Phi Thăng Chi Hậu

Chương 513 : Quyết chiến Xi Vưu (4)

Ngày đăng: 21:06 19/04/20


Tại nhà giam dưới lòng đất Ma Giới có một lão nhân tóc bạc râu trắng, khuôn mặt khô gầy, cả người ốm đến mức gần như chỉ còn lại xương. Lúc này cảm nhận được khí tức của Xi Vưu, lão nhân bỗng nhiên mở mắt ra:



- Tà Chủ!



Lão nhân dưới lòng đất này chính là sư tôn của Phong Vân Vô Kỵ, Kiếm tiền bối. Y vốn sinh ra từ hỗn độn, đã trải qua rất nhiều sự kiện của Thái Cổ, bao gồm cả chuyện Xi Vưu tại Thái Cổ đã từng gây nên tai họa kinh thiên.



Bóng đen kia cả người tỏa ra khói đen cuồn cuộn, thân hình từ thực thể trở nên mỏng như tờ giấy, chính là tuyệt học "Vô Thượng Tà Chủ" mà năm đó Tà Chủ dùng để chấn nhiếp thiên hạ. Khi Xi Vưu hóa thân thành Tà Chủ, sẽ không bị bất kỳ binh khí nào và phần lớn công kích làm tổn thương.



Ngoài ra khi hóa thân thành Tà Chủ, Xi Vưu còn có thể khống chế khí tức âm tà của trời đất trong phạm vi mấy chục vạn dặm. Tại Thái Cổ, khả năng này có lẽ còn không rõ ràng, nhưng Ma Giới lại chính là nơi sinh ra loại khí tức âm tà của trời đất này. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn



Năm đó, Xi Vưu chính là dựa vào chiêu này đã khiến cho vô số cao thủ trong thiên hạ phải bó tay, ma uy bao trùm Thái Cổ, không ai có thể địch lại được.



Lão nhân lại quay mặt về hướng Phong Vân Vô Kỵ, trên gương mặt già nua thoáng hiện lên vẻ ưu tư, đôi môi khô quắt mấp máy thốt ra hai chữ:



- Vô Kỵ…



Phía trên tảng đá to lớn tại bầu Ma Giới, Xi Vưu hóa thân thành Tà Chủ, thân thể phình lên đến khoảng hơn mười trượng, quanh người khói đen cuồn cuộn. Những thanh trường kích bằng đồng xanh từ khắp nơi bay về phía y đều hóa thành những ngọn lửa dày đặc. Không chỉ như vậy, từ nơi hai người giao chiến hướng ra bên ngoài, mặt đất khắp nơi phụt lên những ngọn lửa không thể dập tắt. Tất cả những nơi có kim loại ẩn giấu bên dưới lòng đất đều có ánh lửa phun ra. Bên dưới mặt đất, đám yêu ma cấp thấp vốn đang tiếp nhận mệnh lệnh của vương triều Khải Tát tìm kiếm tung tích của chủ nhân Sát Lục cũng bị liên lụy, áo giáp đang yên lành trên người đột nhiên bốc cháy hừng hực.



- A!



Tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía. Đưa mắt nhìn xuống mặt đất mênh mông, chỉ thấy đám yêu ma đang lăn lộn kêu gào, không ngừng cố gắng dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng ngọn lửa này đâu có thể dễ dàng dập tắt được như vậy. Chỉ một lát sau, trong những tiếng "bùng bùng", thân thể của bọn chúng đã nổ tan thành từng đống tro tàn.



Mặt đất khắp nơi bốc lên khói đen, từng chùm khói đen hội tụ về phía Xi Vưu đang đứng trong ánh lửa.



Xi Vưu không hổ là đệ nhất đại ma đầu của Thái Cổ. Lúc y hóa thân thành Tà Chủ, khả năng khống chế đối với quy tắc tăng lên rất nhiều, đã đạt đến mức độ có thể ngăn cản lĩnh vực của đối phương khoách triển. "Kiếm chi lĩnh vực" do Phong Vân Vô Kỵ phát ra đến lúc này vẫn như cũ dừng ở trước người hơn năm mươi trượng, không hề tiến tới giống như bất động. Phía trước "Kiếm chi lĩnh vực" ánh sáng bạc lưu chuyển, hư không từ trên xuống dưới xuất hiện một vết tích vặn vẹo không ngừng dao động, đó là một phiến không gian trùng điệp chồng chất lên nhau.



"Kiếm chi lĩnh vực" nhìn giống như ngừng mở rộng, nhưng trên thực tế phạm vi bao trùm của nó đã vượt qua mắt thường có thể nhìn thấy được.



"Loại bỏ tất cả hư ảo, nhìn vào bản nguyên", đây chính là năng lực của "Phá Vọng ngân mâu". Trong thế giới quy tắc đen trắng, vẻ mặt Phong Vân Vô Kỵ không vui không buồn, khả năng khống chế quy tắc của hắn tỏ ra không hề kém hơn Xi Vưu đã hóa thân thành Tà Chủ.



Phía trên tảng đá, hư không liên tục vặn vẹo biến hóa. Thân thể hai người không hề nhúc nhích, vẫn giữ nguyên cử động trước đó một khắc, nhưng khoảng cách giữa hai người thì không ngừng biến ảo, lúc gần lúc xa.



Lúc đến gần, Xi Vưu chỉ cách "Kiếm chi lĩnh vực" do Phong Vân Vô Kỵ phát ra có vài tấc. Còn lúc ở xa, thoạt nhìn hai người chỉ cách nhau một khoảng bằng với tảng đá to lớn dưới chân, nhưng tầng tầng không gian chồng chất giữa hai người đã tương đương với cả Ma Giới từ nam đến bắc.



Trong khi Phong Vân Vô Kỵ khống chế không gian quy tắc, Xi Vưu cũng đồng thời điều khiển không gian quy tắc. Có mấy lần hai người tranh giành không gian quy tắc tưởng chừng như đã kết thúc, chỉ còn cách xa nhau có mấy trượng.



Trong mắt những kẻ hữu tâm tại Ma Giới, dù là Xi Vưu hay Phong Vân Vô Kỵ thì lực khống chế mà bọn họ triển hiện ra đều cường đại đến mức vượt xa tưởng tượng của chúng ma. Thân thể hai người phía trên tảng đá liên tục biến ảo, không hề dừng lại một khắc nào. Loại giao đấu vô thanh vô tức này vượt xa cách giao đấu thông thường, chỉ cần hơi sơ sẩy thì sẽ vạn kiếp bất phục.



Càng kinh hãi hơn là vào giờ phút này, sự lý trí và lãnh khốc hiện lên trên người Phong Vân Vô Kỵ giống như không thuộc về hắn, cùng với khí tức cực kỳ âm tà trên người Xi Vưu, làm cho tất cả yêu ma cường đại của Ma Giới đang dùng ma thức quan sát đều hoảng sợ. Trông thấy khí tức phi nhân loại mà hai kẻ này triển hiện ra, đám yêu ma trong lòng đều thầm hỏi: "Đây thật sự là loài người sao?"



Cách hai người một khoảng xa, vô số yêu ma từng đợt kéo đến, tạo thành từng vòng chung quanh khu vực giao chiến của hai người, đến mức nước chảy cũng không lọt. Giữa những tầng mây trên trời còn có rất nhiều yêu ma nghịch thiên nấp ở bên trong lẳng lặng xem động tĩnh.



Ở các nơi, đám đại tướng bên trong vương triều không gian nhận được thông báo của thủ hạ liền chạy đến nơi này. Lúc đầu bọn chúng còn kích động muốn bắt giữ hai kẻ này, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng tại khu vực giao chiến, trong lòng liền hiểu rõ cảnh giới cấp bậc này mình vốn không đủ khả năng nhúng tay vào, sắc mặt liền trở nên tái xanh.



Trong ấn tượng của bọn chúng, nhân loại vốn hèn mọn và thấp kém, nhờ ký kết "Thái Cổ hiệp nghị" nên mới có thể kéo dài được chút hơi tàn. Từ khi nào bọn chúng lại trở nên cường đại đến mức này?



Đám yêu ma lập tức đánh giá thực lực của hai gã nhân loại không hề kiêng nể xông vào Ma Giới giao chiến này, sau đó báo cáo lên trên. Đẳng cấp thực lực trong báo cáo không ngừng tăng lên, cuối cùng từ các đại tướng giao đến tận tay cho các đại đế của vương triều xem qua.



"Xoẹt!"



Tay trái Phong Vân Vô Kỵ múa lên, từng đợt dao động rất nhỏ, người thường khó phát giác ra từ quanh người lan về bốn phía. Theo biến hóa của dao động khác thường kia, trong hư không đột nhiên xuất hiện một biển nước mênh mông, một phiến màu lam chọc trời liền đất lan ra trên lục địa. Phong Vân Vô Kỵ đã trực tiếp thay đổi quy tắc ở nơi này, làm cho những vi hạt của không khí biến thành nước.



Ngọn lửa hừng hực trong nháy mắt bị dập tắt, nhưng biên nước mênh mông kia cũng không duy trì được bao lâu, gần như ngay khi xuất hiện liền bị Xi Vưu biến trở lại thành không khí.



Với thời gian tồn tại và năng lực của Xi Vưu, sự lĩnh ngộ đối với đạo của quy tắc đương nhiên là có chỗ độc đáo. Nhưng nếu so sánh với Phá Vọng ngân mâu có thể trực tiếp nhìn vào bản nguyên của quy tắc, sự độc đáo này ngay từ đầu vốn đã kém hơn. Có điều trải qua thời gian dài đằng đẵng như vậy, đạo của quy tắc mà Xi Vưu lĩnh ngộ được cũng không chênh lệch bao nhiêu so với đạo của quy tắc mà Bổn Tôn dùng trăm vạn năm suy diễn ra, chưa đủ khiến cho người ta phát giác được rõ ràng sự chênh lệch này, càng không nói đến chuyện biến nó thành ưu thế trong chiến đấu.



- Gào!



Dường như hiểu được so sánh quy tắc giữa hai người không đủ để phân thắng bại, Xi Vưu đột nhiên há miệng phát ra một tiếng gầm như mãnh thú Hồng Hoang.



"Ầm ầm ầm!"



Trong hư không liên tiếp vang lên tiếng nổ, từng khối không gian bị sóng âm ẩn chứa lực lượng hủy diệt đánh thành phấn vụn. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy phía trên tảng đá đen kịt kia có một khối hư vô tuyệt đối, từ chỗ Xi Vưu nhanh chóng lan về hướng Phong Vân Vô Kỵ.



Sóng âm một đường quét qua hư không, nơi đi qua không gian quy tắc lập tức rối loạn, từng tấc nứt ra. Sau khi hoàn toàn phá hủy quy tắc của phiến không gian ổn định này, hai tay Xi Vưu hợp lại trước ngực, trầm giọng quát một tiếng, sau đó hai tay nhanh như chớp đẩy ra. Một đoàn khí nóng hừng hực từ giữa hai tay bắn ra, một đường phá hủy toàn bộ mảnh vụn không gian dễ như bẻ cành khô, lướt qua khoảng chân không tuyệt đối ở đoạn giữa tảng đá treo lơ lửng trên trời, bay về phía Phong Vân Vô Kỵ.



"Xì xì!"



"Kiếm chi lĩnh vực" không ngừng lấp lóe, nghênh đón đoàn khí nóng do Xi Vưu phát ra như sao băng đang bay đến.



"Ầm!"



Một tiếng nổ mạnh như vũ trụ lúc sơ khai vang lên khắp nơi, dư âm của chấn động lan đến toàn bộ Ma Giới, ngay cả đám lĩnh chủ đang bận rộn công việc trong Quang Ám quốc độ cũng cảm nhận được luồng xung kích này.



"Rắc rắc!"



Dưới chân hai người, tảng đá to lớn kia là thứ đầu tiên không chịu nổi kình khí công kích, từ trên xuống dưới tầng tầng nứt ra. Những vết nứt khiến cho tảng đá hoàn chỉnh này bị chia ra thành ngàn vạn phần, bột đá rào rào không ngừng từ mặt ngoài rơi xuống. Lần này bất kể là Phong Vân Vô Kỵ hay Xi Vưu đều không dùng quy tắc khống chế để duy trì tảng đá này. Tảng đá dưới chân ầm ầm tan vỡ, hóa thành đất đá rơi xuống. Đồng thời giữa hai người, công kích do Xi Vưu phát ra và "Kiếm chi lĩnh vực" va chạm với nhau, hai cái kết hợp hình thành một quả cầu to lớn sáng chói, sau đó nổ tung ra.



"Ầm!"



Trong tiếng vang lớn, Phong Vân Vô Kỵ và Xi Vưu đều bị sóng khí mãnh liệt của vụ nổ cuốn bay đi.



- Chính là lúc này!



Trên trời cao, đám cường giả yêu ma từ các nơi đang nhìn chăm chú vào hai người giao chiến, lúc này con ngươi đột nhiên co lại, lập tức vung tay lên. Phía sau người, đám chiến sĩ ma tộc dày đặc như thủy triều điên cuồng gào thét, nhanh chóng lướt qua hư không đánh về phía hai người.



Trên trời dưới đất, tất cả những nơi có thể nhìn thấy được đều chi chít bóng ma. Những cây cờ lớn thuộc về mấy vương triều như ẩn như hiện trong sóng dữ. Hàng ngàn vạn ma thức phát ra, cũng không tập trung vào hai người mà lại phong tỏa phiến hư không kia. Trong trời đất áp lực vô tận chồng chất lên nhau, tạo thành một đoàn khí tức sắc bén vô hình như bão táp.



- Giết!



- Giết chết hai tên nhân loại này!



- Máu thịt của cường giả nhân loại nhất định là rất ngon.



- Đúng là tự tìm đường chết, lại dám chạy đến Ma Giới chúng ta.



Bốn phương vang lên những tiếng huyên náo. Trong số những chiến sĩ vương triều này có không ít ác ma cao cấp, hai cánh tay vươn ra, những đôi cánh dơi to lớn từ sau lưng mở rộng, trải dài trong hư không.



"Vút vút!"



Đám chiến sĩ vương triều này còn chưa đến gần, những thanh trường kích mang theo đuôi lửa do ma khí dày đặc tạo thành đã rít lên, từ trời đất chung quanh ào ạt bắn tới. Vô số trường kích như châu chấu bao phủ, căn bản không cần nhắm chuẩn mục tiêu, với công kích từ mọi phía như vậy, cao thủ có mạnh hơn cũng không thể nào thoát được.



- Bản tọa đang giao đấu với người khác, đám nhãi nhép các ngươi mà cũng dám tới chen vào!



Khi cách xa Phong Vân Vô Kỵ chừng ngàn bước, Xi Vưu đột nhiên xoay người lại, trong mắt tỏa ra sát khí. Nghĩ xem Xi Vưu hắn là nhân vật thế nào, khi chiến đấu với Kiếm Thần, nhìn khắp Thái Cổ cũng không có kẻ nào dám tới xen vào ngăn cản hai người giao thủ. Mà đám chiến sĩ ma tộc này thực lực còn không bằng những cường giả của Thái Cổ, vậy mà lại dám can thiệp vào. Xi Vưu nhất thời giận không thể kìm được.



- Chết đi cho bản tọa!



Ma thân của Xi Vưu cao hơn mười trượng, tay phải giơ lên đánh mạnh ra một chưởng. Trong hư không phía sau hắn bỗng xuất hiện một bóng chưởng nhàn nhạt, càng lúc càng rõ, cũng càng lúc càng lớn.



"Ầm!"



Hư không rung động. Xi Vưu đánh ra một chưởng, phạm vi đã bao trùm hàng trăm vạn ma tộc phía sau người.



- Hây!



Bất kể là Xi Vưu hay Phong Vân Vô Kỵ, sau khi hai người giao thủ dường như đều không bị tổn thương quá lớn, điều này khiến cho đám cường giả vương triều thất kinh. Trông thấy một chưởng này đánh ra, chỉ sợ sẽ đập tan toàn bộ chiến sĩ vương triều trên nửa bầu trời sau người thành tro bụi, mấy tên tướng lĩnh của vương triều mặc chiến giáp đen kịt lập tức lao nhanh đến, vảy giáp lộ ra bên ngoài thân, hét dài một tiếng, đồng thời thân hình hóa khói nhẹ bay đến phía trước chúng ma, sau đó khôi phục thân hình lại. Cánh tay to như eo rắn của bọn chúng vươn ra, từ trên xuống dưới đánh về phía Xi Vưu. Mấy luồng ma khí hợp lại với nhau, hóa thành một phiến thủy triều ma khí cuồn cuộn che phủ trời đất tràn về phía Xi Vưu.



"Ầm!"



Trong nháy mắt, bóng chưởng giơ lên trời và thủy triều ma khí cuồn cuộn va chạm với nhau. Chỉ nghe Xi Vưu hừ lạnh một tiếng, quả nhiên thủy triều đen đầy trời đã bị một chưởng của y đánh tan, bóng chưởng còn bay về phía sau bao trùm lấy đám chiến sĩ ma tộc.



Không một tiếng động, vô số yêu ma hóa thành phấn vụn từ bầu trời rơi lả tả xuống.



Ngay khi Xi Vưu xuất thủ, ở đầu bên kia Phong Vân Vô Kỵ cũng đồng thời ra tay. Mắt không nháy, thân không động, cũng không thấy bất kỳ động tác gì. Những thanh trường kích bằng đồng xanh đầy trời mang theo khí thế vạn cân rít lên bay tới, khi còn cách Phong Vân Vô Kỵ khoảng hơn năm mươi trượng đột nhiên khựng lại, từng thanh bất động giữa hư không. Rất nhanh, vô số trường kích như mưa châu chấu bắn tới bỗng xoay chuyển, bắn ngược lại về nơi xuất phát, thế của nó còn mãnh liệt hơn so với khi bay tới.



Đám ma tộc đứng trước nhất không kịp phản ứng, nhất thời bị trường kích xuyên qua thân thể, cả người mang theo trường kích bắn về phía sau. Mỗi thanh trường kích ít nhất xuyên qua thân thể mười mấy người mới hết đà dừng lại.


Một cuộc giết chóc lại nổi lên.



Gần như đồng thời, Huyết Hải Ma Quân và Đệ Nhất phân thần đều đuổi theo tới Ma Giới. Hai người một trước một sau cũng không xuất hiện cùng chỗ với Phong Vân Vô Kỵ và Xi Vưu, mà lại xuất hiện cách nơi hai người kia bị vây mười mấy dặm.



Huyết Hải Ma Quân vẫn luôn dựa vào cảm giác đuổi theo khí tức mà hai người lưu lại, vì vậy xuất hiện sai lệch là rất bình thường, nhưng sự sai lệch này cũng chỉ vừa phải mà thôi.



Mới vừa đặt chân đến Ma Giới, Huyết Hải Ma Quân liền cả kinh: "Đây là… Ma Giới! Bọn họ lại chạy đến Ma Giới!"



Ý niệm này vừa xẹt qua trong đầu, Huyết Hải Ma Quân liền bị ma khí kinh thiên ở phương bắc thu hút. Từng luồng ma khí cường đại phóng lên cao, đây là do khí tức của mấy đại quân đang đóng giữ phát ra.



"Không hay, bọn họ đã trúng mai phục rồi!" - Huyết Hải Ma Quân phóng thần thức ra ngoài, nhanh chóng quét một vòng về phía đó. Hành động này lập tức khiến cho đám đế hoàng ở bên ngoài chú ý.



- Chúng ta lại có một bằng hữu mới đến, ngươi hãy dẫn người đi đón tiếp một chút!



Ma Đế Hoàng xoay người nói với một nam tử trẻ tuổi dáng vẻ tuấn tú ở phía sau.



- Vâng thưa phụ hoàng!



Nam tử trẻ tuổi lên tiếng, trên mặt hiện lên vẻ hưng phấn, chính là đại hoàng tử Cơ Nỗ của vương triều Ma Đế Hoàng



Vừa cảm nhận được quân đoàn Ma Giới ở phía xa điều động, sắc mặt Huyết Hải Ma Quân khẽ biến đổi, nhanh chóng cân nhắc một chút. Cho dù tiêu diệt được đội ma tộc này cũng chỉ khiến cho nhiều ma tộc kéo đến hơn. Trong đội quân này có nhiều không ít khí tức không kém hơn y bao nhiêu. Huyết Hải Ma Quân tự thấy không thể đối phó với nhiều cường giả như vậy, trong lòng liền sinh ra ý định rút lui.



"Vô Kỵ nhất thời hẳn là sẽ không có chuyện gì. Nếu bây giờ vội vã đến đó, e rằng đã cứu người không được mà còn phải nhờ người khác cứu lại… Hay là trở về Thái Cổ báo cho chư vị trưởng lão, xin ý kiến của họ trước đã." - Trên mặt Huyết Hải Ma Quân hiện lên vẻ suy tư, dưới chân nhún một cái, người đã lui vào trong hư không biến mất không thấy trước khi đại hoàng tử Cơ Nỗ chạy đến.



Lúc Huyết Hải Ma Quân rời đi cũng là lúc Đệ Nhất phân thần trở về Ma Giới. Vừa xuất hiện, hắn liền bị khí tức của các Hắc Ám Quân Chủ thu hút.



Trong lòng căng thẳng, hắn liền có ý rút lui: "Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ lại không cẩn thận trúng phải mai phục của đám Hắc Ám Quân Chủ?"



Trước đây không lâu chín Hắc Ám Quân Chủ liên hợp triệu hồi Chủ Thần phân thân, chuyện đó vẫn còn sở sờ trước mắt. Đối mặt với một Hắc Ám Quân Chủ, Đệ Nhất phân thần không có gì phải sợ, nhưng chín gã Hắc Ám Quân Chủ liên thủ thì lại là chuyện khác. Chín Hắc Ám Quân Chủ hợp sức gần như bù đắp tất cả khuyết điểm. Mà số Hắc Ám Quân Chủ ở nơi này lại không nhiều không ít, vừa vặn chín tên.



"Không phải may đến vậy chứ!" - Đệ Nhất phân thần thầm nói, nhưng rất nhanh lại phát hiện những Hắc Ám Quân Chủ này cũng không chú ý vào mình.



Ma thức phóng ra ngoài một vòng, Đệ Nhất phân thần nhanh chóng điều tra rõ tình hình, hơn nữa cũng không khiến cho đám ma tộc chú ý. Vừa phát hiện đám đại tướng vương triều đang bao vây Xi Vưu và Đệ Tam phân thần ở đây, Đệ Nhất phân thần không khỏi bật cười, cũng từ bỏ ý định ra tay cứu giúp.



Cấm chế hư không có lẽ vây khốn được rất nhiều cao thủ đỉnh cấp, nhưng tuyệt đối không vây được người sở hữu "Thiên Ma thần thông" như Đệ Nhất phân thần và Đệ Tam phân thần. Đệ Nhất phân thần có thể chạy trốn khỏi không gian do chín gã Hắc Ám Quân Chủ hợp sức tạo nên, vậy thì Đệ Tam phân thần cũng có thể thoát ra khỏi cấm chế hư không này. Phiền toái duy nhất chỉ là Xi Vưu mà thôi.



Mặc dù Xi Vưu đã tặng áo giáp cho mình, nhưng Đệ Nhất phân thần lại không tin y có lòng tốt như vậy, nhất định có nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó, vì vậy hắn vốn chẳng hề quan tâm đến khốn cảnh của đối phương.



"Đệ Tam, đến giờ mà ngươi còn không ra ngoài, tính ở bên trong làm gì? Hiện giờ bên ngoài có mười ba đại đế của vương triều, chín Hắc Ám Quân Chủ, ồ, ngay cả đọa lạc thiên sứ cũng đến, chậc chậc, đúng là một đội hình hoành tráng."



"Không sao, bọn chúng căn bản không thể làm ta bị thương được. Vấn đề duy nhất cần giải quyết là Xi Vưu. Ừm, ngươi hãy rời đi trước, không nên để cho đám Hắc Ám Quân Chủ chú ý. Ngoài ra ta cảm giác được Bổn Tôn cũng xuất hiện ở đây, ngươi thử đi tìm hắn một chút."



"Cũng được. Nhưng không nên đùa quá trớn, dù sao nơi này cũng là Ma Giới, phía trên còn có Hắc Ám Chủ Thần. Nếu như đám Hắc Ám Quân Chủ kia bắt đầu khẩn cầu Hắc Ám Chủ Thần, vậy thì sẽ không ổn."



"Ta tự có chừng mực."



Sau khi xác định Đệ Tam phân thần không việc gì, Đệ Nhất phân thần liền nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này. Lúc sắp rời đi hắn cũng không hiểu vì sao hai người này lại khiến cho Ma Giới huy động lực lượng lớn đến như vậy.



Chỉ trong chốc lát, hai người lại nhanh chóng tàn sát hết ma tộc bên trong cấm chế không gian. Vì tránh để các Hắc Ám Quân Chủ làm sống lại, cả hai đều lựa chọn phương pháp cực kỳ triệt để, hoàn toàn huỷ diệt những yêu ma này.



Khi chỉ còn sót lại một chút yêu ma, trên bầu trời đột nhiên vang lên tiếng ngâm xướng đinh tai nhức óc:



- Chủ Thần ở dưới vực sâu, xin hãy lắng nghe lời cầu nguyện của tôi tớ ngài! Vinh quang của Chủ Thần không thể bị vấy bẩn, uy nghiêm của Chủ Thần không thể bị khinh nhờn. Phàm những kẻ kính phụng chủ sẽ được chủ chiếu cố, còn những kẻ đối nghịch với chủ nhất định sẽ bị trừng phạt, linh hồn phải đau đốn trong quốc độ tử vong, vĩnh viễn không siêu thoát…



Trong tiếng ngâm xướng, trên bầu trời bỗng xuất hiện từng vòng dao động khí tức màu đen tựa như đầm sâu, không ngừng lan ra bốn phía. Tại trung tâm những vòng ánh nước màu đen sóng sánh kia, một không gian đen kịt không ngừng mở rộng ra, bên trong có một luồng khí tức vượt trên tất cả sinh vật lan ra khắp trời đất. Khí tức kia mang theo một áp lực làm cho linh hồn run rẩy.



- Chủ Thần phân thân!



Hai người nhìn lên không trung, trong lòng kinh hãi không thôi.



Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được suy nghĩ tương tự.



- Xi Vưu, hay là ta và ngươi hãy đổi một cách khác, dùng chuyện này để đánh cuộc, người nào thoát ra khỏi không gian này trước thì xem như là người thắng, thế nào?



Phong Vân Vô Kỵ nói.



- Hừ, không có vấn đề!



Vừa dứt lời, hai người liền đồng thời ra tay. Thân thể Phong Vân Vô Kỵ rung động, đột nhiên biến thành một phiến sương đen kỳ dị, nhanh chóng hóa thành Thiên Ma thoát ra khỏi cấm chế hư không của chúng ma.



Cùng lúc Phong Vân Vô Kỵ hóa thân thành Thiên Ma thoát ra, ngôi sao Huỳnh Hoặc màu máu trên chín tầng trời đột nhiên chiếu xuống một luồng sáng to lớn, ánh sao bao phủ toàn bộ cấm chế hư không.



- Mau lui lại!



Một tên cường giả ma tộc cảm nhận được dao động hủy diệt từ phía trên truyền tới, liền ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy ánh sao màu máu dày đặc bao trùm cả con ngươi.



Nhưng lời nhắc nhở này đã chậm. Lưc lượng hủy diệt của ngôi sao trong nháy mắt chôn vùi một vòng cường giả Ma Giới bên ngoài cấm chế hư không, không kịp kêu thảm tiếng nào đã vô thanh vô tức hoá thành tro bụi. Mất đi sự khống chế của những cường giả này, Xi Vưu lập tức từ bên trong thoát thân ra. Liếc mắt có thể nhìn thấy, Phong Vân Vô Kỵ dường như còn thoát ra ngoài nhanh hơn một bước so với y. Sắc mặt Xi Vưu nhất thời hơi tái nhợt, một đòn vừa rồi dường như đã tiêu hao không ít lực lượng của y, ma thân to lớn cũng không duy trì được nữa, phải khôi phục lại thân thể ban đầu.



Giữa không trung. Phong Vân Vô Kỵ từ hình thái Thiên Ma chuyển hóa lại thành hình người, tiếp đó thân thể chợt lóe lên, đột nhiên biến thành một Thanh Long to lớn.



"Gào!"



Thánh thú Thanh Long vừa xuất hiện, gần như chiếm cứ toàn bộ không trung, khiến chúng ma có cảm giác như hít thở không nổi. Chín gã Hắc Ám Quân Chủ càng kinh hãi, thân thể liên tiếp lui về phía sau, thần sắc tỏ ra hoảng sợ. Con rồng lớn này bọn chúng cũng không xa lạ gì, chính là thánh thú của nhân loại Chí Tôn trong ghi chép đã từng giết chết Hắc Ám và Quang Minh Chủ Thần.



Ngay cả Chủ Thần cũng có thể giết chết, đám Hắc Ám Quân Chủ đương nhiên sẽ không cho rằng mình có thể đối phó được.



Thánh thú Thanh Long vừa hiện ra, dưới khí tức của rồng bao phủ, chúng ma còn chưa run rẩy đã lạnh cứng cả người. Ngay cả đám đại đế của vương triều nhìn thấy thánh thú này cũng cả kinh thất sắc. Đại quân vương triều khổng lồ trong phút chốc đã tán loạn, cả đám sợ hãi kêu lên, chạy trốn về bốn phương.



Phong Vân Vô Kỵ và Thanh Long hợp lại làm một, giữa không trung gập lại, bốn móng khua lên lao xuống đại quân ma tộc dày đặc bên dưới…



"Ầm ầm!"



Phàm những kẻ bị Thanh Long đụng phải đều hóa thành tro bụi, không có một chút khả năng sống sót nào.



Thánh thú Thanh Long sau khi kéo ra một khe rãnh to lớn trên mặt đất Ma Giới, liền kêu một tiếng bay lên trời cao, mở miệng phun xuống một ngụm khí tức hủy diệt. Lại có hàng trăm vạn yêu ma hóa thành tro bụi.



Xi Vưu liếc mắt nhìn, trông thấy thánh thú Thanh Long kia khi phun ra khí tức của rồng, thân thể không tự nhiên khựng lại một chút, trong lòng thầm nói: "Tiểu tử này quả nhiên vẫn chưa hoàn toàn dung hợp với thánh thú Thanh Long. Hai đòn này e rằng đã là cực hạn của hắn rồi."



Trong nội tâm Xi Vưu cũng rất ghen tỵ. Tuy nói y không hề sợ hãi khi đối mặt với Chí Tôn, nhưng đó là dựa trên cơ sở tứ đại thánh thú sẽ không công kích nhân loại. Còn khi đối mặt với yêu ma, Thanh Long chỉ mới vừa xuất hiện, đám ma tộc bao gồm cả vương triều đại đế và Hắc Ám Quân Chủ đều chưa chiến đã khiếp sợ, mặc đánh mặc giết. Chỉ một con rồng mà ngàn quân lui tránh, không ai có thể ngăn cản được. Nếu nói Xi Vưu không thèm muốn thì đó là nói dối.



"Lão tử năm đó cũng không uy phong như vậy." - Xi Vưu trong lòng cảm khái.



Phong Vân Vô Kỵ vừa phát ra một luồng khí tức của rồng, liền cảm thấy sự dung hợp với Thanh Long xuất hiện một khe hở, hơn nữa càng lúc càng lớn.



"Đây rốt cuộc là chuyện gì? Tại sao vẫn không thể dung hợp hoàn mỹ được? Chẳng lẽ sau này ta chỉ có thể mượn thánh lực của thánh thú Thanh Long một chút như vậy sao?" - Phong Vân Vô Kỵ trong lòng bất đắc dĩ thầm nghĩ. Hư không chợt lóe lên, thánh thú Thanh Long đã biến mất không thấy, trở lại Thái Cổ Đông Hải.



"Gào!"



Phía sau người, một luồng khí tức hủy diệt mang theo tiếng gào thét truyền tới.



"Không hay, lại quên mất Chủ Thần phân thân!"



Phong Vân Vô Kỵ vốn định trước tiên dẹp tan đám yêu ma, sau đó sẽ đối phó với Chủ Thần phân thân, nhưng hắn đã đánh giá sai mức độ dung hợp của mình và thánh thú Thanh Long.



Cùng lúc đó, đám yêu ma ở phía xa đang chạy trốn, đột nhiên cảm nhận được khí tức kinh khủng của thánh thú Thanh Long nhanh chóng biến mất, ma thức liền quét qua một vòng, lại không hề nhìn thấy bóng dáng của thánh thú Thanh Long.



- Giết chết bọn chúng!



Chúng ma mừng rỡ. Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng dù thế nào đây vẫn là cơ hội để phát tiết sự tức giân trong lòng, liền quay mũi giáo giết trở về.



Xi Vưu vẻ mặt lạnh lùng, đang chuẩn bị ra tay, đột nhiên trong tai nghe được một tiếng hét lớn:



- Thế Giới!



Trên bầu trời ánh sáng chợt lóe lên. Chủ Thần phân thân, Xi Vưu và hàng loạt cao thủ của các vương triều đều đột ngột biến mất giữa hư không, ngay cả Phong Vân Vô Kỵ cũng biến mất không còn thấy.