Phi Thăng Chi Hậu

Chương 533 : Ván cờ lớn nhất

Ngày đăng: 21:06 19/04/20


Tại Kiếm các thuộc Thái Cổ, hai luồng ý thức cường đại dao động trong hư không trao đổi với nhau.



"Đệ Nhất, ta cần sự trợ giúp của ngươi!"



Tại Trung Ương ma điện xa xôi, Đệ Nhất phân thần đột nhiên mở mắt ra: "Chuyện gì vậy?"



Trong trí nhớ của Đệ Nhất phân thần, chưa từng thấy giọng điệu của Đệ Tam phân thần nghiêm túc như vậy bao giờ.



"Lập tức tìm kiếm công chúa Phượng Phi! Nhanh!"



"Đầu mối?



"Con trai của Ma Đế Hoàng, An Đức Liệt."



Không hề hỏi nguyên nhân, cũng không hỏi thăm chi tiết cụ thể, liên hệ giữa hai người kết thúc trong mấy câu ngắn ngủn xưa nay chưa từng có.



Ngay khi cắt đứt liên hệ, Đệ Nhất phân thần liền mặc vào "Sát Lục chiến giáp", đội mũ giáp lên, sau đó dùng hai tay đẩy cửa lớn Trung Ương ma điện ra.



"Két!"



Tại khoảnh khắc của lớn ma điện mở rộng, một luồng sát khí cực kỳ đen tối từ bên trong điện tràn ra một cách mãnh liệt. Cách Trung Ương ma điện mấy trăm trượng, Cổ Liệt Nhĩ đang bảo vệ trăm vạn Trung Ương ma quân tu luyện trong lòng kinh hãi, liền xoay người lại, vừa lúc nhìn thấy Trung Ương đại đế kéo chiếc áo choàng dài màu đen từ trong đại điện âm u bước ra.



"Vù!"



Đệ Nhất phân thần cuốn áo choàng lên, như tia chớp bay vào trời cao như chim nhạn, biến mất không còn thấy.



Trên mặt đất, Cổ Liệt Nhĩ vẫn ngơ ngác đứng trong bóng râm của một góc cung điện màu đen, cả người như rơi xuống hầm băng. Loại khí tức giết chóc điên cuồng đó đã rất lâu Cổ Liệt Nhĩ không thấy xuất hiện trên người chủ công, khi lần đầu tiên xuất hiện Đệ Nhất phân thần đã từng giết chóc mấy trăm triệu yêu ma.



"Cộp!"



Bên trong không gian Ma Đế Hoàng, Đệ Nhất phân thần cả người mặc chiến giáp nhẹ nhàng từ trong hư không bước ra, áo choàng màu đen rộng thùng thình sau người cuốn khỏi hư không, sau đó lại phất ra phía sau người.



- Đứng lại!



Đệ Nhất phân thần mới vừa hiện thân, liền khiến cho những chiến sĩ vương triều chung quanh chú ý. Đám chiến sĩ vương triều ở gần đó liền hét lên, lập tức lao về phía Đệ Nhất phân thần.



Đệ Nhất phân thần giống như không nhìn thấy, hai cánh tay như đao vươn ngang ra hai bên.



"Ầm!"



Một tiếng nổ lớn vang lên, mây đen cuồn cuộn bỗng nhiên xuất hiện, bao trùm bầu trời trong không gian vương triều Ma Đế Hoàng, hình thành một vòng xoáy mây đen to lớn.



"Xoẹt!"



Cách đó mấy trăm trượng, mấy trăm tên yêu ma đang lao về phía này bỗng kêu lên thảm thiết, cả người lẫn xương cốt đều hóa thành từng luồng ma khí dọc theo mặt đất tràn về hướng Đệ Nhất phân thần.



"Ầm ầm ầm!"



Ở nơi xa hơn, đám yêu ma cấp bậc cao hơn một chút cũng bị kinh động. Ma khí cuồn cuộn như thủy triều xen lẫn với những tiếng hét lớn từ phía xa kéo đến.



"Vù!"



Áp lực cường đại nhất thời gây nên những cơn cuồng phong bên trong không gian vương triều yên tĩnh.



"Xoẹt!"



Tất cả công kích tầm xa đều hóa thành từng dòng ma khí thuần túy tràn về hướng Đệ Nhất phân thần.



"Sạt sạt!"



Áo choàng thật dài của Đệ Nhất phân thần giống như cánh chim của tử thần chậm rãi phất lên. Khí tức màu đen nồng nặc từ trong thân thể của hắn tỏa ra, hóa thành mây rối quanh quẩn bên ngoài thân. Trong phạm vi trăm trượng chung quanh giống như hóa thành một vùng đất tử vong, bất kỳ công kích tầm xa hay yêu ma nào tới gần khu vực này đều bị ăn mòn, chuyển hóa thành ma khí nguyên thủy nhất hội tụ trong cơ thể Đệ Nhất phân thần.



- Ma Đế Hoàng ở đâu?



Đệ Nhất phân thần trầm giọng hỏi. Ma khí trong cơ thể vận chuyển, từng luồng sát lục khí tức ngưng tụ như thực chất tỏa ra, trong nháy mắt xuyên qua vòng vây yêu ma đông đảo trong phạm vi hơn trăm trượng, làm bắn ra từng dòng máu đen, sau đó còn lan đến đám chiến sĩ vương triều dày đặc cách đó mấy trăm trượng mới ngừng lại. Trong tiếng kêu gào thê thảm, đông đảo yêu ma ngã xuống trên đất, nhưng ở phía xa vẫn có vô số yêu ma không ngừng tràn đến. Từ bầu trời nhìn xuống, chỉ thấy hàng loạt yêu ma từ bên trong những tòa cung điện màu đen trải rộng khắp không gian Ma Đế Hoàng xông ra ngoài.



"Gào!"



Một tiếng gầm vang lên từ phía trên. Đệ Nhất phân thần hờ hững ngẩng đầu lên, trông thấy một bóng ma to lớn đang đứng sừng sững trên cao. Theo một tiếng rít chói tai, một chiếc chày sắt to lớn xuất hiện trong tầm mắt Đệ Nhất phân thần từ nhỏ đến lớn, từ phía trên đập xuống.



"Xèo xèo!"



Chiếc chày lớn mang theo khí thế vạn cận kia đánh xuống còn cách Phong Vân Vô Kỵ trăm trượng, thân chày bỗng bốc lên ma khí cuồn cuộn. Đệ Nhất phân thần hờ hững vươn tay ra, chiếc chày lớn kia khi còn cách bàn tay hắn khoảng một thước liền hoàn toàn hóa thành sương mù tiêu tán.



"Ầm ầm!"



Thanh âm như trời đất rung chuyển vang lên. Trong bóng tối dường như có thứ gì bị kéo ra ngoài. Sau một khắc, một tòa cung điện to lớn đã bị tên ma thần cao hơn vạn trượng kia nâng lên khỏi đất, từ phía xa ném tới. Tên ma thần này hiểu được sự lợi hại của ma khí quanh người Phong Vân Vô Kỵ, liền tiện tay dùng vật lớn bên cạnh công kích.



"Ầm!"



Đệ Nhất phân thần đột nhiên nhún chân một cái, hóa thành một vệt đen mắt thường khó nhìn thấy từ dưới đất vọt lên, vẽ ra một đường thẳng nghiêng trong hư không, sau đó bắn vào trong ngực tên ma thần cao vạn trượng phía xa.



- A!



Tên đại ma thần màu đen sừng sững trong trời đất kia kêu thảm một tiếng, thân thể cao lớn liền nổ tung, vô số mảnh thịt bắn về bốn phía.



"Vù!"



Đệ Nhất phân thần bước giữa hư không, áo choàng sau lưng tung bay phần phật. Trong phạm vi trăm trượng bên dưới, xương trắng chất đầy như tháp, đây đều là hài cốt của đám yêu ma vương triều không kịp né tránh. Dưới sự ăn mòn của ma khí do Phong Vân Vô Kỵ phát ra, ngay cả những hài cốt này cũng nhanh chóng hóa thành ma khí tản đi.



Ánh mắt Đệ Nhất phân thần như tia chớp quét qua bốn phía một vòng. Ở chung quanh, phàm là nơi ánh mắt của hắn quét qua, đám yêu ma đều kinh hoảng. Cả vương triều Ma Đế Hoàng lớn như vậy lại không hề có cao thủ nào xuất hiện.



- Ma Đế Hoàng, xem ra ngươi vẫn xem thường bản tọa!



Đệ Nhất phân thần hừ lạnh một tiếng, hai vai rung lên, dưới chân bỗng phát ra một tiếng gầm như đến từ vũ trụ hỗn độn. Ma khí dày đặc tụ tập dưới chân như thác nước cuốn ngược lên, một bóng đen từ dưới chân Đệ Nhất phân thần vươn vào sâu trong hư không.



"Ầm!"



Hư không rung động. Trên bầu trời sấm chớp ầm ầm.



"Đùng!"



Một cột sét dọc theo mây đen dày đặc đánh xuống. Trời đất bỗng trở nên sáng ngời. Trong ánh chớp đó bỗng hiện ra một ma thần to lớn cao đến ngàn trượng, trên đầu có mười bốn chiếc sừng, hai lỗ tai dài như trâu, sau người mọc một chiếc đuôi trâu dài đến trăm trượng, trên đỉnh đầu có một viên hằng tinh chói mắt, chân đạp trời trăng và ngôi sao, quanh người sương mù phun trào, sát khí kinh người.



Cả vương triều Ma Đế Hoàng đều bị một đoàn sát khí như thủy triều bao phủ, càng đến gần trung tâm thì sát khí càng dày đặc. Chúng ma chỉ cảm thấy quanh người như có những mũi kim đâm vào tận xương, ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.



Chủ nhân Sát Lục một khi đã triệu hồi linh hồn Sát Lục, Đệ Nhất phân thần cũng không cần che giấu nữa. Dấu hiệu kỳ quái hình chữ "Vạn" ở giữa trán liền hiện lên, khí tức của yêu ma đỉnh cao không hề che giấu tỏa ra ngoài.



Vô số yêu ma run rẩy và sợ hãi dưới khí tức của chủ nhân Sát Lục, từng tên kinh hãi nhìn lên chủ nhân Sát Lục đầu đội trời, chân đạp trăng sao, ào ạt lui về phía sau.


Ẩn ma tộc và Ám ma tộc đều có rất nhiều phương pháp che giấu khí tức, có thể ẩn giấu ma khí của bản thân không để cho đối phương phát hiện. Nhưng đồng dạng phương pháp này cũng có một sơ hở, đó là không thể động thủ. Một khi động thủ với người khác, ma khí lộ ra cũng sẽ phá tan thuật che giấu khí tức. Những người Công Tôn Chỉ Thương mang tới rất giống như đang che giấu gì đó.



Một tiếng thở dài bỗng vang lên trong tai Tả Thị: "Tả Thị! Ta vốn không muốn giết ngươi, nhưng ngươi đã quá cẩn thận rồi."



Thân thể Công Tôn Chỉ Thương bỗng nhiên bắn lên. Kình khí cường đại như biển gầm tràn vào trong cơ thể Tả Thị. Trước sự chênh lệch quá lớn, chân khí ngưng kết trong cơ thể Tả Thị trong nháy mắt vỡ tan.



"Rắc rắc!"



Đại Quang Minh Vương Dương Tôn dùng tốc độ kinh người lướt đến bên người Tả Thị, bàn tay dày rộng nắm lấy cổ Tả Thị, hơi dùng sức một chút, liền cường hành vặn chiếc đầu trên cổ Tả Thị xuống.



Cặp mắt Tả Thị mở thật to, giống như không dám tin con của Chí Tôn là Công Tôn Chỉ Thương lại giết chết y. Trước khi chết, Tả Thị chỉ kịp dùng một hơi cuối cùng trong lồng ngực thét lên:



- Địch tấn công!



- Mở kết giới ra!



Bên trong thánh điện loáng thoáng vang lên một tiếng kêu lo lắng.



- Đã quá muộn rồi!



Đại Quang Minh Vương Dương Tôn cười gằn một tiếng, liền xoay người lại vung tay về hướng bên dưới Thánh sơn. Ở phía xa, đông đảo người áo đen đột nhiên giơ một tay lên quá đỉnh đầu, kéo xuống cả mũ trùm đầu và áo khoác.



- Gào!



Dưới áo bào đen bỗng lộ ra thân thể yêu ma mọc vảy, từng chiếc đuôi ác ma vung vẫy phía sau người.



Bỏ đi lớp ngụy trang của loài người, chúng yêu ma đã không cần che giấu nữa. Trong tiếng gầm, từng thân thể yêu ma phình lên hơn gấp đôi, hóa thành những ma tộc đỉnh cấp cao đến mấy trượng. Từng luồng ma khí thuần túy trong cơ thể tỏa ra, dung hợp cùng với nhau, khiến cho đất bằng giống như nổi lên một tầng mây đen.



"Xoẹt!"



Phía sau lưng những đôi cánh ác ma mọc dài ra. Dưới chân dùng sức nhún một cái. Trong tiếng mặt đất rung chuyển, từng tên cường giả yêu ma nhanh chóng lao về hướng Thánh điện.



Bên dưới chân núi Thánh điện, đám yêu ma cũng lộ ra khuôn mặt dữ tợn, lập tức xé đi lớp ngụy trang của loài người, gầm thét lao lên đỉnh Thánh sơn.



Bên trong Thánh sơn ánh sáng của kết giới lại sáng lên lần nữa. Chỉ trong vòng một ngày, kết giới do Chí Tôn thiết lập để bảo vệ Thánh điện đã sáng lên hai lần. Nhưng đoàn ánh sáng kia mới từ trong Thánh sơn tỏa ra không lâu, còn chưa mở rộng đến hết Thánh sơn, bỗng nhiên nghe được bên trong Thánh sơn vang lên một tiếng kêu thảm thiết như xé nát ruột gan.



- Phản đồ!



Một tiếng hét giận dữ phá tan sự yên lặng của Thánh điện, toàn bộ Thánh điện trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.



Trong sự hỗn loạn đó, dường như có một thứ liên quan đến kết giới bị phá vỡ. Kết giới vừa khoách triển ra, còn chưa hoàn toàn mở rộng thì đã biến mất.



- Giết!



Đám cường giả yêu ma mừng rỡ, liền đạp bước trên đỉnh Thánh điện, hai bàn tay hướng vào nhau, giữa hai tay vang lên tiếng lẹt xẹt. Ma khí như sóng lớn che phủ trời đất.



"Ầm!"



Trên bầu trời, từng quả cầu sấm sét ẩn chứa kình khí hủy diệt mang theo ma khí cuồn cuộn từ bầu trời đánh xuống.



- Nghênh địch!



Một tiếng quát lớn vang lên từ bên trong thánh điện. Hai lão nhân râu tóc bạc trắng từ bên trong cửa lớn của Thánh điện lao ra, hai tay chuyển động. Không khí phía trên Thánh điện hơn năm mươi thước đột nhiên biến thành mơ hồ. Những đòn công kích kinh người đột nhiên gập lại, bắn trở về đám yêu ma trên trời cao.



- Nghênh địch!



Sau một tiếng quát lớn, bên trong thánh điện lại có mấy người đi ra, kình khí hùng hậu ẩn chứa nơi lòng bàn tay không ngừng lập lòe. Không ngờ mấy người này đánh ra một chưởng lại không nhằm vào kẻ địch giữa không trung, mà là đánh vào hai lão nhân phía trước.



- Các ngươi!



Vào lúc nguy cơ hai lão nhân trong lòng có dự cảm, tránh được chỗ hiểm chí mạng, nhưng vẫn bị chưởng kình đánh cho bị thương. Hai lão nhân không thể tin được quay lại nhìn hai tên cao thủ Thánh điện phía sau.



- Không cần ngạc nhiên. Chúng ta mặc dù tu luyện võ học Thái Cổ, nhưng bản chất lại là Ẩn ma tộc.



Hai tên "cao thủ Thánh điện" cười lạnh, lập tức xé tan áo bào trắng của Thánh điện. Trong ánh mắt kinh hãi của hai lão nhân, thân thể trắng nõn của bọn chúng nhanh chóng trở nên xanh mét, lại mọc ra từng phiến vảy cứng.



- Các ngươi quả nhiên là Ẩn ma tộc, không ngờ các ngươi lại chính là ma tộc trong Thánh điện…



Hai lão nhân trong miệng máu chảy như suối, dưới chân nhún một cái liền ẩn vào trong hư không.



- Chạy đi đâu!



Hai tên cao thủ Ẩn ma tộc quát lớn một tiếng, hai cánh tay phình lên vươn thẳng vào trong hư không, bắt được mắt cá chân của một lão nhân trong số đó.



"Rắc rắc!"



Một vòi máu từ trong hư không bắn ra. Một tên Ẩn ma tộc rút tay lại, trong lòng bàn tay đã có thêm một cái chân phải. Còn hai lão nhân kia thì đã phá vỡ không gian chạy trốn.



- Lưu lại hai mươi người cấm chế không gian Thánh điện. Những người còn lại theo bản tọa tiến vào trong Thánh điện!



Đại Quang Minh Vương Dương Tôn vung tay lên. Sau khi để lại hai mươi tên Thiên Ma Thần trên bầu trời, những ma tộc khác liền theo hắn giết vào bên trong Thánh điện.



Thông đạo ngoằn ngoèo quanh co dưới lòng đất Thánh sơn hoàn toàn chìm vào trong hỗn loạn, không ai biết rốt cuộc người nào mới là gian tế của ma tộc. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên ở phía trên, mọi người dù có lòng trợ giúp cũng phải đề phòng đồng bạn bên mình.



Không ai ngờ được những ma tộc này lại ẩn nấp kỹ như vậy. Bọn chúng sở hữu thân thể của người, linh hồn tương tự như người, thậm chí tu luyện cũng là võ học của Thái Cổ, nhưng bọn chúng lại là ma tộc thuần tuý.



Những đồng bạn đã từng sớm chiều cạnh nhau lại là ma tộc ẩn nấp bên người. Rất nhiều người không dám tin vào mắt của mình. Trong giấy phút hỗn loạn, rất nhiều cao thủ Thánh điện đã ngã xuống trong tay "đồng bạn" của mình.



Trong một không gian đóng kín của Thánh điện, bảy vị chưởng khống giả đang ngồi xếp bằng vây quanh một ngọn nến, thương nghị chuyện Phong Vân Vô Kỵ dùng một tia thần thức lưu lại trên Đệ Ngũ Kiếm Đảm truyền tin về. Chuyện của Chí Tôn có quan hệ trọng đại, nhưng Kiếm Thần lại chỉ nói sơ lược một chút, lại cũng không cung cấp bằng chứng xác thực.



- Đao vực đã truyền tin về, Hắc Ám viễn chinh quân đã tấn công vào Thái Cổ. Nhưng vào lúc này Đệ Ngũ Chí Tôn lại truyền tin đến, nói rằng Ma Giới có mưu đồ đối với Chí Tôn. Nếu thật sự là thế, chuyện này rất nghiêm trọng, chúng ta đành phải cố thủ ở đây trước. Dù sao nếu như so sánh, an nguy của Chí Tôn vẫn quan trọng hơn. Nhưng nếu như tin tức này là sai lầm, vậy thì những tộc nhân tổn thất tại Đao vực xem như vô ích rồi.



Một vị chưởng khống giả Thánh điện nói.



- Đúng vậy. Nếu như tin tức này là do chính Đệ Ngũ Chí Tôn truyền về thì không nói, nhưng cũng có khả năng là âm mưu của phía ma tộc, mục đích là khiến cho chúng ta do dự. Dù sao kẻ có năng lực lớn tại Ma Giới không phải là ít, muốn làm ra một ảo ảnh cũng không phải là việc khó gì.



- Đúng vậy.



Bảy người đều thở dài một tiếng, trầm mặc không nói gì.



"Ầm ầm!"



Không gian nơi bảy người đang ở đột nhiên rung động kịch liệt, mọi người không khỏi biến sắc.



- Có biến!



Bảy đại chưởng khống giả Thánh điện nhanh chóng nối đuôi nhau ra ngoài. Một tên chưởng khống giả mặc áo bào xanh đi ở cuối cùng bước chân đột nhiên chậm đi nửa nhịp, kéo dãn khoảng cách với chưởng khống giả phía trước, một luồng sáng lạnh nguy hiểm thoáng qua trong cặp mắt hơi rũ xuống.