Phi Thăng Chi Hậu

Chương 619 : Rời đi (2)

Ngày đăng: 21:08 19/04/20


Dưới bầu trời u ám, hai người đứng giữa không trung cách nhau ngàn trượng. Con ngươi đen kịt của An Đức Liệt hơi co lại, phát ra ánh sáng như dã thú, tiếp đó đột nhiên ngẩng đầu cười lớn:



- Ha ha ha… Trung Ương ma đế! Bản tọa còn lo không tìm được cớ, không ngờ ngươi lại tìm giúp ta.



Tiếng cười thu lại, ánh mắt An Đức Liệt như ngọn đuốc quét qua đám yêu ma, lạnh lùng nói:



- Các ngươi cũng nghe rõ rồi đấy, Trung Ương ma đế muốn chống lại ý chỉ của Hắc Ám Chủ Thần vĩ đại, cấu kết với Thái Cổ, định giết chết chủ nhân Ma Giới để gây ra hỗn loạn, phá hỏng kế hoạch của Chủ Thần. Tội của hắn đáng giết.



Chỉ trong mấy câu, hai tên cường giả mạnh nhất Ma Giới đã trở mặt với nhau. Đám yêu ma nhìn thấy đều kinh hãi, nhưng sự kinh hãi lớn hơn còn ở phía sau.



- Gào!



Vẻ mặt An Đức Liệt thê lương, đột nhiên ngẩng mặt lên trời phát ra một tiếng rít chói tai. Thanh âm vừa dứt, lại nghe được những tiếng vang lớn ầm ầm. Chung quanh Tâm Ma bỗng xuất hiện những thông đạo không gian đen kịt, bên trong ma khí cuồn cuộn. Những cặp mắt lạnh giá như dã thú nhanh chóng hiện lên từ trong bóng tối.



"Ầm!"



"Ầm!"



"Ầm!"



Trong thông đạo không gian đen kịt, từng tên Cửu U Ma Thần cao hơn mười trượng từ trong hư không bước ra, bao vây lấy Tâm Ma.



- A!



A Long Tác kinh hô một tiếng, lảo đảo lui lại mấy bước. Sắc mặt của A Tu La ma đế bên cạnh cũng trở nên vô cùng khó coi. Trong cảm giác của hai người, mỗi tên Cửu U Ma Thần đều giống như một ngọn núi to lớn lơ lửng trên không, gây cho người ta cảm giác có thể phá đá vỡ núi, hủy trời diệt đất. Đặc biệt là loại dục vọng hủy diệt thuần túy kia, ngay cả A Tu La đã trải qua chinh chiến cũng cảm thấy kinh hãi.



Thấy An Đức Liệt hét lớn một tiếng, gọi ra cả ngàn tên Cửu U Ma Thần có thực lực vượt xa Thiên Ma Thần, Tâm Ma cũng khẽ biến sắc. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



- Hừ!


Tâm Ma từ từ đi về phía trước, đồng thời không ngừng suy nghĩ. Có rất nhiều chuyện khiến cho hắn nghi hoặc. Bên trong sương mù, hắn nhớ đến Đế Thích Thiên, nhớ đến thân phận loài người của mình gần như từ cái nhìn đầu tiên đã bị lão hồ ly này khám phá ra. Mà hôm nay lão hồ ly này lại bị Chủ Thần thứ mười bốn giết chết.



Cổ Vu đã cải tiến Thiên Ma thần thông, nhưng Thiên Ma thần thông sau khi cải tiến có thể lừa gạt được một Chủ Thần, đã giết chết một người có thể xem là Thái Cổ đệ nhất cao thủ hay không? Tâm Ma yên lặng suy nghĩ. An Đức Liệt được Chủ Thần thứ mười bốn chọn làm chủ nhân Ma Giới, quyết định này khiến cho hắn càng nghĩ càng nghi hoặc. Kẻ mạnh làm vua, nguyên tắc này vốn không chỉ có đám yêu ma tuân thủ. Vì sao Chủ Thần thứ mười bốn lại lựa chọn An Đức Liệt? Hắn thật sự không nhìn thấu nguồn gốc của mình sao? Nếu như hắn đã nhìn thấu, vậy tại sao không giết chết mình tại chỗ? Hắn rốt cuộc muốn làm cái gì? Liệu hắn còn giữ lại bao nhiêu phần thần tính?



Tất cả mọi thứ, dùng một phương thức trước đó chưa từng có hiện ra rõ ràng trước mắt Tâm Ma. Một cảm giác nghĩ lại mà sợ đột nhiên lan khắp toàn thân, hắn cảm thấy cả người lạnh giá, phần lưng đều ướt đẫm.



Sự xuất hiện của Chủ Thần thứ mười bốn vốn không nằm trong kế hoạch ban đầu. Nếu như chuyện không phát triển như hiện giờ, rất có khả năng khi mình nhìn thấy Chủ Thần thứ mười bốn thì đã bị giết chết rồi.



Chủ Thần thứ mười bốn quá mạnh, thực lực quyết định tất cả, đây cũng là nguyên nhân mà Tâm Ma dứt khoát rời đi. Nếu như Chủ Thần thứ mười bốn vẫn chưa nghi ngờ, khi trở về thì vị trí chủ nhân Ma Giới vẫn là của mình. Còn nếu hắn đã sinh nghi, sau khi giết chết An Đức Liệt và đám Cửu U Ma Thần, thứ chờ đợi mình sẽ là cái chết.



Nghĩ tới đây, Tâm Ma chợt ngừng lại, ngẩng đầu nhìn lên. Trước mắt là một khoảng hư không đen kịt, vô số không gian đan xen vào nhau. Đây là một khe hở của không gian.



- Gào!



Một tiếng thét dài xuyên qua vô số không gian, cuồn cuộn truyền đi, rơi vào sâu trong những không gian. Một hồi lâu sau, một thân thể cao lớn được bao phủ trong ngọn lửa dày đặc vượt qua không gian đi đến. Chiếc đầu to lớn và xấu xí kia từ trong một không gian vươn ra, nhìn vào Tâm Ma, lớn tiếng nói:



- Chủ nhân… ngài tìm ta!



Tâm Ma vén áo choàng màu đen sau lưng, nhảy lên người của Luyện Ngục Chi Vương.



- Chủ nhân, chúng ta đi đâu đây?



- Vùng đất bỏ hoang.



Trong hư không mênh mông, một ma một thú vượt qua tầng tầng mặt phẳng, nhanh chóng biến mất vào sâu trong không gian.