Phi Thăng Chi Hậu
Chương 577 : Chết! (12)
Ngày đăng: 21:07 19/04/20
Phía trước tay phải của Lộ Tây Pháp chưa đến ba tấc, một viên thần cách đột nhiên bắn ra vô số phù văn màu vàng tối. Phù văn hoa lệ trong nháy mắt hình thành một dòng nước nằm giữa thực chất và hư vô.
Trong cơ thể pho tượng thần hoàng kim, ánh sáng vàng ánh kia đột nhiên bừng lên, như hằng tinh nổ tung chiết xạ về bốn phương. Nơi ánh sáng lan đến, tất cả yêu ma đột nhiên không thể động đậy.
"Keng keng keng!"
Những sợi xích tín ngưỡng màu vàng tối trong tay Hắc Ám Quân Chủ đều gãy ngang, từng tấc một vỡ vụn. Chỉ trong khoảnh khắc, chín gã Hắc Ám Quân Chủ đã bị một lực lượng không thể kháng cự đoạt đi quyền khống chế đối với không gian khép kín này.
- Dùng Cứu Thục làm tên, phong ấn!
Chỉ một câu nói đơn giản, trong toàn bộ trong không gian, ở gần thì có Đọa Lạc Chi Vương Lộ Tây Pháp, ở xa thì có Tâm Ma đang thi triển Hấp Tinh đại pháp, đột nhiên đều không thể nhúc nhích. Mặc dù bọn họ vẫn có thể cảm giác được chuyện xảy ra chung quanh, nhưng tất cả đều không thể cử động, bao gồm cả Hắc Ám Quân Chủ.
"Ầm!"
Câu nói bảy chữ này giống như tiếng sấm lớn đánh vào trong đầu tất cả mọi người, không ai ngờ được thực lực của Hoàng lại cường đại như vậy.
"Đây chính là lực lượng của Chủ Thần sao?" - Tâm Ma giống như bị giáng một bạt tai thật mạnh.
Trước mặt lực lượng mêng mông và thánh khiết này, tất cả sự phản kháng đều tỏ ra phí công vô ích.
"Cộp! "
Ý niệm vừa động, hai viên thần cách mà mọi người liều chết tranh đoạt liền rơi vào trong tay phải của pho tượng thần hoàng kim. Bên dưới mặt nạ, một đoàn lực lượng thánh khiết lan đến mắt trái, sau đó hai con ngươi một đen một trắng đều biến thành màu trắng sáng.
Trong ánh mắt hoảng sợ và bất an của mọi người, pho tượng thần hoàng kim từ từ khép hai mắt lại.
"Ong!"
Hư không rung động. Chung quanh pho tượng thần hiện ra từng lớp hình chiếu không gian dạng ô vuông, trong mỗi ô vuông đều có một tinh thể hắc ám kim tự tháp bốn mặt lớn bằng hạt sỏi lơ lửng. Những kim tự tháp này không ngừng mở rộng từ trong đến ngoài, trôi nổi chung quanh pho tượng thần hoàng kim.
"Đinh!"
Sau một khắc, pho tượng thần hoàng kim lại mở mắt ra, lần này trong hai con ngươi là một màu vàng ánh mênh mông.
- Gào!
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, pho tượng thần hoàng kim bỗng ngẩng đầu phát ra một tiếng hét lớn. Một cột sáng màu vàng óng ẩn chứa thần lực thuần tuý và hùng hậu từ trong miệng pho tượng thần bắn ra, hóa thành một cột sáng chọc trời xuyên qua không gian, chui vào trong bầu trời vô tận.
Phía trên khoảng hư không khép kín này bỗng xuất hiện một tòa kim tự tháp to lớn màu hoàng kim, mặt ngoài có vô số phù văn màu vàng tối nhanh chóng lưu chuyển.
Trong vô số không gian vũ trụ, những tòa hắc ám kim tự tháp tín ngưỡng do vô số ác ma lưu lạc trong vũ trụ dựng nên, lúc này đồng thời rung động. Trong không gian, mặt đất rạn nứt, bầu trời rung chuyển, mây đen dày đặc mang theo gió lớn hội tụ về phía kim tự tháp.
"Ầm!"
Cách nhau trong gang tấc, cũng là tận chân trời.
Trong cặp mắt Bổn Tôn, ánh sáng màu vàng nhạt càng trở nên sáng ngời. Dần dần trong khu vực tối tăm giữa hải dương ánh sáng và vực sâu bóng tối, hai mươi sáu dòng nước cuồn cuộn màu vàng tối bỗng xuất hiện trong tầm mắt của hắn, đó chính là pháp tắc.
Mỗi dòng pháp tắc đều tương ứng với một vị Chủ Thần.
Sự xuất hiện của Bổn Tôn giống như một cục đá ném vào trong mặt hồ yên tĩnh. Sâu trong vực sâu bóng tối và hải dương ánh sáng, hai mươi bốn hư ảnh to lớn cao hơn vạn trượng bỗng run rẩy một chút. Hư không bắt đầu rung động.
Trông thấy ánh mắt của Chủ Thần sắp nhìn đến đây, nhưng trên mặt Bổn Tôn vẫn không có bất kỳ sự hoảng loạn và khẩn trương nào. Lạnh nhạt và lý trí dường như đã trở thành biểu tình duy nhất của hắn.
Ánh mắt Bổn Tôn ung dung quét qua hai mươi sáu dòng pháp tắc, sau đó dừng lại trong hư vô cách hai mươi sáu dòng pháp tắc này rất xa. Một dòng nước màu bạc khác dần dần hiện ra trong mắt hắn.
"Ong!"
Chân nguyên trong cơ thể Bổn Tôn rung động kịch liệt. Cùng lúc này, hai mươi bốn cặp mắt lạnh như băng cũng từ từ mở ra trong thời không nguyên địa này.
"Cộp!"
Ngay lúc hai mươi bốn cặp mắt chậm rãi mở ra, Bổn Tôn đã đạp bước chân kiên định, không nhanh không chậm đi về hướng dòng nước màu bạc kia.
"Rào rào!"
Chất lỏng màu bạc vẩy ra. Trước khi hai mươi bốn ánh mắt lạnh giá và lý trí như nhìn xuống chúng sinh của nhân gian nhìn đến, thân hình Bổn Tôn cũng đồng thời chui vào trong dòng nước màu bạc kia, chính là thời gian pháp tắc.
Tin tức vô tận về thời gian pháp tắc tràn vào trong đầu Bổn Tôn. Đứng trong dòng nước pháp tắc này, hắn từ từ nhắm hai mắt lại, bắt đầu đắm chìm vào suy nghĩ. Nhưng hắn không chú ý tới, ngay khi nhắm mắt lại, thân thể của hắn lại nhanh chóng phân giải dưới sự ăn mòn của dòng nước màu bạc này, không thể khôi phục lại hình dáng như cũ. Vào giờ phút này, Cửu Chuyển Sinh Tử huyền công đột nhiên giống như bị phong ấn, không thể phát huy bất cứ tác dụng nào. Cuối cùng thân thể Bổn Tôn hoàn toàn biến mất.
Hai mươi bốn cặp mắt màu hoàng kim lần lượt quét qua nơi Bổn Tôn xuất hiện, nhưng lại không thu hoạch được gì.
Gần như cùng lúc đó, Tâm Ma đang hóa thành một vệt cầu vồng đen chạy trốn đột nhiên dừng bước, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về hư không. Vào giờ phút này hắn bỗng cảm nhận được Bổn Tôn.
Dưới sự quan sát của Tâm Ma, khí tức của Bổn Tôn bỗng nhiên biến mất từng chút một, hoàn toàn biến mất, không còn tồn tại ở bất kỳ góc nào của vũ trụ.
"Ầm!"
Trong đầu như có vô số tiếng sấm nổ tung, Tâm Ma hoàn toàn ngây người: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bổn Tôn làm sao vậy?"
Giờ phút này hắn lại có một cảm giác tay chân lạnh giá chưa bao giờ từng có.
Trên đỉnh đầu, tinh không hoàn toàn vắng lạnh.