Phi Thăng Chi Hậu

Chương 420 : Dùng một địch trăm, vạn ma triều tông

Ngày đăng: 21:05 19/04/20


Thân của ma trùng, đạo của cường giả



Mấy tháng vô sự Phong Vân Vô Kỵ đều tĩnh tu trong ma cung. Trong bóng tối của ma cung, Đạt Nã Đô Tư không nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn vương giả trên bảo tọa.



Vùng đất bỏ hoang không ngày không tháng, quanh năm khô khốc, thiên địa u ám, chỉ có sương mù dày đặc và bùn lầy là vĩnh hằng không đổi.



- Đạt Nã Đô Tư, theo ta đi!



Ngày này, Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên từ trong tĩnh tu tỉnh lại, tay cầm Kiếp Ma đao, khoác áo bào đen từ trên bậc thang đi nhanh xuống.



Đạt Nã Đô Tư không nói một lời đứng dậy, theo sát Phong Vân Vô Kỵ bộ ra bên ngoài.



"Ầm ầm!"



Hai phiến cửa lớn mở ra, gió lớn ngoài cửa tràn vào, áo bào của Phong Vân Vô Kỵ tung bay phần phật.



- Sát Lục thủ hạ tất cả nghe lệnh, lập tức xuất phát!



Một luồng sáng lạnh xẹt qua hư không, Kiếp Ma đao giơ cao tại không trung, chỉ xéo về hướng đông:



- Đánh chiếm tất cả khu vực phía trước! Phàm là nơi đi qua đều là lãnh địa của bổn tọa.



"Cheng cheng!"



- A!



Phía trước, sát lục giả như sao trên trời rải rác trên mặt đất không hẹn mà cùng đứng dậy, rung binh khí hưởng ứng, tiếng kim thiết leng keng vang vọng bầu trời.



Sát Lục chi chủ từ trước đến giờ đều không là thiện chủ. Những người đi theo Sát Lục cũng bao giờ an phận, đối với mệnh lệnh này tất cả cũng không cảm thấy bất ngờ.



"Ầm ầm!"



Mặt đất rung chuyển. Những khuôn mặt vốn cứng đờ dần dần bị hưng phấn và điên cuồng thay thế. Những sát lục giả thuộc về những đời Sát Lục khác nhau này, trải qua chém giết lâu dài, tự nhiên có sẵn bản năng hành quân dàn trận; rất nhiều sát lục giả xếp thành hàng ngũ tiến về hướng đông, tiếng bước chân chỉnh tề khiến cho cả đại địa đều rung chuyển.



"Xoẹt!"



Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên xoay người lại, một đao cắt ngang hư không. Tòa ma cung xây dựng không lâu lập tức một phân thành hai, ầm ầm sụp đổ.



- Từ nay về sau sau, bổn tọa sẽ không còn ở trong loại ma cung này.



Phong Vân Vô Kỵ tóc đen bay lươn, vẻ mặt lạnh lùng:


- Hừ, khẩu khí thật lớn!



Thị Huyết chi ma vẫy tay phải xuống:



- Giết chết bọn chúng!



"Ầm!"



Từng tiếng bước chân đạp lên mặt đất, hàng trăm bóng người vọt lên trời che kín cả hư không…



"Ầm ầm!"



Một đạo sấm sét qua đi, bầu trời đột nhiên tối sầm lại. Từng sợi tơ nhỏ vàng óng đan xen trong hư không, nối liền những nghịch thần giả, hình thành một phù văn cổ quái, ẩn chức sức mạnh dị thường.



"Bình!"



Bên ngoài trăm trượng, đại địa từng phiến vỡ vụn, từng mảng đất lớn bị lực lượng từ lòng đất dâng lên bắn lên trời. Phía sau Thị Huyết chi ma, từng đoàn ma khí từ lòng đất tuôn ra rợp trời kín đất. Cùng lúc này, sát lục chi khí vận hành lâu dài tại bầu trời của vùng đất bỏ hoang bị thần cách dẫn động, từ bầu trời phủ xuống, áp lực khổng lồ bao trùm thiên địa…



"Phụt!"



Phía sau Phong Vân Vô Kỵ, những gã sát lục giả công lực yếu không chịu nổi áp lực khổng lồ này, từng người nổ tung, máu tươi bắn lên cao mấy chục trượng.



Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ dõi theo ma khí từ lòng đất tuôn ra, mái tóc dài sau đầu như những con rắn bay lượn, vẻ mặt lại hoàn toàn bình tĩnh.



- Bổn tọa cho ngươi một cơ hội nữa, gia nhập với ta, nếu không sẽ lập tức diệt vong.



Thị Huyết chi ma khoanh tay đứng, từ phía xa lên tiếng.



- Không cần!



Câu trả lời ngắn gọn mà vang vọng:



- Để ta cho các ngươi biết thế nào là diệt vong!



Năm ngón tay mở ra, Kiếp Ma đao đã cầm trong tay. Giọng nói vang dội như đến từ vũ trụ hồng hoang, mang theo một sức mạnh không thể diễn tả:



- Kiếp Ma Đạo chiêu thứ hai…