Phi Thăng Chi Hậu
Chương 524 : Ám Hắc ma long
Ngày đăng: 21:06 19/04/20
Khi Phong Vân Vô Kỵ chạy đến ma sơn thứ tư đen kịt, toàn bộ nơi này đã biến thành một "ngọn núi lửa đang hoạt động", từ sau đỉnh núi không ngừng hiện ánh sáng bạc.
Đám chiến sĩ yêu ma mặc giáp bạc của vương triều Ni Cổ Lạp Tư như thuỷ triều chảy ngược, điên cuồng lao về phía ba đại quân đoàn dưới trướng Phong Vân Vô Kỵ chém giết xông ra ngoài. Trong tầm mắt đầy những cơn lốc màu bạc cuốn ra, từng con rồng bạc được võ trang đến tận răng gầm lên, chở đám kỵ sĩ từ trên lưng từ trong không gian của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tràn ra. Khí tức của rồng cường đại như gió bão tràn ngập hư không.
Tại trung ương của đại quân vương triều Ni Cổ Lạp Tư có không ít yêu ma cường đại mặc giáp bạc, loáng thoáng xếp thành một vòng tròn, mỗi người ít nhất đều có thể đồng thời đối phó với mười tên chiến sĩ quân đoàn Hủy Diệt hóa thành ma thân. Những kẻ này đều là tướng lĩnh có thực lực cường đại trong quân đoàn của vương triều Ni Cổ Lạp Tư, dưới trường mỗi người đều có ít nhất mấy chục ngàn chiến sĩ vương triều.
Luận về số lượng thì hai bên ít nhất phải chênh lệch gấp mười lần, hơn nữa đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư vẫn không ngừng cuồn cuộn tràn ra. Vòng vậy của đại quân vương triều Trung Ương không ngừng giãn ra phía ngoài. Nếu không phải chiến sị của quân đoàn Hủy Diệt có sức chiến đấu siêu mạnh, e rằng vòng vây đã sớm bị phá tan rồi.
"Áo Lan Cổ Đại Nhĩ!" - Sau khi nhìn thấy đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tấn công, Phong Vân Vô Kỵ trong lòng giận dữ. Mệnh lệnh của hắn vốn là nhất định phải khống chế đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư tại ma sơn thứ tư trong ba tháng, nhưng thực tế thì không được như vậy. Cao thủ của vương triều Ni Cổ Lạp Tư vẫn cuồn cuộn không ngừng từ trong ma sơn thứ tư tràn ra, vòng vây bị phá chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Vương triều Trung Ương dù sao vẫn còn quá trẻ, luận về quân lực vẫn không vững chắc bằng những vương triều cổ xưa này.
- Giết chết những ma tộc mặc giáp bạc kia cho bản tọa, tất cả ma tộc!
Phong Vân Vô Kỵ hét lớn, đồng thời vung tay lên. Sau người đại quân A Tu La ma tộc liền nhanh chóng gia nhập vào trogn trận chiến, liên thủ đối phó với đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư .
Mặc dù vừa gia nhập dưới trướng Trung Ương đại đế không lâu, nhưng giết chóc vốn là thứ A Tu La ma tộc yêu thích, chỉ ở trong chiến đấu thực lực của bọn họ mới không ngừng tăng cường.
Tuy số lượng không nhiều, chỉ khoảng chừng tám chín trăm ngàn, nhưng sức chiến đấu của A Tu La ma tộc rất đồng đều, bình quân thực lực đều từ cấp Ma Thần trở lên, không ít người đạt đến cấp bậc Thiên Ma Hoàng và Thiên Ma Đế; về phần cao thủ cấp Thiên Ma Thần thì ngoại trừ A Tu La vương còn có hơn ba trăm tên A Tu La chiến tướng khác, mặc dù vẫn chỉ là cảnh giới Thiên Ma Thần sơ cấp, nhưng lực này đã là tương đối khả quan.
Có đám A Tu La ma tộc và mười vạn quân lực của Bách Liễu Khê gia nhập, quân đoàn Trung Ương lập tức ngăn chặn được quân đoàn vương triều Ni Cổ Lạp Tư đã đạt đến số lượng hơn trăm triệu. Không chỉ như thế, thậm chí còn có xu hướng khoét sâu vào trong lãnh địa ma sơn thứ tư. Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ hơi an tâm, này mới rãnh rỗi tìm kiếm tung tích của Thái Huyền và Áo Lan Cổ Đại Nhĩ.
Áo Lan Cổ Đại Nhĩ sở hữu "Áo Lan Cổ Đại Nhĩ Chi Thán Tức", một khi thi triển ra loại lĩnh vực vô hình này, trong phạm vi tất cả đối thủ công lực không bằng nàng đều sẽ hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, mặc cho người khác xâu xé. Đại quân của vương triều Ni Cổ Lạp Tư có đông đến mấy, ở trước mặt "Áo Lan Cổ Đại Nhĩ Chi Thán Tức" cũng chỉ có thể bó tay chịu chết. Điều này vốn năm trong kế hoạch của Phong Vân Vô Kỵ, nếu như đám người Thái Huyền không địch lại đối phương, Áo Lan Cổ Đại Nhĩ cũng hoàn toàn có thể giải quyết giai đoạn đầu của cuộc chiến.
Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ đảo qua một vòng, rất nhanh dừnglại trong một khoảng không gian trống giữa không trung. Nơi có có hai bóng người đang đứng đối diện nhau, một bên chính là Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, còn bên kia là một gã nam tử mặc chiến giáp màu đen dáng vẻ cực kỳ anh tuấn. Cả hai người đều không ai có ý định ra tay trước.
"Áo Lan Cổ Đại Nhĩ, đã xảy ra chuyện gì?" - Ma thức của Phong Vân Vô Kỵ phát ra, trực tiếp vang lên trong đầu Áo Lan Cổ Đại Nhĩ.
"Ni Cổ Lạp Tư vương đã sớm đoán được ta sẽ xuất hiện ở đây, cho nên lần này đã phái ra Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức. Ngân long chúng ta và Ám Hắc ma long luôn đối địch với nhau, nếu không phải Ni Cổ Lạp Tư vương được xưng là Long tộc cường đại nhất từ xưa tới nay, Ám Hắc ma long tộc cũng sẽ không thần phục chúng ta. A Tạp Mỗ Đức cũng có lĩnh vực Thán Tức, vừa lúc khắc chế với lĩnh vực Thán Tức của ta, có hắn ở đây ta không thể phát huy được bất cứ sức mạnh nào." - Chợt nghe được giọng nói của Phong Vân Vô Kỵ, trong lòng Áo Lan Cổ Đại Nhĩ cao hứng không thôi, nhưng rất nhanh lại cảm nhận được vẻ không vui trong lời nói của Phong Vân Vô Kỵ, lập tức giải thích.
"A Tạp Mỗ Đức à? Hừ, ngươi lui ra đi, để ta giải quyết hắn!" - Phong Vân Vô Kỵ lạnh lùng nói, áo choàng màu đen phất lên, bước giữa không trung tiến đến.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Áo Lan Cổ Đại Nhĩ thoáng hiện lên vẻ vui mừng, liền chậm rãi lui về phía sau, cũng không sợ A Tạp Mỗ Đức ở đối diện tấn công,.
Sắc mặt A Tạp Mỗ Đức mặc chiến giáp Ám Hắc ma long hơi biến đổi, liền tiến lên phía trước một bước, đồng thời quát lớn:
Một lực lượng to lớn từ trên ảo ảnh Ám Hắc ma long kia truyền đến. Thân thể Phong Vân Vô Kỵ liên tục lùi lại. Sau khi bị ảo ảnh đầu rồng ẩn chứa lực lượng linh hồn của Ám Hắc ma long bức lui trăm trượng, bắp thịt sau hai vai Phong Vân Vô Kỵ căng lên, đôi cánh ác ma hẹp dài như đao nhô ra, cong qua hai vai, cắm mạnh vào trong chiếc đầu của Ám Hắc ma long kia.
"Xoẹt!"
Tiếng vật sắc cắm vào da thịt vang lên, Ám Hắc ma long đầu rồng dữ tợn dừng lại, đường nét ven rìa khái quát dần dần biến mất, lộ ra ra thân rồng bản thể A Tạp Mỗ Đức, mà Phong Vân Vô Kỵ đôi cánh ác ma phân cắm vào đầu của nó hai bên chóp mũi, cắm vào trong xương rồng.
- Ngươi đã… làm… gì… với ta?
Ám Hắc ma long mở to đôi mắt rồng run rẩy nói. Từng đợt long lực trong cơ thể vận chuyển, nhưng A Tạp Mỗ Đức lại mất đi sự khống chế đối với lực lượng khổng lồ này. Đôi cánh ác ma cắm vào trong đầu kia lại giống như một phần thân thể của mình, A Tạp Mỗ Đức có thể cảm giác được sự tồn tại của bọn chúng, thậm chí cảm giác được cả mạch máu nơi bọn chúng cắm vào, nhưng lại không thể nào khống chế được bọn chúng. Ngược lại long lực to lớn trong cơ thể hắn đang có khuynh hướng hội tụ lại thành một dòng, thông qua cặp cánh ác ma kia điên cuồng chảy vào trong cơ thể tên yêu ma cường đại đối diện .
- Thân là một Ám Hắc ma long, có lẽ ngươi vốn không cần long lực khổng lồ như vậy, không bằng để ta giúp ngươi giải quyết đi!
Phong Vân Vô Kỵ cười lạnh nói. Thông qua đôi cánh ác ma sau lưng, hắn lập tức dùng Hấp Tinh đại pháp điều khiển long lực trong cơ thể Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức.
Hấp Tinh đại pháp đạt đến tầng thứ chín, muốn thao túng năng lượng trong cơ thể đối phương là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Ý niệm vừa đông, long lực to lớn trong cơ thể A Tạp Mỗ Đức liền điên cuồng tràn vào trong người Phong Vân Vô Kỵ, sau khi lại được Hấp Tinh đại pháp chuyển hóa thành ma nguyên thuần túy mà hắn cần.
Cặp mắt A Tạp Mỗ Đức chớp một cái, trong lòng hoàn toàn tuyệt vọng. Phong Vân Vô Kỵ đã rút đi hai phần ba long lực trong cơ thể hắn. Mất đi long lực này, A Tạp Mỗ Đức trong thời gian ngắn cũng không thể biến hóa thành hình người.
- Muốn lấy lại long lực của ngươi không?
Phong Vân Vô Kỵ chậm rãi thu đôi cánh ác ma đã hóa thành binh khí lại, hóa thân yêu ma to lớn cũng khôi phục lại thành hình người:
- Sau này cứ đi theo ta. Nếu như ngươi ngoan ngoãn, bản tọa sẽ suy nghĩ đến chuyện trả lại long lực cho ngươi, đương nhiên cũng có thể thêm cho cho ngươi một chút ma nguyên tinh thuần.
Nghe được những lời này, A Tạp Mỗ Đức mặc dù trong lòng không cam, nhưng dù sao cuối cùng đã có chút hi vọng, đành bất đắc dĩ gật đầu một cái.
- Hiện giờ không có xích sắt, chờ bản tọa trở về sẽ chế tạo cho ngươi một bộ xích rồng, cột vào trên cổ ngươi. Từ nay về sau ngươi chính là vật cưỡi dành riêng cho bản tọa.
Phong Vân Vô Kỵ đạp lên tầm lưng rồng rộng rãi của A Tạp Mỗ Đức, tiện tay dùng ma nguyên ngưng tụ thành một cây roi dài, vung một cái giữa hư không, sau đó quất vào trên lưng A Tạp Mỗ Đức, lưu lại một cái vết roi rõ ràng trên vảy rồng thật dày, sau đó cưỡi A Tạp Mỗ Đức bay về phía chiến trường. Ám Hắc ma long A Tạp Mỗ Đức hai cánh giãn ra, chiếc miệng rộng mở lớn phun ra một chùm lửa từ không trung bắn xuống, bao trùm một khoảng lớn chiến sĩ mặc giáp bạc.