Phi Thăng Chi Hậu
Chương 37 : Hựu nhất cá biến dị giả
Ngày đăng: 20:58 19/04/20
(Lại một kẻ biến dị)
Liên tiếp vài ngày, Phong Vân Vô Kị đều lặng yên đứng tại nơi ấy, ánh mắt ngây dại, chằm chằm nhìn những chiếc sọ người đang dập dềnh, Mặc Lê không lạ lẫm, biết được kẻ mới đến cũng giống những người trước kia, đều tạm thời chìm trong nỗi đả kích.
Liền mười ngày, Phong Vân Vô Kị vẫn không có động tĩnh, Mặc Lê thở dài một tiếng, nằm dựa lên tường, trong lòng nghĩ: "Lần bị lấy chân khí sau còn những hai mươi ngày, những ngày này tạm để y hưởng thụ cảm giác bình tĩnh vậy." Một làn gió lạnh thổi qua thuỷ lao, Mặc Lê không khỏi quấn chặt áo ngoài, trong lòng thoáng chốc hoảng hốt,phảng phất như những ngày hào khí ngút trời xuất hiện lại trước mắt.
Ngày thứ hai, Phong Vân Vô Kị đã tỉnh lại, mở mắt ra, câu đầu tiên, Phong Vân Vô Kị hỏi : "Tiền bối, cái thứ kia ( chỉ hình khắc Ma thần), có phải dựa theo lượng chân khí khác nhau để hấp thu chân khí?"
Mặc Lê kinh ngạc, không ngờ y lại xem xét vấn đề này, nhưng cũng vội gật đầu.
Phong Vân Vô Kị gật đầu, nằm dựa vào tường, không nói thêm. Lần đầu tiên,Mặc Lệ chợt nhận ra thiếu niên này rất kì lạ, không ai hiểu y đang suy nghĩ điều gì.
Ngày thứ ba, khí tức trên người Phong Vân Vô Kị đột nhiên yếu đi, ngày thứ bốn, lại rõ ràng yếu đi không ít.Khí tức trên người Phong Vân Vô Kị yếu dần đi từng ngày, đến ngày thứ sáu , khí tức trên người Phong Vân Vô Kị gần như không khác trên người Mặc Lê bao nhiêu.
"Ngươi đang làm cái gì vậy?" Mặc Lê cuối cùng không nhịn được hỏi.
Phía xa truyền lại một loạt tiếng chân, ý thức Phong Vân Vô Kị phản ánh ra một đám ma tộc kì lạ áo đen đang từng bước đi tới, Phong Vân Vô Kị không dám lộ ra hành tung, vội vã như nước triều rút, thu ý thức quay về. Tiện thể mang một đoàn ma khí từ trong cơ thể tên ma tộc cấp thấp về cơ thể.
Liền mấy ngày, Phong Vân Vô Kị đóng cả sáu giác quan, trong cơ thể tử tế nghiên cứu một đoàn ma khí ấy, còn về cái chết của tên ma tộc, như bị đưa thành sự cố ngoài ý muốn, không dẫn lại chú ý gì.
Tuy Phong Vân Vô Kị cực lực muốn bảo tồn, nhưng đoàn ma khí lấy được từ thân thể tên ma tộc cấp thấp rất nhanh chóng tiêu tán.
Phong Vân Vô Kị lại một lần nữa dùng hình thái ý thức, đi khỏi phòng giam, bằng thủ pháp giống nhau giết thêm một tên ma tộc cấp thấp, lại lấy được thêm một đoàn ma khí. Trước sau,ở thuỷ lao dưới lòng đất Phong Vân Vô Kị tổng cộng giết khoảng hai chục tên ma tộc cấp thấp, hơn hai chục đoàn ma khí , đã đủ để nghiên cứu của Phong Vân Vô Kị đối với loại ma khí này có chút thành quả.
Vào ngày nhập thuỷ lao dưới đất thứ hai mươi bảy, một luồng ma khí màu đen mờ nhạt từ thân người Phong Vân Vô Kị đang ngồi tĩnh lặng phát ra . Nguyên Mặc Lê đối với Phong Vân Vô Kị luôn không nghe không hỏi, để y tuỳ ý chợt mở mắt ra, sắc mặt đã biến đổi, đôi mắt vô thần nhìn chằm chằm vào đám ma khí mờ nhạt như có như không bên ngoài cơ thể Phong Vân Vô Kị .
"Lại thêm một kẻ biến dị!" Mặc Lê trầm ngâm lúc lâu, đột nhiên nặng nề phát ra một câu qua kẽ răng, đó cũng là câu nói Phong Vân Vô Kị nghe được đầu tiên sau khi tỉnh lại.
Mở mắt ra, Phong Vân Vô Kị nhìn Mặc Lê, trong mắt sáng rực...