Phi Thăng Chi Hậu
Chương 273 : Vạn Kiếm Triều Tông
Ngày đăng: 21:02 19/04/20
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Từng phiến lá kiếm từ bầu trời không ngừng bắn xuống. Đám người Chiến Duyên cũng liên tục xuất thủ, phá nát những lá kiếm đã phân tán, nhưng lá kiếm rợp trời rất nhanh lại che phủ cả tất cả tầm nhìn.
"Ầm!"
Chiến Duyên chỉ cảm thấy một luồng sáng trắng lóe lên bên cạnh mình, tiếp đó từ phía sau vang lên một tiếng nổ kinh thiên. Trong tiếng nổ rung trời, vô số đệ tử Chiến tộc kêu lên thảm thiết, bị sóng khí cường đại chấn bay về bốn phương tám hướng. Giữa vòng vây của đệ tử Chiến tộc, bóng người sáng chói ngự trên vạn lá kiếm đứng giữa không trung. Từng phiến lá kiếm ngưng tụ như thực thể, hoặc tại không trung hoặc sát mặt đất, vận chuyển theo một quy luật nào đó. Những tiếng kêu bén nhọn không ngừng vang lên bên tai.
- Bày trận!
Chiến Duyên hét lớn một tiếng. Đối mặt với công kích quỷ dị của Phong Vân Vô Kỵ, đệ tử Chiến tộc cuối cùng cũng phản ứng lại, từng cỗ chiến ý cường đại phá thể bay ra. Hư không rung chuyển, trong nháy mắt khí tức của vô số đệ tử Chiến tộc liền hợp thành một thể.
"A!"
Một tiếng quát đột ngột vang lên, những đệ tử Chiến tộc đã bị Phong Vân Vô Kỵ chấn bay ra bốn phía lại bị một lực hút vô hình kéo về bên trong. Một cơn cuồng phong sát với mặt đất bắt đầu xoay chuyển, trong nháy mắt hình thành một cơn lốc xoáy, dưới liền cùng đất, trên nối với trời. Tất cả đệ tử Chiến tộc đều lao vào trong cơn lốc xoáy khổng lồ đang gào thét.
Thiên địa bỗng trở nên lạnh lẽo, từng luồng gió tuyết từ bên trong cơn lốc chọc trời liền đất bắn ra, theo không khí khuấy động tản đi. Ngay sau đó, từ trên bầu trời âm u, hoa tuyết từ rải rác đến dày đặc ào ào rơi xuống.
Cơn lốc, hoa tuyết, lá kiếm trắng xóa đầy trời, cùng với nam tử ngồi xếp bằng giữa trung ương, tất cả tạo thành một cảnh tượng kỳ dị trong thiên địa.
- Phong Vân Vô Kỵ! Ngươi quả thật xứng đáng với địa vị đứng đầu Kiếm vực, nhưng lần này ngươi vẫn không thể thoát được.
Giọng nói của Chiến Duyên từ xa xa vang lên, sau đó thân hình của hắn cũng lui vào bên trong cơn lốc xoáy thanh thế kinh người…
Bên bờ Tuyết vực, trên một ngọn núi cao, thân ảnh cô tuyệt của tên thiếu niên áo trắng đang đứng sừng sững trong gió tuyết. Nhìn thấy cơn lốc xoáy khổng lồ đang thành hình giữa thiên địa, sắc mặt của hắn khẽ biến đổi. Bên dưới ống tay áo đang bay phần phật, một bàn tay trắng nõn liền vươn ra. Từ phía sau, tám gã chiến tướng vẻ mặt lạnh lùng và khí tức cường đại chậm rãi đi về phía cơn lốc xoáy khổng lồ. Tốc độ dường như rất chậm, nhưng một bước lại lướt qua khoảng cách đến mấy trăm trượng, chỉ một lát đã lao vào bên trong cơn lốc xoáy khổng lồ.
Lá kiếm đầy trời càng lúc càng nhiều, dường như vô cùng vô tận. Tại khoảnh khắc khi cơn lốc xoáy thành hình, tốc độ sinh trưởng của nó cũng bỗng nhiên tăng vọt, trong nháy mắt đã hợp thành một hải dương bao phủ toàn bộ không gian.
"Vút!"
Trong hư không, bóng người sáng chói càng trờ nên ngưng thật, thân hình ngày càng giống với Phong Vân Vô Kỵ đang ngồi xếp bằng trong kiếm liên, nhưng thủy chung vẫn không hình thành ngũ quan rõ ràng.
- Đế… đế quân, thuộc hạ biết tội!
Vẻ mặt của tên chiến tướng kia lập tức biến đổi, sợ hãi quỳ sát xuống đất, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chiến Đế trong lòng thở dài một tiếng, vung tay lên:
- Đi đi! Nhớ kỹ tốc độ phải nhanh, chậm trễ chỉ e sẽ xảy ra chuyện… Hy vọng Chiến Ma có thể còn sống trở về!
Bên trong Chiến Đế cung, thần sắc của mọi người đều biến đổi. Tất cả đều hiểu rõ thực lực của Chiến Ma, mặc dù không phải là mạnh nhất trong số chiến tướng, nhưng cũng không hề yếu chút nào. Đối mặt với người đứng đầu Đao vực là Quân Thiên Thương cũng có sức liều mạng, tại sao đối mặt với tên kiếm khách tóc trắng kia…
- Vâng!
Tên chiến tướng kia nhanh chóng đứng dậy, bước nhanh ra bên ngoài. Ở phía sau, bốn gã chiến tướng khác cũng đồng thời đứng dậy đi theo hắn…
Ánh mắt của Chiến Đế lướt qua một chiến tướng bên phải, khẽ gật đầu.
- Võ đạo của Quân Thiên Thương và Tây Môn Y Bắc không giống nhau. Quân Thiên Thương cũng không có ý liều mạng đả thương người, nhưng Tây Môn Y Bắc này…
Tên chiến tướng kia liếc nhìn Chiến Đế một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Nhưng Tây Môn Y Bắc này hoàn toàn khác hẳn với Quân Thiên Thương, một khi xuất thủ sợ rằng nhất định phải có kẻ sống người chết. Cho dù hắn không muốn đả thương người, cũng không phải do hắn quyết định.
Chiến Đế nhìn tên chiến tướng kia, khẽ gật đầu, sau đó lại nhắm mắt lại. Bên trong Chiến Đế cung lại khôi phục sự yên tĩnh như trước…
oOo
Bên ngoài Tuyết vực mấy ngàn dặm, Tây Môn Y Bắc đang bay nhanh giữa không trung đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía trước, lạnh lùng nói:
- Chiến Ma?
- Ngươi là Tây Môn Y Bắc?
Phía trước Tây Môn Y Bắc, tên nam tử đang đứng chắp tay liền xoay người lại. Người này không phải Chiến Ma thì là ai?