Phi Thăng Chi Hậu

Chương 373 : Số mệnh luân hồi

Ngày đăng: 21:04 19/04/20


Sinh ra từ thuở hồng hoang, nắm giữ khí tức chí dương chí ngược của thiên địa , sinh ra tại chiến trường nơi giết chóc, máu tanh và oán khí nặng nề nhất. Ra đời được một vạn năm gọi là Hỏa Quái, được mười vạn năm gọi là Hỏa Yêu, được ngàn vạn năm trở nên bất diệt gọi là Hỏa Mị. Đến tận bây giờ, hỏa khí đại thành, những nơi đi qua đều biến thành đất cằn ngàn dặm, một ngọn cỏ cũng không mọc được, trở thành vật chí yêu chí tà trong thiên địa. Hỏa Mị tuy cường hoành, nhưng vẫn còn có thể đối phó. Tuy nhiên Hỏa Mị đã tồn tại vài tỷ năm, ngày đêm hấp nạp khí tức giết chóc bạo ngược trong thiên địa, đến mức sinh mà không diệt, có thể xưng là Hỏa Ma, hoặc là Viêm Ma. Viêm Ma đại thành, thiên địa biến sắc, đến lúc này, trong thiên địa không còn ai có thể khống chế được, tan vàng vỡ núi, nung sông đốt biển, không ai có thể đến gần, đứng đầu trong thập đại hung thú.



Trích [Thái Cổ thập đại hung thú ghi chú] trong động ngầm của Thánh Điện.



Trước đây khi chưa phát hiện hàng trăm triệu vị diện nhân loại khác, tại Thái Cổ vạn tộc cùng sinh tồn, bốn tộc xưng tôn, công phạt liên miên, đến lúc thảm liệt nhất thì máu chảy thành sông, trong thiên địa, khí tức giết chóc bạo ngược ngày một nặng thêm. Chiến phạt không ngừng, bên dưới một vực sâu đầy những cây ngô đồng xanh biếc, một Hỏa Mị dần dần thành hình, lúc này vẫn còn chưa khai mở linh trí. Phượng Phi, con gái của Hiên Viên chí tôn, trời sinh mang trong mình cửu long hỏa mạch, không hề sợ lửa, gặp được hỏa mị cùng vui đùa hơn mười năm. Lúc này Hỏa Mị đã dần khai mở linh trí, tuy không bằng con người, nhưng cũng đã thoát khỏi linh thức Hỏa Mị, dần dần tiến vào cảnh giới Viêm Ma. Hỏa Mị lúc mới đầu thành hình, vẫn chưa rời kgu vực ngô đồng, chỉ quanh quẩn trong vùng đất cằn, đợi đến khi Phượng Phi trưởng thành mới rời khỏi nơi này. Hỏa Mị linh trí khai mở, những nơi đi qua, mặt đất khô nứt, đất cằn ngàn dặm, sông suối không thể tồn tại, vô số cao thủ bị nó thiêu đốt thành tro tàn. Viêm Ma tàn sát bừa bãi khắp thiên hạ, khiến cho sinh linh đồ thán. Trong phạm vi trăm trượng quanh nó, hỏa diễm hừng hực, cho dù là cao thủ Thần cấp cũng không thể đến gần, kể cả chí tôn cũng không có cách nào hủy diệt nó… Hiên Viên chí tôn đưa Phượng Phi đến vị diện khác, hồng hoang Viêm Ma một mạch đuổi theo, vô số vị diện và sinh linh bị diệt tuyệt, hoàn toàn biến thành thế giới dung nham…



Trích [Thái Cổ - Hiên Viên liệt truyện] trong động ngầm của Thánh Điện. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn



Mấy trăm triệu năm trước đây, hồng hoang Viêm Ma lần thứ hai xuất thế, thiếu chút nữa biến cả Thái Cổ thành luyện ngục viêm nhiệt, tại Thái Cổ dấy lên một trường hạo kiếp kinh thiên…



Sự xuất thế của hồng hoang Viêm Ma đã kinh động tất cả các phương thế lực. Ngày mà hồng hoang Viêm Ma xuất thế, tại Tuyết vực phương bắc, phạm vi mà băng tuyết bao phủ bỗng co rút lại hơn ngàn trượng. Bắt đầu từ bình nguyên dung nham, hỏa diễm chậm rãi lan tràn ra khắp nơi, một vết tích ngoằn ngoèo trải khắp cả thiên hạ. Dọc đường hồng hoang Viêm Ma lướt qua, vô số cao thủ Thái Cổ ngay cả phản kháng cũng không kịp, lập tức biến thành tro tàn, khói mù nghi ngút cả đại địa, hỏa diễm hừng hực khắp nơi. Mây đen quanh năm bao phủ trên bầu trời cũng tan đi vào lúc Hỏa Ma hiện thế, trên vòm trời Thái Cổ, thiên không trống trải, mặt trời nóng cháy phủ xuống, vạn dặm không mây…



"Grào!"



Tiếng gầm bạo ngược của Viêm Ma rung động cả Thái Cổ, hành tung của nó ẩn hiện bất định, một đường sinh linh đồ thán, núi sông bị san bằng, cỏ cây thành tro bụi. Hỗn loạn tại Thái Cổ vẫn chưa lắng xuống lại có thêm một ma vật xuất thế, một cơn phong ba chưa yên, một đợt sóng khác lại nổi lên…



Trong vòng ba tháng ngắn ngủi, có tới cả vạn cao thủ Thái Cổ chết dưới tay hồng hoang Viêm Ma, trường hạo kiếp máu tanh nhiều năm về trước giống như muốn tái hiện một lần nữa…



Lửa lớn cuốn sạch cả Thái Cổ, hàng loạt dãy núi bốc cháy hừng hực, sông suối khô cạn, dòng chảy bị cắt đứt. Cho dù là vào thời gian tối nhất trong ngày, trên mặt đất cũng bốc lên ngọn lửa hừng hực, ánh lửa đỏ chói, cho dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy rõ mồn một…



Thương vong ban đầu qua đi, trong hệ phái tự do, một số người dần dần hợp lại thành từng nhóm vây quét Viêm Ma. Nhưng bọn họ đều đã đánh giá thấp sự lợi hại của con tuyệt thế hung thú này, tất cả những người đi trước tìm kiếm Viêm Ma, không ai còn gặp lại bọn họ nữa…



"Grào!"



Trong đêm đen, tiếng gầm vang dội rung động khắp nơi, như tiếng sấm cuồn cuộn về bốn hướng. Trên không trung cao mấy vạn trượng, một đốm lửa bỗng nhiên bừng, bắn ra hàng vạn ánh lửa. Những chùm lửa dày đặc bắn ra, gặp gió liền bành trướng, giữa không trung nổ tung thành một biển lửa hình cầu, ánh lửa đỏ chói chiếu sáng cả một nửa đất trời. Trong tiếng gào thét, hàng loạt dãy núi vỡ tung thành bột phấn…


"Có lẽ Thánh điện nói đúng. Dưới tiền đề sinh tồn của chủng tộc, nhất định phải trả giá…"



……



"Rốp rốp rốp!"



Trong đêm đen, một tràng âm thanh xương cốt rung chuyển vang lên. Bên dưới lớp y bào rộng thùng thình, Phong Vân Vô Kỵ xiết chặt nắm tay, khớp xương gần như trắng bệch…



oOo



Viêm Ma gây nghiệt giết chóc tại Thái Cổ, đó đã là chuyện rất lâu về trước, lúc đó bốn vực còn chưa tồn tại, rất nhiều người cũng không hiểu rõ tình huống cụ thể của đoạn lịch sử này, nhưng đều có nghe nói tới.



Hỏa Mị xuất thế, đất cằn ngàn dặm, Viêm Ma xuất thế, họa ấy càng loạn. Nơi Viêm Ma đi qua, lửa lớn mười ngày không tắt.



Nghe thấy Viêm Ma xuất thế, rất nhiều nhân sĩ có nhiệt huyết muốn ngăn cản hung thú này, song chỉ là mất mạng vô ích. Có một số thứ không tận mắt nhìn thấy thì vĩnh viễn không thể hiểu rõ, nó khác rất xa so với trong tưởng tượng, khi chân chính nhìn thấy rồi, muốn hối hận thì cũng đã muộn…



Từng nhóm cao thủ Thái Cổ một lòng trừ ma, lớp trước ngã xuống lớp sau lại nối tiếp, vẫn tìm kiếm tung tích Viêm Ma, một mạch truy sát, song chỉ như thiêu thân lao vao lửa, có đi không có về…



Chiến đấu không có điểm dừng như vậy, dường như đã chọc giận con súc sinh này, cuối cùng Viêm Ma đã nổi điên, toàn bộ Thái Cổ đều trở thành nơi tàn sát của nó, vô số cao thủ cứ lớp sau nối tiếp lớp trước ngã xuống. Từ khi tiến hành chiến đấu cùng với con yêu thú cường hoành nhất từ trước tới nay, mỗi ngày, tiếng kêu gào cùng với tiếng nổ mạnh không ngừng vang vọng trên bầu trời Thái Cổ…



Tại thời khắc Viêm Ma tàn sát khắp thiên hạ, trong lòng một ngọn núi cách bình nguyên dung nham không gần không xa, ẩn chứa một tòa cung điện bằng đồng được kiến lập trên dòng dung nham. Trong cung điện bằng đồng đó, Phượng Phi toàn thân mặc phượng bào đột nhiên biến sắc, vẻ mặt kinh hãi, từ trên ghế có khắc hình chim phượng bật dậy…



"Ta đã cảm giác được nó…"