Phi Thăng Chi Hậu
Chương 642 : Cường thế trở về, đội ngũ đỉnh cao
Ngày đăng: 21:08 19/04/20
"Ầm!"
Tại phương đông Ma Giới, mảng lớn bùn đen mang theo đá vụn lớn nhỏ từ mặt đất bắn lên. Trong đất đá, Chủ Thần thứ mười bốn từ dưới đất bay ra, lơ lửng trong hư không, nhìn về hướng ba vị Chí Tôn biến mất, đột nhiên gầm lên một tiếng rung trời:
- Gào!
Áp lực to lớn và khí tức đen tối cực độ của Chủ Thần thứ mười bốn bao phủ toàn bộ mặt đất đen kịt. Trong tiếng gầm, vùng đất Ma Giới đột nhiên an tĩnh lại, những ma thần cổ xưa, yêu ma vương triều, yêu ma cấp thấp và Cửu U chiến sĩ đều quỳ sát xuống, cúi đầu thật sâu chạm vào mặt đất lạnh giá ẩm ướt.
- Gào!
Tiếng gầm của Chủ Thần thứ mười bốn mới vừa dừng, hướng tây bắc Ma Giới xa xôi bị mây đen bao phủ bỗng vang lên một tiếng thét dài cực kỳ dữ tợn, giống như hung thú Hồng Hoang. Vùng đất tây bắc Ma Giới ầm ầm rung chuyển, Cửu U ma khí dày đặc như núi lửa phun trào từ trong vực sâu tràn ra, phun thẳng lên trời mấy vạn trượng, nhuộm bầu trời thành một mảng đen kịt. Trong Cửu U Ma Giới bao la bên dưới vực sâu, sương mù dày đặc bắt đầu sôi trào. Tiếng rít vang lên, những khí tức to lớn mang theo dục vọng hủy diệt mãnh liệt từ dưới sương mù dày đặc nhanh chóng đứng lên, nhìn về lối ra ở nơi xa vô tận trên bầu trời Cửu U mênh mông, sau đó bàn chân nhún một cái, như một viên đạn pháo từ dưới đất vọt lên, sau khi tăng tốc vài lần liền hóa thành một vệt cầu vồng đen xé gió bay đi. Từ các nơi trên vùng đất Cửu U liên tục vang lên tiếng gầm của đám Cửu U ma thần thức tỉnh. Khắp nơi đều có những bóng người bay nghiêng lên, nhanh chóng lao về đỉnh vực sâu.
Phía trên vực sâu, hắc ám kim tự tháp có liên hệ chặt chẽ với Chủ Thần thứ mười bốn chẳng biết từ lúc nào đã biến mất. Bên dưới vực sâu liên tục có những Cửu U ma thần cao mấy chục trượng từ dưới đất bắn lên.
Phía trên vực sâu, Cửu U ma thần không ngừng tràn ra giống như một cơn thủy triều trôi nổi trên không, từng tên nhìn lên trời gầm thét mấy tiếng, không hề ngừng nghỉ bay thẳng về hướng Chủ Thần thứ mười bốn.
- Gào!
Ám Cát Cổ Đức kinh hãi nhìn một tên Cửu U ma thần từ dưới đất chui lên. Tên Cửu U ma thần phủ này vừa phá đất chui ra, liền ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng. Trên bầu trời, từng đợt lực lượng đen tối rõ ràng từ trên cửu tinh chiết xạ ra, vượt qua tầng tầng hư không, chui vào trong cơ thể tên Cửu U ma thần đứng nghiêng phía trên vực sâu này.
"Rắc rắc!"
Tiếng lốp đốp giòn giã của khớp xương vang lên. Sau khi tên Cửu U ma thần kia hít một hơi tinh hoa của cửu tinh, khớp xương toàn thân liền vươn cao lên, sau mông có một chiếc đuôi nhọn dữ tợn lập loè ánh sáng lạnh quét qua hư không, phát ra tiếng động như vật sắc đâm vào làm người ta khiếp sợ không thôi.
Bàn chân nhún một cái, tên Cửu U ma thần này liền rít lên, theo sau một tên Cửu U ma thần khác xé gió bay đi. Cảnh tượng ở tây bắc Ma Giới giống như ngày tận thế.
- Bọn họ… chẳng lẽ là tộc Bàn Cổ?
Chu Tước và Bạch Hổ nghe vậy liền giật mình, lời nói của Huyền Vũ dường như khiến bọn họ nhớ đến điều gì. Chu Tước liền xoay người lại, hơi kích động nói:
- Ngài nói là… những tộc nhân mà Hiên Viên… Hiên Viên đã từng đề cập tới?
- Toàn bộ Thái Cổ, trong các thế lực mà chúng ta chưa từng tiếp xúc qua, hẳn là chỉ có đội ngũ này mà thôi.
Bạch Hổ Chí Tôn suy tư, sau đó trả lời.
Trong ký ức của ba người, vào niên đại rất xưa khi cuộc chiến thần ma còn chưa bắt đầu, có một lần Hiên Viên dường như thấy được một số thứ sâu trong lòng đất mà những người khác không nhìn thấy. Lúc ấy Hiên Viên từng nói, sâu trong không gian Thái Cổ, ở nơi gần bản nguyên không gian có một đám tộc nhân vô cùng mạnh mẽ đang ngủ say. Những tộc nhân này cao đến hơn năm trượng, cánh tay để trần, bọn họ có ngọn lửa linh hồn rất dồi dào và mãnh liệt, nhưng dường như lại bị phong ấn, hơn nữa số lượng rất nhiều.
Lúc ấy ba người đều có mặt, nhưng thực tế cũng chỉ có một mình Hiên Viên nhìn thấy, chuyện này làm người ta cảm thấy rất khó hiểu. Công lực của bốn người vốn chênh lệch không lớn, theo lý không nên tồn tại sự khác biệt này. Lúc ấy Hiên Viên cũng không nói rõ, chỉ nói là những người này hẳn là có nhiệm vụ riêng, thời cơ chưa tới thì sẽ không ra ngoài. Lúc đó Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ vốn không để ý, không lâu sau thì cuộc chiến thần ma bộc phát nên cũng dần dần quên mất, cho tới bây giờ.
Hiên Viên Chí Tôn gọi đám người to lớn ẩn sâu trong một không gian khác, chỉ một mình y nhìn thấy này là tộc Bàn Cổ. Còn vì sao không gọi là tộc Cự Nhân hay là tên khác mà lại gọi như vậy, hôm nay Hiên Viên đã qua đời nên cũng không ai biết nguyên nhân cụ thể.
- Gào!
Phản ứng của đám Cửu U ma thần rõ ràng khiến Chủ Thần thứ mười bốn rất bất mãn, liền xoay người lại phát ra một tiếng gầm giận dữ.
- Gào!
Dưới sự thúc giục Chủ Thần thứ mười bốn, khí thế của đám Cửu U ma thần lại bừng lên, mái tóc phất một cái, vung tay lên gầm lớn.