Phi Thăng Chi Hậu

Chương 425 :

Ngày đăng: 21:05 19/04/20


"Ầm ầm!"



Bóng ma Sát Lục to lớn từ trong khói bụi đi ra, ánh mắt âm tà quét qua đại địa, bóng đen do thân thể to lớn in xuống bao trùm một khoảng đất lớn, trên thân thể ngưng tụ như thực chất phân bố những đồ đằng màu vàng tối lộ ra khí tức hắc ám và sát lục. Những đồ đằng kia không ngừng lấp lánh, cùng cộng hưởng với ấn ký giống như phù văn thần cách giữa trán.



"Xoẹt xoẹt xoẹt!"



Ma thần đột nhiên nhắm mắt lại, cơ nhục nổi lên. Trong thân thể gần như nửa trong suốt, từng đường vân cực nhỏ đan xen trong ngực, sau một lát đã cấu thành một bộ tâm tạng hình lập thể.



"Ầm!"



Một tiếng vang trầm, phần tâm tạng dạng lập thể trong suốt kia đột nhiên nhảy lên, từng cơ quan nội tạng to lớn màu vàng tối tự động sinh ra. Theo trái tim phập phồng, hàng trăm triệu mạch máu hoặc lớn hoặc nhỏ từ chung quanh trái tim kéo dài ra, theo một quy luật khoách triển đến các bộ vị toàn thân.



"Ào ào!"



Giữa trán hiên lên một tinh thể to lớn giống như thần cách. Từ trong tâm thất, máu tươi màu vàng tối như khe suối trào ra, chảy dọc theo những mạch máu trong cơ thể. Nơi máu chảy qua, thân thể nửa trong suốt dần dần bao phủ một lớp da trắng nõn.



"Đinh!"



Hai mắt của bóng ma Sát Lục trợn trừng, bên trong lộ ra ánh sáng lờ mờ, sau đó đi nhanh về phía trước.



"Ầm!"



"Ầm!"



"Ầm!"



Một bước đều in xuống một vết chân. Sau mỗi bước đi, thân thể cao lớn của bóng ma Sát Lục lại thu nhỏ mấy chục trượng, các vết chân in xuống cũng nhỏ lại theo. Sau khi lưu lại năm mươi vết chân từ lớn đến nhỏ trên mặt đất, bên ngoài Sát Lục ma cung trăm trượng, bóng ma Sát Lục đã thu nhỏ lại đến khoảng mười trượng, khuôn mặt vốn thô kệch uy nghiêm cũng đã biến hóa, mái tóc tung bay, ánh mắt âm tà, vẻ tươi cười kiêu ngạo bất tuân - đây chính là dáng vẻ của Phong Vân Vô Kỵ khi hóa thành hình người.



Con ngươi đảo quanh trong viền mắt một vòng, sau đó bóng ma Sát Lục chậm rãi xoay người lại, trầm mặc nhìn hai bóng người một trái một phải trong mây dày do sát lục khí tức nồng đậm ngưng tụ thành cách đó hơn trăm trượng.


Khi những nhân vật cường đại thống lĩnh một phương này lơ lửng giữa hư không đối diện với Phong Vân Vô Kỵ, một số khác càng cường đại hơn lại giống như đang xem trò vui, đứng xa xa quan sát vở kịch này, cũng không có ý nhúng tay vào. Có lẽ dưới mắt bọn họ, một kẻ khiêu chiến mới, cho dù có mạnh cũng không thể nào địch nổi đông đảo cao thủ cùng cấp như vậy.



- Ha ha!



Phong Vân Vô Kỵ lại giống như không hề để ý, cười nhạt một hồi:



- Những tên ngu xuẩn các ngươi, để ta cho các ngươi biết chủ nhân Sát Lục mạnh như thế nào!



Trong tiếng cười lạnh, bàn tay liền lật lại. Hình chiếu của Kiếp Ma đạo do sát khí đầy trời hình thành như chậm thực nhanh vẽ ra một đường cong ưu mỹ giữa không trung. Thanh âm vang dội tứ phương, tiếng vọng từ bốn phía truyền về, lanh lảnh không dứt:



- Kiếp… Ma… Đạo… chiêu… thứ… ba… Ma… Uy… Như… Ngục…



Từ trên cao quan sát xuống, chỉ thấy sau khi lời vừa dứt, tiếng vọng không ngừng vọng lại từ bốn phía. Trong tiếng vọng, Phong Vân Vô Kỵ bỗng hóa thành ảo ảnh, giống như có vô số Phong Vân Vô Kỵ trùng trùng điệp điệp vẻ mặt lạnh lùng nhìn về các hướng, vung ra một đao đơn giản…



"Ầm!"



Lấy Phong Vân Vô Kỵ làm trung tâm, một luồng sóng gợn màu tối như bài sơn đảo hải lan rộng về bốn phía, tốc độ nhanh như chớp. Trong nháy mắt, giữa không trung như có một khối đá to lớn đang đè xuống. Sóng gợn liên miên không dứt khoách triển về bốn hướng, nhìn kỹ thì thấy từng vòng lại do những bóng ma âm lãnh cấu thành…



Sống chết trong tay



Chém hồn đoạn phách



Đạp đất đội trời



Ma uy như vực…