Phi Thăng Chi Hậu

Chương 264 : Thức tỉnh

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


Đao giả, bá giả! Đao vực từ trên xuống dưới, mỗi người đều tu luyện đao đạo. Đao đạo càng sâu, khí tức bá đạo lại càng nồng. Bất kể là Đao Đế, Đao Hoàng hay Đao Quân, tất cả đều có một loại bá khí.



Từ sau khi Phong Vân Vô Kỵ đến Thái Cổ, lực lượng của kiếm mới bắt đầu quật khởi. Đối với cao thủ đao đạo mà nói, chuyện này giống như là một thảm họa. Ngay cả Đao Đế cũng phải chịu nhục, khiến cho tính tình của hắn biến đổi. Nhưng đao giả, bá giả thì vĩnh viễn không hề thay đổi.



Không ai ngờ được, sau lưng Đao Thần, chúa tể của toàn bộ Đao vực tồn tại mấy chục ức năm lại là một thiếu niên trẻ tuổi nho nhã như vậy. Không những chẳng hề có một chút bá khí, ngược lại có dáng vẻ của người trí thức, giống như một tên thư sinh không hề có võ công. Nếu như không có đôi lông mày pha lẫn chút trắng bạc kia, đám người Chiến Tế tuyệt không thể tin đây lại là chủ nhân chân chính trong truyền thuyết của Đao vực.



"Nhất Niệm Luân Hồi" Quân Thiên Thương!



Quân Thiên Thương chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt có một sự bình tĩnh giống như đã nhiều lần trải qua phong ba bão táp, phảng phất thế gian này chẳng có chuyện gì có thể khiến cho hắn động dung.



Trong tay trái của Quân Thiên Thương lại đang cầm một quyển sách cổ có bìa ngoài màu xanh. Hắn không nhanh không chậm vươn một ngón tay chỉ về không trung, lãnh đạm nói:



- Từ xa đến là khách! Nếu như đã đến thì hãy để tại hạ chiêu đãi một phen, sau đó đi cũng không muộn!



Trên bầu trời, hai cao thủ Chiến tộc đang giao đấu cùng với ba cao thủ Đao vực lập tức biết không ổn, tâm niệm vừa động đã nhanh chóng bay về phía xa…



Mấy chục cao thủ Thần cấp của Đao vực vừa bước ra vẫn không hề cử động, chỉ có chút hờ hững nhìn về phía xa. Khóe miệng của Quân Thiên Thương mỉm cười, đầu ngón tay khẽ rung động. Trong hư không, từng cỗ ba động vô hình bỗng nhiên lan ra. Trước mắt của Chiến La, một không gian thông đạo thẳng tắp bỗng cắt ngang hư không, thông đến một nơi xa vô tận…



Trong nháy mắt, hai người Chiến Tế đã chạy ra xa ngàn dặm đột nhiên lại xuất hiện cách đầu ngón tay của Quân Thiên Thương không xa, sau đó biến mất không thấy nữa.



Chiến La biến sắc, những đệ tử Chiến tộc đứng bên dưới cũng đều hoảng sợ.



"Đùng!"



"Đùng!"



Hai tiếng nổ giòn giã vang lên. Chiến Tế và Chiến Lễ đã biến mất đột nhiên từ hư không phía trước đầu ngón tay Quân Thiên Thương rơi xuống, không hề nhúc nhích. Lồng ngực của bọn họ vẫn chậm rãi phập phồng như trước, cánh mũi vẫn hô hấp bình thường, thế nhưng…



- Tất cả Chiến tộc mau lui!



Trên ngọn núi xa xa, Chiến La quát lên một tiếng. Hàng vạn đệ tử Chiến tộc lập tức nhanh chóng lui về phía xa một cách trật tự, giống như thủy triều đang rút.



Chiến La liếc nhìn hai người Chiến Tế đang nằm trên đất, trầm giọng nói:



- Ngươi rốt cuộc đã làm gì bọn họ?
- Tất cả Chiến tộc, một trăm Đế cấp, năm mươi Thần cấp nhanh chóng tập hợp!



Thanh âm vừa dứt, trên phiến tuyết đọng trước người Chiến Ma, nhất thời bóng người chuyển động. Một trăm cao thủ Đế cấp, năm mươi cao thủ Thần cấp, không hơn không kém một người xuất hiện trước mặt Chiến Ma.



Ánh mắt của Chiến Ma đảo qua những người này, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, cao giọng nói:



- Rất tốt! Đế quân có lệnh, trong vòng mười ngày các ngươi sẽ do bổn tọa chỉ huy. Có vấn đề gì không?



- Rõ!



Tổng cộng một trăm năm mươi cao thủ nghe vậy liền quỳ một chân xuống, tay phải chống trên đầu gối, đồng thanh đáp lời.



- Ha ha ha…



Chiến Ma cười lớn khiến cho vết sẹo trên mặt rung lên. Trong tiếng cười của hắn, ở phía sau, một đạo hư ảnh mờ nhạt dần dần trở nên ngưng thật…



- Xuất phát!



Chiến Ma ra lệnh một tiếng, dẫn theo một trăm năm mươi cao thủ tiến về phương xa, phía sau là mấy trăm đội ngũ Chiến tộc…



oOo



Đối với chiến sự giữa Chiến tộc và Đao vực, trong khoảng thời gian ngắn Trì Thương cũng không nghĩ ra chủ ý. Sau khi hỏi ý kiến của Tây Môn Y Bắc, Tây Môn dường như cũng có chút do dự, bởi vì chuyện này vốn không thuộc sở trường của hắn. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn mới lên tiếng: "Ngồi xem kỳ biến!"



Trì Thương nghe vậy đầu óc đột nhiên trở nên thanh tỉnh không ít. Cẩn thận đánh giá lại, dựa vào thực lực của các vực hiện nay, chỉ sợ Kiếm vực căn bản không phải là đối thủ, cũng không thể so sánh được về thế lực tiềm tàng. Quan trọng hơn là vực chủ hiện không có mặt, Độc Cô Vô Thương thì lại đang bế quan, lúc can dự vào tranh đấu giữa hai bên không thể nghi ngờ chính là tìm chết. Ngồi xem kỳ biến chính là phương pháp duy nhất.



Trì Thương sau khi có quyết định, liền phái đệ tử Kiếm các ngày đêm cẩn thận quan sát biến hóa của hai bên. Trong lúc này, một thanh âm đã rất lâu không xuất hiện đột nhiên vang lên bên trong Kiếm các:



"Trì Thương, tìm giúp ta một bộ quần áo đến đây!"



- Sư tôn!



Dựa vào sự bình tĩnh của Trì Thương, nghe được giọng nói này cũng phải buột miệng hô lên…