng của Trì Thương biết được, vực chủ của Kiếm vực hiện đang bế quan. Từ tình huống trước đó mà xem xét, mấy chục vạn năm qua vực chủ của Kiếm vực không hề xuất hiện, có lẽ việc này là thật. Hơn nữa thuộc hạ còn gặp được một cường giả rất mạnh của Kiếm vực.
- Nói đi!
- Người này gọi Tây Môn Y Bắc. Lúc đó hắn chỉ liếc nhìn thuộc hạ một cái, thuộc hạ cảm giác như đã chết một lần.
Chiến Ương trầm ngâm trong chốc lát, trong mắt hiện lên vẻ suy tư, ngẩng đầu hỏi:
- So với bổn tọa thì sao?
Trên mặt Chiến Tâm hiện lên vẻ do dự, một lúc lâu sau mới lên tiếng:
- Thắng bại khó đoán!
- Hiểu rồi! Ngươi trở về đi!
- Vâng! Thuộc hạ xin cáo lui!
oOo
Trong mấy tháng sau, Chiến tộc cũng không phái người đến Kiếm vực nữa, giống như đã hoàn toàn quên mất Kiếm vực. Còn ở bên kia, thực lực ẩn tàng của Đao vực lại khiến cho người ta kinh hãi không thôi.
Không ai ngờ được, vực chủ chân chính sau màn của Đao vực lại không phải Đao Thần mà là một người khác…
"Nhất Niệm Luân Hồi" Quân Thiên Thương