Phi Thăng Chi Hậu
Chương 351 : Cường giả gặp mặt
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
Cửu tinh liên châu, chí âm chí trọc, thiên hạ tất loạn…
Giang hồ thông cáo: Phong tộc xuất thế, lấy nơi cực tây làm biên giới, những kẻ vượt giới, giết không cần hỏi.
Giang hồ thông cáo: Thủy tộc xuất thế, những kẻ dám bất kính, giết không cần hỏi…
Giang hồ thông cáo: Viêm tộc xuất thế, những kẻ dám bất kính với Thánh nữ Phượng Phi, giết không tha…
Chiến tộc thông cáo: Hoan nghênh chư tộc tái hiện thiên hạ, việc bốn tộc gặp nhau, còn chờ tộc trưởng bốn tộc cùng thương nghị…
……
Trong một loạt thông cáo này, có một số thông cáo gần như ít được chú ý lẫn lộn vào bên trong.
Một trong ba vực chủ của Đao vực ngày trước là Đao Đế bỗng nhiên xuất hiện, tuyên bố thành lập lại Đao vực, phò tá con trai của Đao Hoàng là Quân Tử Lan lên làm chủ, nơi trùng kiến Đao vực còn phải chờ thương nghị…
Đối với tin tức này, rất nhiều người đều cười khẩy, cho rằng chỉ là chuyện nực cười. Tại Thái Cổ hôm nay, một gã vực chủ Đế cấp ngày trước thật sự là không đáng để mắt đến. Sự xuất hiện của Thái Cổ tứ tộc đã hoàn toàn khiến cho lệnh cấm ngày trước của Thánh điện tiêu tan: phàm là người công lực đạt đến Thần cấp, nghiêm cấm tham dự vào thế lực tranh đấu tại Thái Cổ.
Thánh điện vốn có năng lực ngăn cản loại tình huống này, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không áp dụng bất cứ biện pháp nào, thậm chí ngay cả Thánh điện cũng hoàn toàn biến mất. Tất cả những điều này, khiến cho những người trong hệ phái tự do bị bốn tộc áp bức phải đào vong oán giận không ngớt…
Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lướt qua mấy chữ Đao Đế này, dừng lại tai ba chữ Quân Tử Lan trên giấy, trong lòng có chút suy nghĩ, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời âm u, lẩm bẩm nói: "Quân Tử Lan… con trai của Đao Hoàng… Luân Hồi quyết của Quân Thiên Thương, lại là truyền cho hắn… Vì sao, hắn lại ở cùng với Đao Đế?"
Một luồng gió lạnh mang theo hơi tuyết nhè nhẹ thổi vào chóp mũi. Năm ngón tay của Phong Vân Vô Kỵ nắm lại, tin hàm trong tay liền hóa thành tro bụi. Phía trước, Chiến Đế hành cung khổng lồ đồ sộ lơ lửng trên không phía chân trời, giống như một vì sao rực rỡ do băng tuyết tạo nên.
Phong Vân Vô Kỵ vẻ mặt hờ hững, chân phải giơ lên, bước ra một bước. Một hư ảnh màu trắng nhạt bỗng từ trong cơ thể hắn thoát ra, đứng yên tại nơi mà hắn vốn đứng, toàn thân tán phát ra kiếm khí vô tận. Trên trời cao, khói mây chuyển động, thiên địa nguyên khí từ bốn phương hội tụ lại, như thủy triều nhập vào trong hư ảnh màu trắng nhạt đứng yên không nhúc nhích kia.
Vô Hạn Tiểu Thiên Địa tầng thứ ba, nội thiên địa…
Trời đất đột nhiên nổi gió, cát chạy đá bay, đó là kết quả của thiên địa nguyên khí khổng lồ hội tụ.
Bước chân Phong Vân Vô Kỵ vẫn không ngừng, mỗi bước bước ra đều lưu lại một hư ảnh màu trắng nhạt. Mỗi một hư ảnh đều hình thành một vòng xoáy, điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí…
Ngón trỏ tay phải của Phong Vân Vô Kỵ vươn ra, quét qua phía sau người, không khoan nhượng nói.
Chiến Đế im lặng không nói gì. Dựa vào tu vi của hắn, không cần nhìn, chỉ cần thần thức đảo qua một vòng, đã biết những đệ tử Chiến tộc này nhìn như bị thương rất nặng, kinh mạch trong cơ thể bị tổn hại, nhưng trên thực tế vẫn giữ lại một hơi thở, căn bản còn chưa chết. Dựa vào đặc tính lĩnh vực của Phong Vân Vô Kỵ, nào có khả năng thất thủ, nguyên nhân duy nhất chỉ có thể là hắn cố ý nương tay.
Ánh mắt của Chiến Đế quét qua trên người Phong Vân Vô Kỵ một vòng, con ngươi bỗng nhiên co rút lại:
- Chân khí trong cơ thể ngươi không còn lại bao nhiêu, không ngờ lại lựa chọn tu luyện pháp thuật.
- Pháp thuật cũng được, võ đạo cũng được, trăm sông đều đổ về một biển mà thôi.
Phong Vân Vô Kỵ thản nhiên nói:
- Hôm nay, thực lực của ta rốt cuộc có tư cách cùng ngươi nói chuyện hay không, ngươi hẳn là hiểu rõ… Lần này, ta cũng không phải là vì chiến mà đến.
- Ồ?
Chiến Đế khẽ kinh ngạc, lập tức lạnh lùng nói:
- Ngươi dựa vào cái gì mà bàn điều kiện với trẫm?
Một lời vừa ra, bốn phía bỗng vang lên những tiếng bước chân, phía sau Chiến Đế hành cung, đông đảo chiến tướng như thủy triều tràn ra.
- Ngoại trừ những người này, trẫm còn có lực lượng mà ngươi không thể so sánh được.
Giọng nói của Chiến Đế quanh quẩn khắp đại địa, một tay giơ lên quá đỉnh đầu…
"Ầm ầm!"
Một cột sét khổng lồ xẹt qua trên đầu, bên trong tầng mây dày đặc bỗng mở ra một lỗ hổng, một phiến sao trời hiện lên trên đầu. Trong biển sao, ánh sáng chói lọi, từng luồng quang hoa từ trên bầu trời giáng xuống, chiếu vào Chiến Đế hành cung…