Phi Thăng Chi Hậu
Chương 480 : Kinh biến (phần 2)
Ngày đăng: 21:06 19/04/20
"Ầm!"
Dùng Cửu Châu tế đàn làm trung tâm, trong phạm vi ngàn trượng lập tức hóa thành bột phấn, khí tức màu đen đến từ một không gian khác tràn khắp thiên đia, bao phủ cả Cửu Châu tế đàn chu vi ngàn trượng.
"Đinh!"
Đệ Ngũ Kiếm Đảm phát ra một tiếng kiếm ngân vang vọng đất trời, thân kiếm bắn ra ánh sáng loá mắt, ngăn cách khí tức hủy diệt khỏi chín vị Cổ Vu.
Khi kình khí hủy diệt kia lan rộng, một luồng dao động linh hồn quỷ dị trong nháy mắt bao phủ cả trung tâm Đao vực. Tất cả thần thức tỏa ra trong hư không đều cảm thấy trong đầu đau nhức, lập tức mất đi sự cảm ứng của thần thức đối với bên ngoài. Khi muốn đem thần thức tra xét động tĩnh chung quanh, lại hoảng sợ phát hiện thần thức không cách nào thoát ra ngoài. Tất cả khiếu huyệt toàn thân như bị một lực lượng vô hình phong bế, trói chặt thần thức vào trong cơ thể.
- A!
Từng tiếng kinh hô vang lên từ bốn phương, đông đảo cao thủ Thái Cổ vốn đã chạy ra xa, lúc này lại phất tay áo bay vút về phía sau. Cho đến khi lui ra mấy ngàn trượng, cảm giác trói buộc kia mới biến mất.
Đứng ở trước nhất, cảm thụ của Phong Vân Vô Kỵ lại không giống với mọi người. Trong cảm nhận của hắn, phiến sương đen đang bao phủ kia mang theo khí tức đến từ quốc độ của Hắc Ám Chủ Thần, bên trong ẩn chứa lực lượng linh hồn cường đại. Những lực lượng linh hồn vô ý thức này có thể ngăn cản sự tra xét của tất cả thần thức không đủ mạnh, đồng thời cũng có thể cắt đứt tất cả thần thức đã xâm nhập vào .
Hơi trầm ngâm một chút, thần thức cường đại của Phong Vân Vô Kỵ liền từ trong biển ý thức bộc phát ra. Hư không quanh người bỗng phát ra một tiếng nổ lớn, thần thức đã đột phá sự phong tỏa của lực lượng linh hồn kia, một lần nữa xâm nhập vào trung tâm tế đàn.
Ngay khi thần thức thăm dò vào hạch tâm Đao vực, một bô phận thần thức khác do Phong Vân Vô Kỵ phát ra bên ngoài lại phát hiện đám chiến sĩ Thiên Ma tộc đã có ý muốn rút lui, thừa dịp Chiến tộc đang lo bảo vệ chủ từ từ lui ra ngoài. Lúc tâm thần của mọi người đều tập trung vào Chiến Đế, bọn họ lặng lẽ hội hợp lại, tránh khỏi tầm mắt mọi người lùi về phía tây.
Hờ hững nhìn về phía đó một cái, trong ánh mắt kinh hãi của đám chiến sĩ Thiên Ma tộc, Phong Vân Vô Kỵ lại thu hồi ánh mắt, tập trung vào biến hóa tại trung tâm Đao vực.
Tại trung tâm tế đàn, Chiến Đế đã hoàn toàn khôi phục bình thường, ảo ảnh của Chiến Đế trẻ tuổi xen lẫn giữa hư vô và thực chất đã tan vỡ như bọt nước, một lần nữa lộ ra chân thân.
"Ầm!"
Lại là một tia sét màu vàng sáng thật nhỏ từ trong cột mây màu đen tận trời đánh xuống, nhập vào trong cơ thể Chiến Phi. Khi tia sét chói mắt kia đánh xuống, chín chiếc đỉnh cổ đồng thời rung lên, kéo theo năm tòa tế đàn liên kết với năm ngôi sao trên bầu trời rung chuyển. Chỉ nghe được từng tiếng nổ vang, năm cột sáng lớn màu sắc khác nhau từ bầu trời chiếu thẳng xuống năm chiếc đỉnh cổ, phát ra tiếng ong ong. Cùng lúc này, bốn luồng sáng hơi nhạt khác cũng xuyên thấu trời sao, xuyên thấu tầng tầng không gian, xuyên qua sương mù màu đen dày đặc chiếu xuống bốn chiếc đỉnh cổ màu sắc ảm đạm còn lại.
Mặt đất rung chuyển. Thần thức của Phong Vân Vô Kỵ có thể cảm giác được rõ ràng, nhờ vào tác dụng của chín chiếc đỉnh cổ, từng đợt thiên địa linh khí từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, lại thông qua chín chiếc đỉnh truyền vào trong cơ thể Chiến Phi đang lơ lửng giữa không trung.
"Xèo!"
Phong Vân Vô Kỵ ánh mắt như tia chớp, trong mắt bỗng nhiên lóe sáng. Xuyên qua tầng tầng sương mù, hắn nhìn thấy rõ ràng dưới lớp da tái nhợt của Chiến Phi có một tia sáng kỳ dị lưu chuyển, làn da càng lúc càng trở nên trắng nõn, bắt đầu có sự co dãn, ẩn ước tán phát ra khí tức thanh xuân.
- Ha!
Chiến Đế giơ một tay lên về phía Chiến Phi trên bầu trời. Phía sau người y, chiến phần nằm giữa hư vô và thực chất lại lần nữa hiện ra.
"Bùng!"
Mái tóc đen dài của Chiến Đế đột nhiên bay lên, một hàng văn tự dày đặc chảy qua tâm trí, chuyển hóa thành một trận khẩu âm mơ hồ ẩn chứa dao động cổ quái, vang vọng khắp thiên địa. Đây chính là văn tự được ghi trên tấm da dê mà Thánh điện sứ giả đã giao cho Chiến Đế không lâu trước.
Theo âm than phát ra từ miệng Chiến Đế, linh khí vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng nhập vào trong cơ thể Chiến Phi trên bầu trời.
Khi Chiến Đế phát ra một chữ cuối cùng, bốn phương đều rung chuyển, bên ngoài chín chiếc đỉnh cổ bỗng hiện lên vô số phù văn lấp lánh lưu động, sau đó nhập vào trong thân thể Chiến Phi.
- Ư…
Cặp môi anh đào mỏng manh của Chiến Phi hơi mấp máy, phát ra một tiếng rên rỉ gần như không thể nghe thấy. Tiếng rên này tuy rất nhỏ, nhưng tại trong tai Chiến Đế lại không khác gì tiếng sấm.
Thân thể thẳng tắp của Chiến Đế bỗng run lên giống như bị sét đánh, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Chiến Phi trên bầu trời cặp môi dày run run nhưng lại không phát ra được chữ nào, một lúc sau giống như dùng hết khí lực toàn thân run giọng nói:
- Phi… nhi…
Hai chữ vừa ra khỏi miệng, Chiến Đế liền giống như kiệt sức, chân khí hơi ngừng lại, khẽ đưa tay ra, Chiến Phi liền từ trên bầu trời rơi xuống, bay vào trong tay y…
Ngay khi Chiến Đế ông Chiến Phi vào lòng, trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, sấm chớp đùng đùng. Trong lỗ thủng thông đến quốc độ hắc ám của Chủ Thần, một cột sét lớn màu vàng tối bán kính gần trăm trượng bỗng nhiên giáng xuống, vừa xuất hiện tại Thái Cổ liền hút lấy những tia sét trong trời đất, hóa thành một cột sét khổng lồ đánh xuống, khí thế như muốn hủy diệt cả Đao vực.
Ánh mắt nhìn đến cột sét từ quốc độ của Chủ Thần đánh xuống, con ngươi Phong Vân Vô Kỵ bỗng nhiên co rút lại, lông tơ toàn thân dựng lên, một sự sợ hãi từ linh hồn dâng lên trong lòng. Đây chính là khí tức mà hắn cảm thụ được khi dùng thần thức thăm dò vào trong không gian phía sau Phản Hồn tinh kia, khí tức đứng trên tất cả chúng sinh.
Một luồng khí lạnh trong nháy mắt lan khắp toàn thân, Phong Vân Vô Kỵ quát lớn một tiếng:
- Chiến Đế, cẩn thận!
Đồng thời tay áo phất một cái, người đã như một con chim ưng vọt lên không, bắn về phía trời cao.
Bán kính của cột sét đạt đến mấy ngàn trượng. Lực lượng của tứ thánh thú mặc dù mất đi sự cân bằng, nhưng cũng đã khiến cho lực lượng của Chủ Thần yếu đi không ít. Cột sét thần phạt mặc dù lớn hơn, nhưng trên thực tế uy lực lại giảm đi rất nhiều, nhưng vẫn không phải là thứ mọi người có thể kháng cự được.
"Bùng!"
Bổn Tôn đột nhiên xuất thủ, tay trái như tia chớp đưa lên quá đỉnh đầu. Không có bất cứ âm thanh gì, thời gian đột nhiên ngừng lại. Ccột sét như thủy triều từ trên trời cao đánh xuống, cùng với toàn bộ Đao vực trong khoảnh khắc này đều bất động.
Thời gian bất động chỉ duy trì được hai giây ngắn ngủi, nhưng hai giây này lại đủ để làm rất nhiều chuyển.
Trước khi cột sét thần phạt đánh xuống, lần đầu tiên Bổn Tôn mang theo sự mệt mỏi rã rời thoát khỏi cơ thể Phong Vân Vô Kỵ, xuyên qua hư không trở về Ma Giới.
Thời gian hai giây cũng đủ để Phong Vân Vô Kỵ làm một chuyện, đó là tạo ra lĩnh vực. Vô số kiếm khí trắng lóa từ trong cơ thể hắn bắn ra. Trong hư không đen kịt, hắn giống như hóa thành một vầng mặt trời phát ra ánh sáng và hơi nóng vô tận.
"Đinh!"
Trong hư không vạn kiếm ngân lên.Tại đầu cuối của vô số kiếm khí, từng phiến màng sáng nhàn nhạt kéo dài, nhanh chóng hóa thành một "Kiếm chi lĩnh vực" to lớn bao phủ lấy Phong Vân Vô Kỵ. Không chỉ như vậy, vô số viên kiếm châu sáng chói bỗng từ bên trong bán ra, lơ lửng giữa hư không.
Trời đất đột nhiên nổi gió, tất cả thiên địa nguyên khí phía trên Đao vực điên cuồng tràn vào trong những kiếm châu này và cơ thể Phong Vân Vô Kỵ.
"Cho ta mượn chân nguyên của các ngươi!" - Phong Vân Vô Kỵ điên cuồng hét lên trong biển ý thức của mỗi người.
Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương phản ứng trước tiên, kiếm nguyên và chân nguyên hùng hậu liền hóa thành kiếm khí truyền về phía Phong Vân Vô Kỵ.
Theo sau, từng luồng chân nguyên hùng hậu cũng từ trong cơ thể chúng cường giả Thái Cổ trên mặt đất tuôn ra. Phong Vân Vô Kỵ vẫy tay một cái, những năng lượng này liền nhanh chóng chuyển hóa thành từng dòng ánh sáng nhập vào trong kiếm châu giữa hư không.
Kiếm châu hút lấy năng lượng, từng viên giống như sống dậy. Dưới trời cao tiếng kiếm ngân không dứt, từng viên kiếm châu chuyển hóa thành kiếm thể, khí trong tay ngưng kết lại hóa thành từng thanh kiếm. Chung quanh Kiếm chi lĩnh vực" khổng lồ do Phong Vân Vô Kỵ tạo ra xuất hiện hàng vạn "tiểu lĩnh vực". Sự xuất hiện của thần phạt, tứ thánh thú hàng lâm, Bổn Tôn không mời mà đến, cột sét thần phạt đột nhiên mạnh lên, Kiếm chi lĩnh vực của Phong Vân Vô Kỵ… tất cả những thứ này nói đến thì phức tạp, nhưng diễn ra lại rất nhanh, chỉ trong một thời gian ngắn đã hoàn thành.
"Ầm ầm!"
Trong nháy mắt, cột sét màu vàng tối không ngừng hấp thu thiên địa nguyên khí chung quanh, bán kính không ngừng mở rộng, phạm vi công kích đã bao trùm cả Đao vực, xẹt qua hư không mấy chục vạn trượng, mang theo vô số tiếng nứt của không gian nuốt chửng lấy Phong Vân Vô Kỵ.
"Kiếm chi lĩnh vực" hoàn chỉnh và vô số kiếm thể lơ lửng trong hư không giống như những vì sao không thể chống đỡ được một khoảnh khắc, liền bị công kích từ bản thể của Chủ Thần phá tan.
Thứ nhanh nhất trong vũ trụ là gì? Đó là ánh sáng. Vậy thứ còn nhanh hơn cả ánh sáng là gì? Đó chính là thần thức.
Tại khoảnh khắc cuối cùng khi phòng ngự của "Kiếm chi lĩnh vực" kết hợp với "Vô Hạn Tiểu Thiên Địa" kiếm thể hóa thân mà Phong Vân Vô Kỵ dốc hết toàn lực thi triển bị lực lượng hủy diệt ngưng tụ trong cột sét màu vàng tối phá tan, hắn đột nhiên có một quyết định… "ý niệm mô phỏng" toàn lực vận hành, đối tượng chính là Linh Hồn Chi Chủ.
Tại khoảnh khắc cuối cùng khi cột sét thần phạt chi lôi đánh trúng người, trong hai con ngươi màu trắng bạc của Phong Vân Vô Kỵ bỗng hiện lên một phiến màu đen lạnh lẽo, sau đó dưới sự quan sát của mọi người, thân hình hắn như một viên đạn pháo bị cột sét thần phạt đánh vào trong lòng đất, thật lâu không động tĩnh, không rõ sống chết.
- Vô Kỵ!
Trên đỉnh núi phía xa, Ngạo Hàn Yên và Phượng Phi đồng thời kêu lên.
Kiếm chi lĩnh vực của Phong Vân Vô Kỵ mặc dù bị phá tan, nhưng cũng làm yếu đi không ít uy lực của cột sét màu vàng tối. Nhưng cho dù như vậy, lực lượng còn dư vẫn vô cùng kinh khủng, không ai có thể kháng cự được, ngay cả Cửu Châu tế đàn cũng nằm trong phạm vi công kích.
"Ong ong ong!"
Thái Cổ cửu đỉnh đột nhiên kêu lên, từ trong thân đỉnh bắn ra ngọn lửa dày đặc, phần miệng đỉnh đỏ lên như bàn ủi, tiếng kêu to lớn vang vọng khắp cả Thái Cổ.
Tại Thái Cổ đại địa từ gần đến xa, mỗi cường giả đều cảm giác được vị diện đang phát sinh biến hóa không lường được. Chín chiếc đỉnh cổ vào lúc này đã đột nhiên chi phối cả Thái Cổ.
Lực lượng vị diện bản nguyên nhất bị Thái Cổ cửu đỉnh trực tiếp hút lấy. Trong tiếng kêu, trên bầu trời Cửu châu tế đàn bỗng xuất hiện hư ảnh một chiếc đỉnh cổ to lớn, lực lượng vô tận tràn vào bên trong.
"Ong!"
Hư ảnh đỉnh cổ to lớn kia đột nhiên rung lên. Mọi người chỉ cảm thấy trong linh hồn vang lên một tiếng kêu vang dội, sau đó đỉnh cổ đột nhiên hóa thành thật, trong miệng đỉnh phun ra một cột mây to lớn, nghênh đón cột sét trên bầu trời đánh xuống.
"Ầm ầm!"
Sóng xung kích khổng lồ tràn đến. Dùng Cửu Châu tế đàn làm trung tâm, vô số cao thủ không hề phản kháng bị đánh trúng, kêu lên thảm thiết, người như diều đứt dây bắn ra bên ngoài Đao vực. Cùng lúc này, chín tiếng như dây đàn đứt vang lên, phần móng của Cửu Châu tế đàn bỗng nổ tung, chín chiếc đỉnh phía trên đồng thời bắn về chín hướng. Những chiếc đỉnh cổ vừa bay ra mấy trượng, trong hư không liền xuất hiện chín thông đạo không gian không biết dẫn đến nơi nào. Chín chiếc đỉnh cổ rung lên, xuyên qua thông đạo không gian biến mất vào trong vũ trụ mờ mịt. Sau lần biến mất này, nếu muốn tìm về không biết phải cần bao nhiêu thời gian nữa.
- Chiến!
Tại trung tâm Cửu Châu tế đàn, Chiến Đế không hề quan tâm đến chín chiếc đỉnh cổ cực kỳ quan trọng đối với Thái Cổ. Dưới thần phạt, Chiến Phi không rõ tình huống cũng nằm trong phạm vi cột sét. Hai vai rung lên, Chiến Đế bỗng nhiên quát lớn một tiếng, dưới y bào vang lên một tiếng rồng ngâm, chiến đao trắng lóa lóe lên rơi xuống trong tay, sau đó hóa thành một luồng sáng trắng vọt lên trời. Dưới chân Chiến Đế, một phiến băng tuyết cực kỳ lạnh lẽo lan về bốn phía.