Phi Thăng Chi Hậu

Chương 647 : Quay về cố hương(3)

Ngày đăng: 21:08 19/04/20


Cùng lúc này, ở phía tây Ma Giới, tại một thủy lao dưới lòng đất dùng để nhốt nhân tộc Thái Cổ.



Trong dòng nước màu đen phát ra mùi hôi thối có những những thi thể mặc áo giáp thôi nổi. Từng thanh trường kích cắm vào lồng ngực bọn họ, trôi theo những thi thể ba chìm bảy nổi này. Thi thể trong thủy lao cũng không phải là nhân tộc mà là yêu ma. Trong thủy lao dưới lòng đất âm u và ẩm ướt, thi thể đám yêu ma chất đống nơi vách tường và trong góc. Thông đạo chính giữa chỉ có rải rác vài thi thể yêu ma trôi nổi. Trong không khí tràn đầy mùi hôi thối đặc biệt do máu của đám yêu ma phát ra. Nơi này vừa xảy ra một cuộc giết chóc.



"Rào rào!"



Tiếng bọt nước tung tóe vang vọng trong thủy lao dưới lòng đất. Giữa thủy lao âm u chật hẹp có những bóng người xé rách áo bào đen, lộ ra ma thân dữ tợn đầy vảy, móng tay dài và sắc, bộ lông thật dày, nơi sống lưng có những khúc xương nhô ra, cùng với chiếc đuôi nhọn thật dài. Những kẻ này vẫn duy trì hình thái chiến đấu, chính là những tộc nhân thủy lao Ma Giới đã chia tay với Thái Huyền và quân đoàn Hủy Diệt.



Thân thể những tộc nhân thủy lao Ma Giới này đã bị biến dị, dạo chơi trong nước đen cao đến đầu gối. Trên đỉnh đầu mấy trượng là tầng nham thạch dày nặng.



"Rào rào!"



Trong tiếng bọt nước, đông đảo tộc nhân thủy lao Ma Giới không ngừng tiến tới. Ở phía trước nhất là Bách Liễu Khê tỏ ra có phần kích động.



Cũng không biết trải qua bao lâu, đi qua bao nhiêu ngã rẽ, sau khi Bách Liễu Khê đẩy một vách tường ra, trước mặt những tộc nhân thủy lao Ma Giới này bỗng xuất hiện một căn phòng mười thước vuông. Trong phòng có một lão nhân quắc thước, râu tóc đều bạc trắng, đột nhiên quay đầu nhìn chăm chú vào bọn họ.



"Rầm!"



Trường đao trong tay cắm xuống đất, Bách Liễu Khê và đông đảo chiến sĩ sau người nhìn về phía lão già tóc bạc, quỳ một chân xuống thi lễ. Sau đó Bách Liễu Khê ngẩng đầu lên, nói:



- Kiếm tiền bối!



Lão nhân tóc trắng râu bạc, trên người mặc một bộ trường bào cũ rách này chính là người sáng tạo nên Ý Niệm Kiếm Thể đại pháp, Kiếm tiền bối.



- Các người thế này…



Nhìn thấy đông đảo tộc nhân thủy lao đột nhiên xuất hiện trước mắt, Kiếm không khỏi giật mình.



- Kiếm tiền bối, chúng tôi đến để nói lời từ biệt ngài?



Bách Liễu Khê cúi đầu nói.



- Nói lời từ biệt?


Từ đó về sau, từng nhóm nhân tộc Thái Cổ lại bước vào Ma Giới, bị nhốt trong thủy lao Ma Giới tối đen và ẩm ướt này. Mỗi ngày yêu ma của Ma Giới đều rút lấy công lực bọn họ, nhằm để hạn chế công lực của tất cả nhân tộc Thái Cổ, cho đến khi bọn họ chết đi.



Trong thời gian dài đằng đẵng, nhiều nhóm tộc nhân Thái Cổ đã bước vào Ma Giới, sau đó một đi không trở lại.



Kiếm ở trong thủy lao Ma Giới, nhìn thấy từng nhóm tộc nhân chết đi. Mặc dù y đã cố hết sức, nhưng cũng không cách nào thay đổi số mệnh này… Mà hôm nay, trải qua ngàn vạn năm, thủy lao Ma Giới đã trống không, tộc nhân ngày xưa cùng nhau đi qua cánh cổng truyền tống Ma Giới đều đã thành quá khứ.



- A!



Kiếm hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên, mặc cho hai hàng lệ đục tuôn rơi:



- Đi bình an nhé…



Mang theo tâm tình nặng nề, từ trong thủy lao dưới lòng đất ngàn vạn năm đi ra, băng qua hành lang tối đen quanh co, bản thể của Kiếm cuối cùng xuất hiện trên mặt đất bên ngoài thủy lao. Một đường đi tới, y dương như đã tiêu hao hết khí lực toàn thân. Trên con đường này, y nhìn thấy vô số thi hài của tộc nhân thủy lao, máu thịt của bọn họ đã sớm biến thành tro bụi, chỉ còn lại những bộ xương khô màu đen khôi phục lại bản nguyên, vẫn vững vàng đứng ở trên mặt đất, sừng sững không ngã. Chiếc đầu của bọn họ hướng lên trời, giống như gầm thét, giống như giận dữ, dùng để biểu thị linh hồn vĩnh viễn không khuất phục.



"Vù!"



Gió lạnh xào xạc. Đứng trên mảnh đất Ma Giới âm u này, Kiếm đột nhiên cảm thấy hơi lạnh lẽo.



- Kiếm tiền bối, chúng ta… bây giờ đi đâu?



Sau người Kiếm là hai ba chục tên tộc nhân vẫn duy trì hình thái loài người. Một người trong số đó hỏi.



- Chúng ta… có thể trở về Thái Cổ rồi.



Nhìn trời đất mênh mông, sâu trong lòng Kiếm bỗng vang lên một tiếng thở dài dằng dặc. Một cảm giác mê mang và trống rỗng dâng lên trong lòng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



Mấy ngày sau, Kiếm dẫn theo tất cả tộc nhân trong thủy lao Ma Giới may mắn còn sống sót, quay trở về Thái Cổ.



Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH):tungxen: