Phi Thăng Chi Hậu

Chương 271 : Đế quân cho mời

Ngày đăng: 21:02 19/04/20


Hóa thân của Chiến Đế rời đi, tại trường chỉ còn lại Phong Vân Vô Kỵ và Quân Thiên Thương. Nhất thời thiên địa trở nên vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại hoa tuyết lác đác bay đi và tiếng gió thổi vù vù quanh quẩn bên tai…



Quân Thiên Thương dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn Phong Vân Vô Kỵ, trên mặt lộ ra vẻ suy tư.



- Ta và Chiến Đế đều đã xem thường ngươi.



Quân Thiên Thương nói.



- Ồ?



Phong Vân Vô Kỵ thản nhiên nói:



- Không biết vực chủ nói như vậy là có ý gì?



Quân Thiên Thương lắc đầu, chỉ cười mà không nói. Hắn trầm ngâm trong chốc lát, sau đó lên tiếng:



- Ta có một đề nghị, không biết Kiếm Thần có hứng thú không?



Phong Vân Vô Kỵ khẽ giật mình, tay phải liền mở ra, lên tiếng:



- Xin cứ nói!



- Hai vực liên minh!



Quân Thiên Thương thần sắc nghiêm túc, nói xong liền nhìn thẳng vào Phong Vân Vô Kỵ.



Ngoài dự liệu của Quân Thiên Thương, Phong Vân Vô Kỵ lại tỏ ra trấn định, giống như hắn đã sớm đoán được đề nghị này của Quân Thiên Thương.



- Xem ra đây là phương pháp duy nhất hiện nay!



Phong Vân Vô Kỵ bình tĩnh nói, chân mày không hề có một nếp nhăn.



oOo



Tại Chiến Đế phong.



Chiến Đế mở mắt ra. Trước người hắn, Chiến Ma có chút nhếch nhác đang quỳ mọp xuống.



- Đế quân!



Chiến Ma cung kính nói:



- Thuộc hạ có tội!



- Thứ cho ngươi vô tội!


Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên lại cười, vẻ mặt xuân phong, đưa tay ra hiệu với Chiến Duyên.



Sắc mặt Chiến Duyên lại sửng sốt, chiêu này của Phong Vân Vô Kỵ quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn. Có điều từ đầu đến cuối, dưới một thói quen gần như bản năng, Chiến Duyên vẫn bảo trì tư thế phòng thủ gần như không đổi, khiến cho Phong Vân Vô Kỵ căn bản không thể ra tay.



- Như vậy chúng ta đương nhiên là càng hoan nghênh!



Chiến Duyên liền phản ứng lại, ung dung nói, ngữ khí đột nhiên biến đổi:



- Chỉ có điều, nghe nói vực chủ Kiếm vực công tham tạo hóa, đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Vì để thuận tiện, xin vực chủ hãy tự mình chịu trói, như vậy chúng ta mới dễ dàng đưa vực chủ đến Chiến Đế cung, cũng tránh làm cho đế quân tức giận!



Vòng vây lại thu hẹp một bước.



Phong Vân Vô Kỵ lắc đầu:



- Thật là có chút làm cho người ta thất vọng! Vậy là các ngươi muốn chiến sao?



Chiến Duyên thần sắc không đổi:



- Dù sao đế quân cũng đã nói qua, Kiếm Thần võ công cao tuyệt, chúng ta không thể không cẩn thận một chút, miễn cho quý thể của các hạ bị thương!



Nghe được những lời này, sắc mặt Phong Vân Vô Kỵ nhất thời trầm xuống:



- Nếu đã như vậy, động thủ đi! Có điều, chỉ dựa vào các ngươi mà muốn lưu lại bổn tọa sao?



Phong Vân Vô Kỵ đã không còn xưng "ta", mà lại là "bổn tọa", biểu thị hắn không muốn cùng Chiến Duyên tiếp tục nói dông dài.



Thần thức đảo qua, Phong Vân Vô Kỵ phát hiện ẩn trong đám người chung quanh có không ít cao thủ Thần cấp.



- Ha ha! Chúng ta đã sớm biết khinh công của Kiếm Thần là có một không hai trong thiên hạ, cho nên trước khi đến đây, đế quân đã phái bốn vị hộ pháp, liên thủ thiết lập cấm chế không gian. Nếu như các hạ muốn từ nơi này thoát ra, chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy!



Chiến Duyên mỉm cười nhìn hư ảnh đột nhiên tan ra trước mặt, thản nhiên nói.



Gần như là ngay khi thân hình nguyên bản của Phong Vân Vô Kỵ còn chưa tan mất, cách đó gần trăm trượng, một thân ảnh mờ nhạt từ hư không xuất hiện, dần dần ngưng thực thành bóng dáng của Phong Vân Vô Kỵ.



Từ vị trí của Phong Vân Vô Kỵ quan sát xuống phía dưới, tại bốn phương đều có một lão giả Chiến tộc tóc bạc râu trắng giơ một tay lên cao quá đầu giống như thiên thần. Bốn cánh tay phảng phất như bốn cây cột lớn phong tỏa toàn bộ không gian phía trong. Tần suất không gian không ngừng biến hóa, cho dù có năng lực thiên ma hóa thân, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó đột phá ra.



Trước mắt bỗng nhoáng lên, trong nháy mắt Phong Vân Vô Kỵ lại xuất hiện ở vị trí cũ…



- Kiếm Thần, mời trở lại đi!



Bốn giọng nói già nua từ bốn phía gần như đồng thời vang lên…