Phi Thăng Chi Hậu
Chương 462 : Thiên hạ luận võ (phần 2)
Ngày đăng: 21:05 19/04/20
Đao vực.
Mặt đất rung chuyển, tuyết đọng văng tung tóe. Dưới lòng đất phía trước Chiến Đế hành cung, từng dãy tường băng cao thấp không đều từ dưới tuyết đọng chui lên, bên ngoài phủ đầy khí lạnh mịt mờ. Một luồng thần thức cường đại từ trong Chiến Đế hành cung phát ra, trực tiếp nhập vào trong những dãy tường băng kia.
"Chiến Tộc Võ Học".
Trên bức tường băng thứ nhất chỉ có bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa. Sau đó từng tiếng răng rắc giòn giã vang lên, trên những vách tường băng phía sau hiện lên những võ học công pháp dày đặc từ căn cản đến thâm sâu.
Gần như đồng thời, dưới chân núi Kiếm các cũng bày tám tảng đá đen cao hơn ngàn trượng, sắp xếp theo phương vị bát quái. Ở trung ương là một khối đá lớn khác đứng sừng sững, chính diện là bốn chữ "Kiếm vực võ học", mặt sau thì khắc đầy những chữ nhỏ, chính là có học trấn môn của Kiếm vực, Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp.
Phong tộc và Vu tộc cũng dùng pháp lực vô thượng di chuyển đất đá ở bên dưới, khắc những công pháp cường đại của tộc mình lên đó.
Thánh điện cũng công bố tất cả võ học của mình, khắc trên vách Thánh sơn rất nhiều võ học cao cấp đã được chỉnh sửa qua…
Nếu như so sánh, pháp tu lại không cần làm như vậy. Tu pháp giả trong thiên hạ gần như đều tập trung tại Hoàng Kim thành. Những người kế thừa thật sự đạo chính thống của pháp tổ cũng không nhiều, ngay cả thánh giả cũng chỉ là kế thừa một bộ phận, còn những người khác lại là tư chất có hạn, không cách nào nắm giữ được. Đối với pháp tu, có công bố thì cũng chỉ thêm vài bộ thẻ tre truyền tay nhau đọc mà thôi. Pháp tu và võ tu vẫn là có chút khác nhau.
Khi các phương công bố võ học công pháp, mỗi nơi đều có một nam tử cổ quái nhắm mắt ngồi xếp bằng một bên, không hề nhúc nhích, không nghiên cứu công quyết, cũng không tu luyện công pháp, chỉ ngồi yên minh tưởng. Những người này chính là pháp tu do Phong Vân Vô Kỵ phái đến các nơi sau khi được thánh giả đồng ý, bọn họ có trình độ rất cao về linh hồn và ý thức, đều có thể dễ dàng dung nhập linh hồn vào hư không giống như Phong Vân Vô Kỵ.
Khi công bố công pháp, lo lắng lớn nhất chính là công pháp của nhân loại lọt vào trong tay ma tộc của Ma Giới. Mặc dù đa số chủng tộc của Ma Giới đều không thể tu luyện công pháp của nhân loại, chẳng hạn như Luyện Ngục ma thần, thế nhưng cũng không loại trừ một số chủng tộc có thể tu luyện được, chẳng hạn như Ma Nữ tộc mà Phong Vân Vô Kỵ từng gặp phải, cấu tạo thân thể của bọn họ rất giống với nhân loại.
Nhân tộc có động tĩnh lớn như vậy, không thể nào không khiến cho các phương chú ý. Về phần Ma tộc tại Thái Cổ, ngoại trừ Thánh điện, những nơi khác cũng không biết có gian tế hay không, nhưng không hề nghi ngờ, việc tiết lộ võ học công quyết là không thể tránh được. Điều duy nhất Phong Vân Vô Kỵ có thể làm chính là mượn một số cường giả pháp tu có thể dung nhập linh hồn vào vị diện, thể nghiệm và quan sát linh hồn bản nguyên, giám thị tất cả "tộc nhân" đến đây nghiên cứu công quyết, chỉ cần phát hiện có "ma tộc" ngụy trang thành tộc nhân sẽ lập tức giết chết. Đây cũng là biện pháp tốt nhất có thể làm để tránh cho những công pháp chủ yếu của Thái Cổ lọt ra bên ngoài. Đối với những công pháp thuộc loại tuyệt học trấn phái, càng nghiêm ngặt ngăn chặn khả năng "ma tộc" lẻn vào học trộm. Chẳng hạn như khối đá có khắc khắc Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp kia, Phong Vân Vô Kỵ đã để lại một tia thần niệm, chỉ cần bất cứ kẻ nào không phải nhân tộc tới gần sẽ lập tức bị phát giác.
Thái Cổ đã tồn tại vô số năm, sự hình thành của hệ thống võ học cơ bản cũng trải qua thời gian dài đằng đẵng. Sau khi phi thăng, rất nhiều người đã sớm lựa chọn một loại công pháp, đồng thời tu luyện đến một trình độ nhất định, nếu như chuyển sang tu luyện công pháp khác sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Nhiều công pháp đỉnh cấp đòi hỏi phải tán công, tu luyện lại từ đầu. Chưa nói đến những gian khổ bên trong, chỉ riêng việc tán công cũng có thể khiến cho khi chân khí mất hết, thân thể sẽ trong nháy mắt hóa thành tro bụi. Cho nên, đối với những cao thủ đã tu luyện võ học Thái Cổ, cho dù có được công pháp cao cấp, có thể tu luyện được hay không cũng còn phải xem vận khí.
Hơn nữa, bởi vì lo lắng công pháp sẽ bị truyền ra bên ngoài, cùng với một phần tư tâm, Thái Cổ thủy chung vẫn chưa từng có một lần thật sự công bố võ học trên quy mô lớn. Cho dù là võ học dưới lòng đất Thánh điện cũng có đôi chỗ thiếu sót nào đó. Hơn nữa rất nhiều công pháp đỉnh cấp, chẳng hạn như như tâm pháp của Chiến Đế là tuyệt đối không thể tìm được tại Thánh điện.
Nhưng trước đây không lâu, khi Phong Vân Vô Kỵ sáng lập ra công pháp có thể đưa tất cả chân khí trở về cơ sở và bản nguyên nhất, đồng thời công bố cho thiên hạ, tất cả những khó khăn trên đã được giải quyết hoàn toàn.
Lần này Thái Cổ công bố rất nhiều võ học, lập tức khiến cho khắp nơi sôi sục. Hoàn Nguyên tâm pháp từ Kiếm vực lưu truyền ra ngoài, khiến cho việc tu luyện những võ học đều trở thành có khả năng. Đông đảo cao thủ Thái Cổ tụ tập tại các nơi võ học công quyết được công bố, trong số này không chỉ có cao thủ trong hệ phái tự do, còn có những cường giả khác đã ngưỡng mộ một số võ học khác đã lâu. Rất nhiều cao thủ một lòng tiềm tu cũng bị sự việc này làm thức tỉnh, đi ra bên ngoài.
Sáu phương công bố công quyết, chỉ bắt đầu của việc thả tép bắt tôm. Nơi công bố công quyết của Kiếm vực, Đao vực, cùng với các phương khác đều có dựng những cái vách tường trống không, dùng để cho cao thủ các phương lưu lại võ học đỉnh cấp của mình.
Trên đỉnh núi Kiếm các, Phong Vân Vô Kỵ đứng thẳng người, nhìn đoàn người rậm rạp bên dưới Kiếm các. Cuồng phong thổi qua làm y bào tung bay phần phật.
- Mục đích ban đầu của ta, cuối cùng đã đạt được rồi…
Một mặt hưởng thụ cảm khoái cảm được vô số tiểu ma đầu kính nể, đệ nhất phân thần hơi tiếc nuối thầm nghĩ: "Nếu như những tiểu ma đầu này đều đổi thành đại ma đầu thì thật sảng khoái biết bao…"
Ngay khi đệ nhất phân thần đang cảm khái, trong vũ trụ hư không, Bổn Tôn tùy tiện đem Ma Viên Biến có được từ Phong Vân Vô Kỵ ném cho đệ nhất phân thần, sau đó không còn để ý tới nữa.
Đệ nhất phân thần vừa mới bước vào cổng ma điện, lập tức đứng ở không trung, phần công quyết kia bị Bổn Tôn nhét vào trong đầu không hề báo trước.
"Ma Viên Biến…" - Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lộ ra một chút màu sắc, rất nhanh hình ảnh của Thái Cổ Ma Viên hiện lên trong đầu: "Thì ra là biến thành tên gia hỏa kia… thú vị thật! Ồ, không ngờ lại là do đệ tam ngộ ra!"
"Bổn Tôn!" – Tiếng gầm giận dữ của Phong Vân Vô Kỵ truyền qua hư không, vang vọng trong linh hồn Bổn Tôn, nhưng đổi lấy chỉ là sự thờ ơ của Bổn Tôn.
"Đây căn bản là biến tướng của sự lười biếng… Thật không biết ba phân thần sao lại phân ra thứ người như thế. Hừ, giống như người xa lạ vậy!" - Phong Vân Vô Kỵ căm giận nói: "Có điều, Ma Viên Biến này thật đúng là đồ tốt, ngộ tính của đệ tam vẫn tốt như vậy. Chậc chậc…"
- Đại, đại… nhân, tha mạng…
Một giọng nói hơi run rẩy từ trong ma điện truyền vào tai Phong Vân Vô Kỵ. Phong Vân Vô Kỵ vọt lên, sau đó lắc đầu, gạt bỏ tạp niệm trong lòng đi, lúc này mới cẩn thận quan sát tên Ma Đế dưới thân. Hiển nhiên sự xuất hiện của Luyện Ngục chi vương đã khiến cho tên này sợ đến sắp điên rồi, chỉ một lòng muốn giữ được tính mạng.
Vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ rất nhanh chuyển thành uy nghiêm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên Ma Đế dưới thân, không nhanh không chậm nói:
- Tha mạng à? Tốt lắm! Bổn tọa đang lúc cần người, nếu như ngươi thật sự an phận, đồng thời trung thành hiệu lực cho bổn tọa, bổn tọa có thể suy nghĩ tha cho ngươi một mạng.
- Tôi có thể lập lời thề, tôi sẽ rất trung thành!
Ma Đế kia lập tức ngẩng đầu lên tiếng.
- Thề thì không cần, bổn tọa thật sự không có hứng thú gì với loại hàng như ngươi. Nếu là một Ma Thần, nói không chừng bổn tọa còn suy nghĩ một chút, thu một hồn nửa phách của ngươi.
- Không biết chủ nhân có cảm thấy hứng thú với linh hồn và sự trợ giúp của ta hay không?
Bên ngoài ma điện, một giọng nói bình đạm như nước, thoải mái không gò bó từ xa xa truyền đến.
Phong Vân Vô Kỵ cũng không quay đầu, dường như đã sớm dự liệu về tiếng bước chân càng lúc càng gần kia, sau khi nghe tiếng liền lạnh lùng nói:
- Hừ! Bổn tọa đã sớm phát hiện ra ngươi, không ngờ ngươi còn dám theo đến đây. Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào, Bội Lý Tư?