Phi Thăng Chi Hậu
Chương 557 : Lần đầu giao dịch (2)
Ngày đăng: 21:07 19/04/20
- Ngươi có phải là huyết tộc đến từ gia tộc A Cổ Tư Thông?
Giọng nói tà ác và đen tối vang lên trong lòng bá tước huyết tộc Mễ Khai La Liệt.
Mễ Khai La Liệt trong lòng giật mình, sợ đến mức gần như muốn hóa dơi bỏ chạy. Nhưng lại nhớ trước khi tới Ma Giới, phó gia trưởng của gia tộc A Cổ Tư Thông đã dặn dò: "Chuyến này bất kể ngươi có liên hệ được với Hủy Diệt Ma Thần, kết minh với y hay không, nếu như tại Ma Giới ngươi phát hiện thế lực còn cường đại hơn, hãy liên hệ với bọn họ, biểu đạt thành ý kết minh của gia tộc A Cổ Tư Thông chúng ta, ngươi hiểu chưa?"
Mễ Khai La Liệt đã tận mắt chứng kiến chiến tranh giữa hai vương triều lớn, cũng đã khẳng định được sự cường đại của vương triều Trung Ương.
"Đây có lẽ là một đồng minh tốt, các tộc trưởng hẳn là sẽ hài lòng. - Nghĩ như vậy, Mễ Khai La Liệt liền cố gắng áp chế ý niệm bỏ chạy trong lòng, phủ phục xuống đất, cung kính nói:
- Đúng vậy thưa quân vương vĩ đại. Gia tộc A Cổ Tư Thông chúng ta chính là huyết tộc cường đại nhất trong đại thứ nguyên. Nếu như quân vương vĩ đại đồng ý, chúng ta có thể kết thành liên minh vĩnh viễn…
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh từ trong điện truyền đến, cắt lời Mễ Khai La Liệt:
- Không phải các ngươi muốn tìm Hủy Diệt Ma Thần gì đó à? Sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý?
- Chuyện này… thật ra là chúng ta nguyện ý liên minh với tất cả cường giả vĩ đại nhất Ma Giới...
Mễ Khai La Liệt quỳ rạp xuống đất với một tư thế khoa trương, hai tay mở thật to cúi sát mặt đất. Ý nghĩa trong lời nói của hắn rất rõ ràng: là đại đế của vương triều Trung Ương, ngài chính là cường giả vĩ đại nhất Ma Giới.
- Phó lĩnh chủ Tạp Nhĩ của các ngươi có khỏe không?
Tâm ma đột nhiên hỏi.
- Phó lĩnh chủ Tạp Nhĩ tôn kính rất…
Mễ Khai La Liệt theo bản năng định trả lời, nhưng khi nói ra một nửa đột nhiên trong đầu kêu một tiếng trở nên trống rỗng, đứng cách cửa lớn ma điện lắp bắp nói:
- Phó tộc trưởng Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách, nếu ngươi đã xuất hiện, vậy thì cứ bỏ qua những lễ nghi rườm rà kia. Có lẽ chúng ta có thể trực tiếp thảo luận một chút về chuyện kết minh.
- Chuyện này…
Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách lộ ra vẻ khó xử, do dự một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn tâm ma, có chút thấp thỏm bất an nói:
- Xin hãy… À, trên thực tế, có một chút vấn đề nhỏ.
"Đùng!"
Cặp mắt tâm ma bỗng nhiên mở ra. Bên trong đại điện tối tăm chợt lóe sáng như ban ngày, giống như có một "tia sét" khiến người ta kinh hãi xẹt qua trong đại điện.
- Ngươi nói gì?
Một tiếng quát lớn phá vỡ hư không, như kiếm sắc cắm thẳng lên bầu trời. Tại khoảnh khắc cuối cùng ánh sáng lạnh nhiếp người kia ẩn vào trong bóng tối, trong lòng Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách bỗng dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đồng thời trong mắt hiện lên một bàn tay đen kịt đang nhanh chóng mở rộng.
Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách kinh hãi, đang muốn thoát thân, lại thấy trong khói ma cuồn cuộn rợp trời kín đất phía trên đại điện truyền đến một lực hút cực lớn.
"Không hay!"
Ý niệm này như tia chớp lướt qua trong đầu Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách. Một tiếng "bùng" vang lên, Mặc Nhĩ Mặc Tư Hách bỗng nổ thành một đoàn khói dày đặc, bên trong có muôn vàn con dơi như bầy châu chấu bay ra ngoài điện như tia chớp.
- Hừ!
Tâm ma cười lạnh một tiếng, bàn tay ma vươn ra, liền thi triển Hấp Tinh đại pháp. Khói đen nồng nặc và cả bầy dơi kia đều hóa thành một dòng xoáy chui vào trong bàn tay của hắn.