Phi Thăng Chi Hậu
Chương 361 : Kiếm các trong bóng tối
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
Tất cả đường vân như huyết quản trôi nổi bên ngoài cuối cùng toàn bộ biến mất, cả Kiếm các chỉ còn lại tiếng thở dốc của Phong Vân Vô Kỵ như tiếng gió cắt qua. Trong bóng tối, mấy chục vạn Hoàng Kim giáp sĩ từ phía xa nhìn Phong Vân Vô Kỵ đang bị một loại hắc ám bao trùm, cùng với Độc Cô Vô Thương lặng yên đối diện, môi của hai người thỉnh thoảng lại mấp máy, không ai biết bọn họ nói gì…
Hai người cũng chỉ nói mấy câu, sau đó Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên xoay người lại, nhảy lên trên tòa sơn mạch, tại đỉnh núi khoanh chân ngồi xuống trong mưa gió…
Mưa càng lúc càng lớn, mỗi người toàn thân đều ướt đẫm, nước mưa lạnh lẽo thuận theo làn da từ dưới chân chảy xuống…
Độc Cô dường như vì mất máu nên sắc mặt hiện lên vẻ tái nhợt, đứng nhìn ngọn núi cao ngàn trượng xa xa kia, có chút thương xót nhìn thân ảnh trên đỉnh núi, phát ra một tiếng thở dài trầm thấp, sau đó xoay người từng bước đi vào trong bóng tối…
Cho dù là Thái Huyền đang đứng trong hư không âm thầm quan sát sự tình, cũng cảm thấy rất kỳ quái, không hiểu bọn họ rốt cuộc nói chuyện gì, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Phong Vân Vô Kỵ vì sao lại ra tay với Độc Cô…
Từ sau khi cái đêm dông tố kia đi qua, bất kể là Phong Vân Vô Kỵ hay Độc Cô Vô Thương đều dường như cố gắng tránh nói đến chuyện này, giống như đêm đó chưa hề xảy ra chuyện gì. Bất kể là lời nói hay là cử chỉ, Phong Vân Vô Kỵ đều giống như đã hoàn toàn quên mất sự tình đêm đó…
Không chỉ như vậy, Ma Viên quyết trải qua dài dòng thôi diễn, sau đó cũng không còn thấy Phong Vân Vô Kỵ sử dụng qua, giống như người trước đây ngày đêm điên cuồng thôi diễn Ma Viên biến thân cũng không phải là hắn…
Buổi tối kia, Phong Vân Vô Kỵ ngồi trên ngọn núi nơi mình hóa thân thành Ma Viên, cứ như vậy ngơ ngác một đêm, trên mặt tràn ngập mất mát và hổ thẹn…
Thôi diễn thành công Ma Viên quyết, đó là một trong những thôi diễn thành công nhất trong số công pháp mà Phong Vân Vô Kỵ sáng tạo, nhưng chưa từng có công pháp nào khiến cho hắn cảm thấy mất mát và thất vọng như vậy…
Trong lòng của hắn, không có sự vui sướng sau khi thành công, chỉ có vô cùng khổ sở.
Cho dù là thiên tài, cũng phải trưởng thành từ trong thất bại. Thôi diễn Ma Viên quyết, có thể nói là hao hết tâm huyết, sau vô số lần thất bại, cuối cùng đã đạt được phiên bản hoàn mỹ nhất hiện nay. Trong quá trình này, Phong Vân Vô Kỵ thậm chí từ trong Hiên Viên Đế Tâm quyết đột nhiên cảm ngộ được một tia chân tủy của Hóa Long quyết, đồng thời cùng với sự biến thân của Thái Cổ Ma Viên ấn chứng lẫn nhau, lại không ngừng hoàn chỉnh, tiêu hao vô số tâm huyết, mới có quang cảnh thần long quán không, Ma Viên liệt địa của ngày hôm đó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Dựa vào tu vi hôm nay của Phong Vân Vô Kỵ, võ công của những cao thủ trong hệ phái tự do này căn bản không lọt được vào mắt của hắn.
Mất thời gian một tuần, Phong Vân Vô Kỵ đã tập hợp võ học mà mọi người tu luyện lại, dùng những võ học này làm cơ sở, dựa vào thần thức cường hãn và vài phần năng lượng, hắn không ngừng sửa chữa những võ học công pháp này, nỗ lực cải tạo ra một môn võ học mới, có thể khiến cho bọn họ không cần huỷ bỏ chân khí, có thể tu luyện được võ học càng cường đại hơn, đồng thời trong tương lai có thể tu luyện công pháp khác do mình sáng lập, phá tan cơ sở.
Trong khi chú ý đến biến hóa thế cục của Thái Cổ, Phong Vân Vô Kỵ cũng tranh thủ thời gian nghiên cứu môn tâm pháp này.
Tất cả đệ tử Kiếm các đều cảm nhận được sự biến hóa của Phong Vân Vô Kỵ, so với hành vi nhu hòa trước đây, sau khi vực chủ tuyên bố Kiếm các một lần nữa tham gia sự vụ Thái Cổ, hành sự và khí độ của hắn đều trở nên bá đạo, tự tin hơn rất nhiều, càng ngày càng có một loại khí chất trầm ổn và quyết đoán.
Rất nhiều sự tình, khi chuyển đến trước mặt Phong Vân Vô Kỵ, rất nhanh đã nhận được câu trả lời chuẩn xác, những hồi âm này sau đó đều được đệ tử Kiếm các chấp hành.
Từ sau khi Kiếm các tham gia sự vụ của Thái Cổ, đại môn lúc nào cũng mở ra, bên trong, Phong Vân Vô Kỵ thường nhắm mắt trầm ngâm, thỉnh thoảng lại cầm địa đồ Thái Cổ do Ám các vẽ đặt trước bàn, cẩn thận quan sát một phen, có lúc lại làm làm một số tiêu ký trên bản đồ mà chỉ có hắn mới biết được.
Trên chiếc bàn vuông duy nhất trong Kiếm các còn vẽ một bộ thái cực đồ, ven bờ thái cực đồ lại có bát quái đồ của thuật pháp giả. Thái cực và bát quái vốn tương thông, Phong Vân Vô Kỵ liền mượn Thái Cực tâm pháp có được từ Thái Cực đạo nhân, cùng với bát quái trong bản pháp thuật thư ấn chứng lẫn nhau, hi vọng nhờ vậy mà suy luận ra tâm pháp của Ma Ha kiếm trận.
Mỗi người đều cảm giác được, từ sau ngày đó, Phong Vân Vô Kỵ tỏ ra rất bận rộn, bận rộn hơn bất cứ lúc nào trước đây.
Mặc dù sau khi phi thăng hoàn toàn có thể nhìn trong đêm tối, nhưng Phong Vân Vô Kỵ vẫn duy trì thói quen đốt đèn trước khi phi thăng. Ngọn đuốc trên vách tường bên trong Kiếm vẫn bốc cháy, từ bên ngoài nhìn vào, ánh sáng lộ ra trong Kiếm các trở thành tia sáng duy nhất trong bóng đêm, đại biểu cho nơi cao nhất của Kiếm vực…