Phi Thăng Chi Hậu

Chương 727 : Trận chiến cuối cùng (14)

Ngày đăng: 21:10 19/04/20


Phía trên hàng tỉ không gian, hai mươi bốn bóng đen cao mấy chục ngàn trượng đứng sừng sững trong khoảng hư vô rộng lớn không nhìn thấy ranh giới này. Hai mươi bốn cặp mắt hoàng kim yên lặng nhìn chăm chú vào một đầu khác trong hư không, ánh mắt hoàn toàn lạnh giá, không tìm được một chút tâm tình nào khác. Hai mươi bốn dòng nước pháp tắc vừa sáng vừa tối xuyên qua hư không, ánh sáng và bóng tối vô tận va chạm kịch liệt trong vùng đất mênh mông này. Mỗi lần va chạm đều có thể dễ dàng hủy diệt hàng triệu không gian vững chắc, nhưng trong hư vô phía trên hàng tỉ không gian này lại không nổi lên một chút sóng gợn nào. Dưới ánh sáng và bóng tối, hàng ngàn hàng vạn Chủ Thần phân thân hòa vào trong dòng nước pháp tắc mênh mông, chiến đấu kịch liệt trong khoảng hư không này.



Ven rìa chiến trường rộng lớn, một bên là hải dương ánh sáng phát ra ánh sáng vô tận, còn một bên là vực sâu bóng tối không có chút ánh sáng nào. Chư thần đang chiến đấu kịch liệt giữa vùng đất bản nguyên của Quang Ám này.



Chiến đấu giữa chư thần không ngày không đêm, cũng không có người thắng.



Khi chư thần tham gia, lực lượng đen tối và hỗn loạn trong vũ trụ nhanh chóng gia tăng.



"Rắc rắc!"



Một tiếng nứt lớn vang khắp vũ trụ, chấn động hàng tỉ không gian. Cửu tinh vốn đã sáng ngời đột nhiên càng lúc càng chói lọi, cuối cùng lại phát ra ánh sáng nóng rực giống như mặt trời. Nơi lực lượng cửu tinh lan đến, vết nứt tung hoành vũ trụ lại càng lớn hơn, tiếng rạn nứt to lớn kia chính là âm thanh do vết nứt to lớn hình chữ S này kéo dài ra. Nguồn: https://truyenfull.vn



Khi tiếng vang lớn kia truyền tới, trong dòng sông thời gian, cặp mắt to lớn của Chủ Thần thứ mười bốn bỗng hiện lên vẻ khác thường. Tại khoảnh khắc này, cuối cùng hắn đã có một quyết định.



"Ầm!"



Chủ Thần thứ mười bốn dùng một chiêu "thời gian bất động" ngắn ngủi dừng Bổn Tôn lại. Ngay khi thần cách trên trán Bổn Tôn lập lòe, muốn thoát ra khỏi khống chế, Chủ Thần thứ mười bốn lại đánh ra một quyền, đồng thời phát ra tinh thần lực to lớn, không hề e ngại va chạm với Phong Vân Vô Kỵ trong hư không. Sau đó hắn lại xoay người, dùng một chiêu "thời gian bất động" dừng lại công kích do đám người ba Chí Tôn phát ra. Cuối cùng hắn kêu lên một tiếng, lập tức chạy về phương xa, cũng không quay đầu.



- Gào!



Tiếng rít thê lương tràn đầy sự bất cam và oán hận cực độ. Sau khi Chủ Thần thứ mười bốn lướt ra mấy trăm trượng, đột nhiên xuyên qua dòng sông thời gian cuồn cuộn, xuất hiện trong vũ trụ hỗn loạn.


"Ầm!"



Tia chớp màu đen to lớn đánh xuống hư không cách đó mấy trăm triệu cây số. Những không gian ở nơi này lúc trước đã bị tan vỡ dưới ảnh hưởng của cửu tinh, khiến cho vô số sinh linh trong không gian bị ném vào hư không, thi hài như cát trôi nổi trong hư vô tối đen.



Chủ Thần thứ mười bốn đứng sừng sững trong hư không, cặp mắt không có chút tình cảm nào quét qua chung quanh, tay phải vung lên phát ra một đoàn ánh sáng màu đen sền sệt, bao trùm tất cả thi thể trôi nổi trong hư không. Chỉ trong một ý niệm, ánh sáng đen kịt lại như thủy triều chui vào trong cơ thể Chủ Thần thứ mười bốn. Sau khi ánh sáng tan di, vô số thi thể như cát trong nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng, hư không hoàn toàn trống rỗng.



"Ầm!"



Sau khi tiếng sấm qua đi, Chủ Thần thứ mười bốn lại hóa thành một tia chớp màu đen biến mất không tung tích. Một lúc sau, bóng trắng chợt nhoáng lên, thân hình của Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ lại xuất hiện trong khoảng hư không này.



Thần thức quét qua chung quanh, trong lòng Phong Vân Vô Kỵ nhất thời trầm xuống. Những mảnh vụn của không gian vỡ tan vẫn còn trôi nổi trong hư không, nhưng sinh linh trong không gian sau khi chết, thân thể và linh hồn của bọn họ đều biến mất không cón bóng dáng. Một ý niệm nhanh như hớp lướt qua trong đầu Phong Vân Vô Kỵ: Chủ Thần thứ mười bốn đã cắn nuốt linh hồn của những sinh vật chết trong không gian tan vỡ này.



Bóng trắng chợt nhoáng lên nơi khóe mắt, Bổn Tôn đã lặng lẽ đuổi theo Chủ Thần thứ mười bốn. Phong Vân Vô Kỵ lại dừng bước, nhìn vào hư không trống rỗng, sắc mặt nặng nề.



Trong lời đồn, lúc trước khi Chủ Thần thứ mười bốn sinh ra đã bị bình hành pháp tắc ảnh hưởng, một nửa năng lượng dùng để thai nghén loài người. Nếu như lời đồn này là chính xác, vậy thì Chủ Thần thứ mười bốn hoàn toàn có năng lực thu hồi năng lượng vốn thuộc về hắn. Nghĩ tới đây, trong lòng Phong Vân Vô Kỵ trĩu nặng. Đến bây giờ Chủ Thần thứ mười bốn mới bắt đầu hấp thu năng lượng do loài người sinh ra sau khi không gian tan vỡ, hiển nhiên là có liên quan đến oán khí ngập trời mà hắn vừa mới thả ra. Cửu tinh nối liền, vũ trụ xiêu vẹo, vô số không gian tan vỡ, hàng loạt sinh linh chết đi. Nếu như Chủ Thần thứ mười bốn hấp thu toàn bộ thì sẽ đáng sợ như thế nào. Điều may mắn duy nhất là không phải trong tất cả không gian đều có con người sinh sống, cũng không phải tất cả không gian đều vỡ tan, hoặc là chỉ sụp đổ một phần.



Chủ Thần thứ mười bốn không ngừng điều động lực lượng thời gian, hấp thu năng lượng của vô số nhân loại sau khi chết trôi nổi trong hư không. Thần lực và linh hồn trong cơ thể hắn đang tăng trưởng với một tốc độ không thể tưởng tượng. Cảm nhận được tình trạng này, sáu đại cao thủ linh hồn đã bị thương đều biến sắc.