Phi Thăng Chi Hậu
Chương 386 : Ác ma xâm lấn
Ngày đăng: 21:04 19/04/20
KKhi một loại cảm giác như linh hồn sống lại từ đáy lòng của mọi người truyền đến, dưới bầu trời, mỗi người đang thủ hộ đều hiểu rõ Tây Môn Y Bắc đã sắp thức tỉnh.
Trong thân thể kia, tin tức linh hồn yếu ớt thuộc về Tây Môn Y Bắc từ bộ phân trái tim phát ra, sau đó nhanh chóng khoách triển. Khi luồng linh hồn ba động quen thuộc kia truyền đến, thân thể cách đó không xa mới có thể chân chính xem như là Tây Môn Y Bắc. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Cuồng phong gào thét trong thiên địa, mây đen bắt đầu chuyển động, trong khoảng thời gian ngắn thiên tượng biến hóa đã đạt đến mức tột cùng.
"Rắc rắc!"
Một đạo sấm sét chấn động qua đi, trời đất đột nhiên trở nên sáng như mặt trời không lặn. Khoảnh khắc đó, ánh sáng trong thiên địa khiến cho người ta không thể tập trung nhìn, một bên chói mắt đến cùng cực, còn một bên lại đen kịt như mực, mà Tây Môn Y Bắc lại ẩn thân trong bóng tối dày đặc kia…
- A!
Một tiếng kêu khẽ vang lên, tất cả bắt đầu lắng xuống, chỉ còn lại một khe nứt to lớn vắt ngang trong thiên địa, không biết tận cùng ở nơi nào…
Xa xa, bên trong tro bụi mờ mịt, Tây Môn Y Bắc đứng thẳng giữa hư không, mái tóc dài bay lượn, mí mắt mở ra, một vệt thần quang lướt qua trong mắt. Khi hình ảnh đám người Phong Vân Vô Kỵ xuất hiện bên trong cặp mắt sáng như sao trời, trên mặt Tây Môn Y Bắc thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc gần như không thể phát hiện ra, nhưng rất nhanh liền biến mất, vẻ lạnh lùng quen thuộc lại chôn vùi tất cả.
Tay phải Tây Môn Y Bắc nắm chặt, một thanh thiết kiếm hư không thành hình xuất hiện trong tay hắn. Tay phải cầm kiếm, vạt áo rộng thùng thình phất phơ, hắn không nói một lời bước giữa hư không, từng bước một đi về hướng Phong Vân Vô Kỵ.
Một vẻ vui sướng phát ra từ nội tâm hiện lên trên mặt đám người Phong Vân Vô Kỵ. Phong Vân Vô Kỵ giơ chân phải lên, cũng bước từng bước một giữa hư không, đi nhanh về hướng Tây Môn Y Bắc…
- Hoan nghênh trở về, Tây Môn!
- Ừm!
Tây Môn Y Bắc bình tĩnh nói. Mặc dù linh hồn của hắn vừa mới trở về, trong lòng còn rất nhiều nghi vấn, nhưng Tây Môn Y Bắc chính là Tây Môn Y Bắc, đối với những vấn đề không quan trọng, từ trước đến giờ đều chưa từng cảm thấy hiếu kỳ.
- Lần này cảm giác ra sao?
Tây Môn Y Bắc không trả lời, thần thức rất nhanh đảo qua cơ thể, sau đó hờ hững nói:
- Rất tốt, chưa bao giờ cảm thất tốt như vậy.
Câu nói này như một mũi châm đâm sâu vào đáy lòng đông đảo nam nhi Thái Cổ.
Hiểu được những điều trước đây không biết, giờ khắc này, tất cả đệ tử mới gia nhập Kiếm vực đều đã gắn kết lại thành một khối.
- Chỉ cần chủ công sai khiến, chết cũng không từ!
- Chỉ cần chủ công sai khiến, chết cũng không từ!
……
Mọi người nhiệt lệ doanh tròng, một loại trách nhiệm của nam nhi đã lay động trái tim bọn họ, một trái tim lầm đường lạc lối.
Phượng Phi lẳng lặng đứng phía sau Phong Vân Vô Kỵ, nhìn đoàn người vẻ mặt kích động bên dưới, trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra một một vẻ khó diễn tả. Khoảnh khắc này, hình tượng lạnh lùng của Phong Vân Vô Kỵ trong mắt nàng đột nhiên trở nên sinh động, bắt đầu rõ nét.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức hắc ám nồng đậm từ bên ngoài vị diện dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận. Đám người Phong Vân Vô Kỵ có dự cảm, lập tức ngẩng đầu lên…
"Ầm!"
Một cỗ lực lượng hạo hàn đánh vào bề mặt vị diện, toàn bộ thiên địa đều chấn động. Trong mắt đám người Phong Vân Vô Kỵ, một vòng xoáy to lớn màu đen xuất hiện trên bầu trời, trung tâm của nó là một thông đạo không gian bị cường lực đánh xuyên qua. Bên trong vòng xoáy màu đen là một phiến u ám, ma khí dày đặc xuyên qua thông đạo không gian tràn đến. Bên ngoài vị diện, tiếng thét chói tai của ác ma xuyên qua thông đạo truyền vào không gian này, vang vọng trong thiên địa…
- Thái Huyền, ngươi hãy lập tức đi đến Kiếm vực! U Nhược công chúa hẳn là đã được đưa đến đó, ngươi hãy bảo hộ cô ấy!
Phong Vân Vô Kỵ ngẩng đầu nhìn hố đen không gian bao trùm một phạm vi cực lớn trên bầu trời, mở miệng nói:
- Tây Môn huynh và Độc Cô tiền bối hãy theo ta đi gặp quân chủ của đám ác ma này!
- Rõ!
Thái Huyền đáp lời một tiếng, lập tức phá ra một thông đạo đi vào Thái Cổ. Trên bầu trời, ác ma dày đặc như châu chấu phe phẩy những đôi cánh dơi, trong nháy mắt từ phía trên tràn ra…