Phi Thăng Chi Hậu

Chương 677 : Tiến vào hư không(1+2)

Ngày đăng: 21:09 19/04/20


Đám yêu ma từ bốn phương tám hướng vọt tới còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên cảm giác được phía trước truyền đến một lực lượng như dời non lấp biển. Trong phạm vi ngàn trượng không một yêu ma nào có thể ngăn cản được, từng tên kêu lên thảm thiết, giống như diều đứt đây bay ra ngoài.



- Gào!



Khi mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên cao vạn trượng đột nhiên xuất hiện giữa chiến trường, nhe hai chiếc răng nanh trắng ởn, vung vẩy nắm tay to lớn, đám yêu ma đều kinh hãi đến ngây người, ngay cả Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát cũng kinh ngạc đến quên cả hò hét. Đứng trước những Thái Cổ Ma Viên to lớn này, tất cả yêu ma đều trở nên vô cùng nhỏ bé. Dùng từ "to lớn" cũng không đủ để mô tả những Thái Cổ Ma Viên này, phần lớn yêu ma thậm chí còn không cao đến bàn chân của bọn chúng.



Cặp mắt lạnh lẽo dưới mũ trùm đầu của A Thập Lợi Sát trợn trừng. Với trí thông minh của hắn cũng không thể nào hiểu được, đám Thái Cổ Ma Viên thực lực rõ ràng rất mạnh này làm cách nào xuất hiện ở đây.



Khí tức tàn bạo thuộc về Hồng Hoang của Thái Cổ Ma Viên nhanh chóng tràn ra khắp hư không. Khí tức của mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên mạnh mẽ ngưng tụ lại đã dày đặc đến mức gần như thực chất. Bị khí tức tàn bạo này áp chế, những yêu ma thực lực thấp một chút thậm chí không thể nhúc nhích, chỉ có thể ngước đầu lên, toàn thân run rẩy nhìn những con vật to lớn dữ tợn này.



Trong đại quân Hắc Ám, tám tên Hắc Ám Quân Chủ khác đang đứng đốc chiến cũng bị ngàn con vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện này làm kinh động, ánh mắt lập tức dời đến nơi này.



- Tuân theo khế ước của hỗn độn ban đầu…



A Thập Lợi Sát nhanh chóng phản ứng lại, ngón tay chỉ còn xương trắng vẽ một đồ án màu vàng kỳ quái ở trước người, sau đó cúi đầu ngâm xướng một trận thần chú lúc trầm lúc bổng. Thanh âm của hắn rất nhanh, rất nhiều âm tiết nối liền thành một chuỗi, trong thời gian ngắn ngủi đã gần như đã hoàn thành.



- Hừ!



Đệ Nhất phân thần dĩ nhiên sẽ không để cho hắn thuận lợi hoàn thành thần chú như vậy. Bản thân Hắc Ám Quân Chủ có thực lực tương đối kém, năng lực cận chiến không mạnh, nhưng phép thuật mà bọn chúng nắm giữ, cùng với khả năng kêu gọi Chủ Thần phân thân đều có thể phát huy ra lực lượng kinh người.



Tâm niệm vừa động, ngàn con Thái Cổ Ma Viên liền ngửa mặt lên trời gầm lớn một tiếng, những nắm tay lông lá còn lớn hơn so với thân thể của Hắc Ám Quân Chủ vung ra như chớp, từ bốn phương tám hướng đánh vào Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát.



- Ánh Sáng Tối Tăm!



Khi những nắm tay to lớn sắp đánh trúng người, A Thập Lợi Sát quân chủ cuối cùng đã hoàn thành phép thuật. Ngón tay trơ trọi chỉ còn lại xương trắng chỉ một cái lên đỉnh đầu, từ trong lòng bàn tay phát ra một quả cầu ánh sáng giống như mặt trời, bao phủ lấy thân hình hắn vào bên trong. Quả cầu ánh sáng giống như mặt trời kia vừa mới thành hình liền bắn ra lửa đen vô tận.



"Ầm ầm ầm ầm!"



Chỉ trong chớp mắt, những nắm tay lớn đầy lông lá hoàn toàn coi thường ánh sáng màu đen có dao động thần lực kia, liên tục đánh mạnh vào người Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát. Quả cầu ánh sáng vốn vô cùng nóng rực giống như mặt trời đen giữa nhân gian, sau khi trúng mấy ngàn quyền liên tiếp cũng không chịu nổi, đặc biệt là những Thái Cổ Ma Viên này còn sử dụng Hấp Tinh đại pháp.



Mặt trời đen do Ánh Sáng Tối Tăm kêu gọi ra ẩn chứa lực phá hủy mạnh mẽ. Dựa theo ký ức của A Thập Lợi Sát, một chiêu này khi thi triển có thể hủy diệt tất cả sinh vật trong phạm vi vạn dặm, cho dù là Sí thiên sứ cũng phải tạm thời tránh lui. Nhưng sau khi bị mấy ngàn Thái Cổ Ma Viên công kích, sự tự tin này của hắn đã hoàn toàn tan vỡ.



Thân thể A Thập Lợi Sát bị trúng quyền lắc lư giống như một con rối. Mỗi quyền của Thái Cổ Ma Viên đều có sức mạnh long trời lở đất, cho dù là yêu ma cấp Thiên Ma Thần cũng không thể nào so sánh lực lượng với đám Thái Cổ Ma Viên hùng mạnh không theo lẽ thường này. Mỗi quyền đánh xuống đều khiến cho A Thập Lợi Sát cảm thấy đến gần cái chết hơn một chút.



Lĩnh vực Tử Vong có thể khiến cho quân đội khác trong lĩnh vực sống lại, nhưng không có nghĩa là người thi triển lĩnh vực Tử Vong không chết. A Thập Lợi Sát đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi.



- Chủ nhân ở dưới vực sâu, tôi tớ của ngài là A Thập Lợi Sát thỉnh cầu ngài rủ lòng thương…



Nhờ một điểm dấu ấn trong đầu do Linh Hồn Chi Chủ lưu lại, A Thập Lợi Sát không ngừng kêu gọi. Mặt trời màu đen trên đỉnh đầu hắn dường như lúc nào cũng có thể tắt đi.



Ở bên ngoài, vô số yêu ma lập tức lao về phía đám Thái Cổ Ma Viên, từ trên xuống dưới tạo thành một màn sáng cao hơn vạn trượng, bao vây đám Thái Cổ Ma Viên vào bên trong. Hàng loạt công kích liều mạng từ bốn phương tám hướng đánh tới. Mặc dù những yêu ma này thực lực không mạnh, Đệ Nhất phân thần quét một vòng là dọn dẹp xong một mảng lớn, nhưng bọn chúng lại kéo đến liên tục không ngừng, liên miên không dứt, giết bao nhiêu cũng không hết, quả thật rất phiền phức. Trong phạm vi bán kính hai ngàn trượng, thi thể yêu ma trôi nổi như một dòng sông, nhưng đại quân Hắc Ám lại giống như không hề giảm bớt.



Chỉ trong chớp mắt, mặt trời màu đen trên đỉnh đầu A Thập Lợi Sát đã như ánh nến trong gió, lúc nào cũng có thể tắt đi. Ngay lúc này, trong trời cao bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng màu bạc lấp lánh, vẽ nên một đường cong lưu loát trong bóng tối, rơi xuống giữa bầy Thái Cổ Ma Viên.



"Ầm!"



Trong tiếng nổ giống như vũ trụ sơ khai, một vòng lửa màu đen dày đặc như thực chất chiết xạ về bốn phương tám hướng. Từ bầu trời nhìn xuống, trong hư không giống như đột nhiên xuất hiện một vòng sóng gợn màu đen sền sệt, lan về bốn phương tám hướng. Nơi sóng gợn nàu đen đi qua, những Thái Cổ Ma Viên mạnh mẽ giống như bị xói mòn, lặng lẽ hóa thành phấn vụn, kể cả yêu ma ở chung quanh cũng im hơi lặng tiếng hóa thành tro bụi.



Phía trên đại quân Hắc Ám, Hư Vô Chi Quân vẫy tay một cái, quyền trượng màu bạc vừa ném ra liền bay lên, một lần nữa chui vào trong tay hắn. Có điều sau khi quyền trượng được chư thần ban cho này phát ra một chiêu, lập tức trở nên ảm đạm không ánh sáng, giống như một cây quyền trượng bình thường. Tâm niệm của hắn vừa động, thần lực hùng hậu đến từ vực sâu bóng tối xa xôi liền truyền vào bên trong, quyền trượng màu bạc lại phát ra ánh sáng chói mắt. Sau khi làm xong những việc này, hắn mới nhìn về hướng trung tâm hỗn loạn, vừa nhìn lại không khỏi ngây người, ngay cả vương miện màu bạc trên đỉnh đầu cũng run rẩy. Rõ ràng hẳn đã hủy diệt rất nhiều Thái Cổ Ma Viên, nhưng lúc này bọn chúng lại xuất hiện trong đại quân Hắc Ám, mà số lượng còn nhiều hơn so với trước khi hắn ra tay.



Chiến đấu vẫn tiếp tục như trước, đại quân Quang Ám vẫn chém giết thảm liệt trên chiến tuyến rộng lớn. Trong trận chiến số lượng lên đến hàng tỉ này, hỗn loạn do Đệ Nhất phân thần gây ra chỉ giống như một cơn sóng gợn không nổi bật. Nhân vật hùng mạnh như Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đều đã xuất hiện, dĩ nhiên Thái Cổ Ma Viên cũng không phải là chuyện gì lớn lao, mặc dù bọn chúng là xuất hiện hàng loạt.



Khuôn mặt dưới mũ trùm đầu của Hắc Ám Quân Chủ A Thập Lợi Sát lại trở nên tái nhợt, trong đó còn mang theo vẻ sợ hãi và giận dữ. Điều khiến hắn sợ hãi là phân thân của Linh Hồn Chi Chủ gần nhất cũng cách đó mấy vạn trượng, hơn nữa còn đang bị đại quân thiên sứ đông đảo vây công, trong đó còn có thiên sứ của cao cấp Thiên Đường. Còn Chủ Thần phân thân mạnh nhất thì lúc này đang bị Sí thiên sứ Mai Đan Tá quấn lấy, không thể nào trở về cứu hắn. Điều khiến hắn giận dữ là đám Thái Cổ Ma Viên đã bị Hư Vô Chi Quân dùng quyền trượng tinh không đánh chết, nhưng sau đó lập tức sống dậy, năng lực này chính là lĩnh vực Tử Vong đặc biệt của hắn. A Thập Lợi Sát hoàn toàn xác định, những Thái Cổ Ma Viên vừa mới xuất hiện này không phải là do diễn sinh ra, mà là trong nháy mắt khi bị hủy diệt liền sống lại ngay.



Phía trên đại quân Quang Minh, Sí thiên sứ Lạp Phỉ Nhĩ có khuôn mặt tuấn tú không giống loài người, vừa mới tri triển pháp thuật Thái Dương Chi Kiếm mạnh mẽ, tiêu diệt đại quân Hắc Ám đông đúc trong phạm vi mấy vạn cây số phía trước, lập tức bị thu hút bởi đám Thái Cổ Ma Viên cao vạn trượng, đứng trong đại quân Hắc Ám thoạt nhìn vô cùng nổi bật.


Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ xoay chuyển, nói với tộc trưởng Vu tộc là Cổ Vu đang đứng trong đám người.



Cổ Vu không nói gì, cũng không từ chối, trong cặp mắt vẩn đục hiện lên vẻ khác thường. Trước khi bước lên quảng trường Thánh điện, y đã chú ý tới chiến sĩ tộc Bàn Cổ cao lớn khác thường bên dưới vách núi. Với vu thuật của Cổ Vu thì chỉ cần liếc nhìn là nhận ra dấu ấn tinh thần Phong Vân Vô Kỵ lưu lại trong đầu những chiến sĩ tộc Bàn Cổ này.



"Vô Kỵ đã thật sự mạnh lên rồi, không còn là thanh niên non nớt trong chiến trường thần ma lúc trước nữa." - Trong lòng Cổ Vu yên lặng thầm nghĩ. Nếu muốn lưu lại dấu ấn trong đầu những chiến sĩ tộc Bàn Cổ mạnh mẽ này, hơn nữa số lượng còn đông đúc như thế, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Bản thân việc này đã nói lên tinh thần lực của Phong Vân Vô Kỵ to lớn như thế nào.



- Xin Chí Tôn yên tâm, Cổ Vu nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ đại trưởng lão Bắc Hải!



Cổ Vu gật đầu nói.



Phong Vân Vô Kỵ cũng gật đầu một cái. Lúc này Huỳnh Hoặc đã dẫn theo đại quân cao thủ Thần cấp hậu kỳ bước giữa không trung tiến đến:



- Tham kiến Chí Tôn!



- Đứng lên đi!



- Đa tạ Chí Tôn!



Không lâu sau càng có nhiều cao thủ Thần cấp hậu kỳ nghe tin từ bốn phương chạy tới. Phong Vân Vô Kỵ xoay người lại, nói với Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương:



- Tây Môn Y Bắc, Độc Cô Vô Thương, hai vị hãy theo ta đi trước!



- Xin tuân theo ý chỉ của Chí Tôn!



Hai người vội vàng đáp.



- Lên đường đi!



- Rõ!



Trong tiếng rền vang, từng hàng đại quân Thần cấp hậu kỳ như sông biển cuốn ngược lên trời, không lâu liền xé gió bay đi, biến mất phía trên Kiếm vực.



- Tỷ tỷ, huynh ấy đi rồi…



Đợi sau khi Phong Vân Vô Kỵ với mái tóc trắng bạc biến mất, ở ven rìa Kiếm vực, một cô gái xinh đẹp bỗng xoay người lại nói.



Khi lực lượng cửu tinh gia tăng, vô số không gian trong vũ trụ dao động, tại vùng đất tây bắc Ma Giới, khu vực sương mù bao phủ đột nhiên sôi sục. Sương mù có tính ăn mòn rất mạnh tràn ra bốn phía như trút nước.



"Rắc rắc!"



Tiếng rạn nứt to lớn vang khắp vùng đất tây bắc. Sâu trong lòng đất, từng luồng Cửu U ma khí cuồng bạo như rễ cây già, từ nơi Chủ Thần thứ mười cư ngụ lan ra khắp toàn bộ Ma Giới. Trên vùng đất Ma Giới, vô số yêu ma đang hút lấy lực lượng cửu tinh bỗng cảm thấy ma khí trong trời đất tăng lên gấp mấy chục lần, lập tức gia tăng tốc độ hấp thu ma lực.



- Gào!



Trong tiếng gầm lớn, một bóng ma to lớn từ trung ương sương mù dày đặc đứng lên, càng lúc càng cao. Trong ánh mắt sợ hãi của đám yêu ma, bóng ma kia vươn cao đến gần vạn trượng, thân thể cao lớn gần như ngang với trời. Cùng lúc đó, một luồng khí tức vượt trên chúng sinh từ tây bắc Ma Giới khuếch tán ra, nơi đi qua không một yêu ma nào có thể đứng vững.



Dưới lực lượng cửu tinh kích thích, Chủ Thần thứ mười bốn cuối cùng đã lộ ra sát lục thần thể to lớn của hắn, mười bốn cặp sừng hoàng kim thẳng tắp, bên sườn mọc bốn đôi cánh ma thần hoàng kim, sau lưng có một chiếc đuôi nhọn hoàng kim dài mấy ngàn trượng. (đây không phải là trạng thái hoàn chỉnh của Chủ Thần thứ mười bốn, thân thể hoàn chỉnh là tám đôi cánh ma thần hoàng kim, ba chiếc đầu, đầu đội trời trăng, chân đạp ngôi sao)



"Ầm!"



Khu vực sương mù bao phủ đột nhiên rung chuyển một chút, sau đó cả khoảng không gian bỗng hóa thành một mảng đen kịt, kể cả Chủ Thần thứ mười bốn ở trung ương sương mù cũng bị bao phủ trong bóng tối. Khi tiếng chấn động này vang lên, trên bầu trời bỗng có chín luồng tinh lực hùng hậu chiếu xuống, chui vào trong bóng tối phía dưới.