Phi Thăng Chi Hậu
Chương 667 : Sự phán xét không thể tránh khỏi
Ngày đăng: 21:09 19/04/20
"Rắc rắc!"
Trong tiếng vang đinh tai, những tinh cầu to lớn bị bao phủ trong sương mù mờ mịt, bên dưới là ánh chớp lập loè sáng rực. Trong vũ trụ hư không vống chẳng có thứ gì bỗng hiện lên một đoàn sương mù như có như không, mỏng như tơ lụa.
"Ầm ầm!"
Phía trên tinh vực diện tích to lớn, dòng nước thời gian bắt đầu dao động. Dưới tác dụng của lực lượng thời gian này, hệ thống quy tắc khắp cả tinh vực cũng trở nên hỗn loạn.
Lực lượng thời gian, gia tốc.
Dưới tác dụng của lực lượng thời gian, lực lượng tín ngưỡng hùng hậu trôi nổi ở đại thứ nguyên, tích lũy từ cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, lúc này liền tập trung lại với một tốc độ khác thường, tràn về hướng Cứu Thục đại điện.
Theo sau thần lực gia tăng, tinh thể thần cách cứu rỗi trên trán Bổn Tôn bỗng bắn ra ánh sáng còn chói mắt hơn so với mặt trời. Ánh sáng kia phủ qua thánh quang mênh mông như nước hội tụ phía trên đại giáo đường. Trong thánh quang ngập trời, hư ảnh Chủ Thần sừng sững phía trên giáo đường trở nên càng dày và rõ ràng hơn.
- Ca ngợi chủ, ca tụng chủ, nguyện quốc độ của ngài giáng lâm, nguyện ý chỉ của ngài truyền khắp nhân gian…
Tiếng thánh ca không ngừng vang lên phía trên những tinh vực. Phía trước những tòa giáo đường lớn, vô số tín đồ quỳ rạp trên đất, cặp mắt nhắm chặt, không nghe không hỏi, một lòng một ý thành kính cầu nguyện. Bọn họ hoàn toàn không cảm giác được biến hóa của lực lượng thời gian. Vào giờ phút này, tất cả tín đồ đều bị phép màu do Cứu Thục Chi Chủ thi triển làm kinh ngạc, tâm linh của bọn họ được tẩy rửa trong thánh quang, tất cả ý nghĩ xấu đều rút đi, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm là thành kính.
Theo sự điều động của Bổn Tôn, dao động của thời gian quy tắc tại không gian đại thứ nguyên càng lúc càng mạnh. Khi dao động đạt đến mức kịch liệt nhất, phía trên Cứu Thục thánh điện bỗng vang lên một tiếng lớn, trời đất hóa thành một mảng trắng bệch. Trong ánh sáng trắng chói mắt này, thân hình Bổn Tôn lóe lên một cái liền biến mất, một khắc sau lại xuất hiện trong dòng sông thời gian.
Khi thân thể Bổn Tôn một lần nữa xuất hiện trong dòng sông thời gian, trong sương mù dày đặc tại Ma Giới xa xôi, Chủ Thần thứ mười bốn chợt có cảm ứng, cặp mắt đen kịt đột nhiên mở ra. Tại khoảnh khắc này hắn cảm nhận được sự tồn tại của Bổn Tôn, đó là một loại cảm giác vô cùng huyền diệu. Hai viên thần cách thời gian đều không đạt đến hoàn mỹ, nhưng lại tiếp cận với hoàn mỹ, đồng dạng có tác dụng điều khiển lực lượng thời gian trong phạm vi lớn. Giữa trán Chủ Thần thứ mười bốn, thần cách thời gian màu trắng không ngừng lập loè trong bóng tối, loáng thoáng tương ứng thần cách của Bổn Tôn ở đại thứ nguyên xa xôi.
"Ầm!"
Sau một tiếng vang lớn kinh thiên, đám yêu ma bên ngoài sương mù dày đặc chỉ thấy một tia sét màu đen to lớn bắn ra, còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì iền phát hiện khí tức của Chủ Thần thứ mười bốn đã biến mất khỏi Ma Giới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lực lượng thời gian xuyên qua mỗi góc vũ trụ, từ trong dòng nước cuồn cuộn này nổi lên từng làn sóng gợn. Tại trung tâm sóng gợn, bóng đen to lớn của Chủ Thần thứ mười bốn lại xuất hiện lần nữa trong dòng sông thời gian.
Ngay khi Chủ Thần thứ mười bốn xuất hiện trong dòng sông thời gian, Bổn Tôn chợt có cảm ứng, đột nhiên xoay đầu lại, cặp mắt lạnh giá xuyên qua tầng tầng không gian, vừa lúc đối diện với ánh mắt của Chủ Thần thứ mười bốn nhìn tới.
"Xẹt!"
Tại khoảnh khắc ánh mắt hai người va chạm, toàn bộ dòng sông thời gian đều gầm thét, những tia chớp vô hình qua lại như con thoi giữa hai người, dòng sông thời gian màu trắng bạc bắt đầu sôi sục.
Trong dòng sông thời gian này, hai người đều nhìn thấy rõ ràng thần cách thời gian lấp lánh trên trán đối phương. Vào lúc này thời gian giống như bất động. Trong con ngươi của hai người đều phản chiếu hình ảnh của đối phương, mà trong dòng sông thời gian lại phản chiếu hình ảnh thu nhỏ của hai người.
Cùng lúc này ở một đầu khác của vũ trụ, bên trong hải dương ánh sáng chói lọi, một đoạn đối thoại ngắn gọn đã diễn ra giữa các nhân vật chí cao vô thượng trong vũ trụ.
- Người thừa kế mới, sinh tồn hay hủy diệt?
Trong ánh sáng vô tận, một luồng tinh thần lực mạnh mẽ dao động trong khoảng hư không mênh mông đã tồn tại từ hỗn độn này.
- Độc thần giả… hủy diệt.
Một luồng sóng ý thức mạnh mẽ và lãnh khốc khác trong trong hải dương ánh sáng chói mắt này nhanh chóng đáp lại.
- Người thừa kế mới… liên miên không dứt… không thể nào tránh khỏi…
Một giọng nói khác mang theo tiếng kim loại vang lên. Sau khi nói xong, hải dương ánh sáng mênh mông vô biên đột nhiên an tĩnh lại.
- Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ đại nhân…
Theo sau luồng sóng ý thức này lan đến toàn bộ hải dương ánh sáng, đột nhiên mọi ánh mắt dường như đều tập trung vào một nơi trong hải dương ánh sáng.
Sau một trận yên tĩnh dài đằng đẵng, giọng nói uy nghiêm hùng hồn của Trật Tự Chi Chủ Phất Lạp Quý Mễ Nhĩ vang lên khắp cả hải dương ánh sáng:
- Sinh tồn… ánh sáng sẽ một lần nữa hoàn chỉnh… bóng tối sẽ lui ra khỏi vũ trụ.
Giọng nói của Trật Tự Chi Chủ tuyên bó kết quả thảo luận lần này. Tất cả luồng sóng ý thức đều rút về quốc độ ban đầu. Hải dương ánh sáng lại trở nên yên tĩnh, một luồng dư âm vang vọng trong khu vực sáng ngời này:
- Độc thần giả, sinh tồn… thừa kế vị trí của Dĩ Tát… ngăn cản Hắc Ám chư thần.
Bổn Tôn cũng không biết vận mệnh của hắn đã được quyết định ở một nơi xa xôi khác, vẫn yên lặng hấp thu lực lượng tín ngưỡng và hoàn thiện thần cách.
Gần như sau khi hải dương ánh sáng đưa ra quyết định không lâu, dưới vực sâu bóng tối mênh mông ở phía bên kia, khi một cặp mắt hoàng kim to lớn quét qua không gian đại thứ nguyên đột nhiên dừng lại, sau đó toàn bộ vực sâu bóng tối đều sôi trào. Một giọng nói kinh khủng gầm lên:
- Lực lượng ánh sáng mới… kẻ thừa kế của Dĩ Tát… hủy diệt hắn!
Khi vực sâu bóng tối xao động, phía trên hải dương ánh sáng bỗng có một cặp mắt hoàng kim lạnh giá mở ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vực sâu bóng tối xa xôi.