Phi Thăng Chi Hậu
Chương 73 : Ám triều dũng động
Ngày đăng: 20:59 19/04/20
"Ngươi là ai?" Đao hoàng trầm giọng cất tiếng, mang theo địch ý tù xa nhìn về phía Tây Môn Y Bắc, sự xuất hiện của kiém khách áo trắng khiến cho Đao Hoàng cảm thấy rất bất an, loại cảm giác này khác với cảm giác vô lực khi đối diện với Kiếm Ma, vị nam tử áo trắng này cấp cho người ta một thứ cảm giác như một thanh kiếm khát máu, tùy thời đều có thể rút ra khỏi vỏ, lỡ không cẩn thận một cái, rất có khả năng sẽ mất mạng trong tay y. Loại nguy cơ này, Đao Hoàng trước giờ chưa hề gặp qua, đó là một cảm giác vô ý thức, Đao Hoàng một lần nữa ngưng tụ toàn thân chân khí, cơ thể khẩn trương cực độ.
Tây Môn Y Bắc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đao Hoàng một cách lạnh nhạt, sau đó hững hờ đáp:"Tây Môn Y Bắc!"
Tây Môn Y Bắc từng bước từng bước đạp bộ hư không, đi xuyên qua mấy ngàn gã Đao Vực đệ tử, nhưng nơi y sắp đi qua, quàn người dày đặc liền tự động nhường đường, mỗi một người đều căng khẩn thần kinh, khủng hoảng nhìn vào Tây Môn Y Bắc, ngay cả thở cũng không dám thở to.
Tây Môn Y Bắc như đi vào chốn không người, xuyên qua các đám đệ tử Đao Vực, không nhanh không chậm đi tới bên cạnh Phong Vân Vô Kị, cùng với Độc Cô Vô Thương tạo thành một hàng, khiến cho Đao Hoàng cảm giác áp lực đột nhiên tăng lên.
Hai vị tuyệt thế cao thủ, lại thêm một vị Kiếm Hoàng đang sắp hồi phục, dù cho có tu vi như Đao Hoàng cũng không khỏi cảm thấy có chịu và uy hiếp.
"Các ngươi đều là những cao thủ ở cảnh giới kiếm hoàng, chẳng lẽ đều muốn lấy hai địch một?" Đao Hoàng lạnh lùng nói.
Phần tóc trên trán của Tây Môn Y Bắc nhè nhẹ tung bay, chậm rãi ngẩng đầu lên, giương mắt nhìn chằm vào Đao Hoàng, trầm mặc một lát rồi lạnh lùng nói: "Nếu như thực sự xem bọn ta là cao thủ, mà không phải kẻ ngốc, thì không nên hỏi loại vấn đề này."
Sắc mặt Đao Hoàng khẽ biến sắc, có chút xấu hổ, ý tứ của Tây Môn Y Bắc đã hiện ra rất rõ, ngươi cũng đã đến tận của nhà của người ta mà giết chóc rồi, lí nào còn cái đạo lí không cho phép đối phương lấy hai chọi một?
"Không ngờ là Đao Đế lại giá lâm, chẳng thể trách!" Tử Hoàng cười hì hì, thoát khỏi vô ngã ý cảnh, tay phải thu lại, thu lấy thanh Bắc Lạc Tử Tiêu Kiếm trở về. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
"Quân Tử Lan" cũng tựa hồ tịnh không có ý ngăn cản nên cứ để Tử Hoàng thu trường kiếm về, sau đó đạm nhiên nói: "Phàn tâm tư đó của ngưiơi ta cũng biết, ngươi hãy sớm thu lại đi. Dựa vào thật lực của ngươi ít dùng thủ đoạn vẫn hay hơn, suy nghĩ thử xem làm sao lại có thể nhanh chóng thăng nhập hoàng cấp cảnh giới như thế chứ."
"Quân Tử Lan" vừa chuyển thân, đối diện với Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc, mà quay lưng lại với Tử Hoàng nhưng sắc mặt vẫn thản nhiên, chẳng chút lo lắng là Tử Hoàng lại nhân cơ hội này mà xuất thủ.
Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc lập tức cảnh giác lại, Tên Quân Tử Lan này đột nhiên đại biến thần sắc, tuyệt đối có thực lực đủ để uy hiếp bọn họ, tại thơig khắc này nếu mà xuát hiện một nhân tố như thế, hai người tuyệt đối không nguyện ý.
Một cỗ vô biên kiếm ý đột nhiên triên khai, Phong Vân Vô Kị nãy giờ không có chút động tĩnh đột nhiên mở mắt ra, trong mắt bạo phát hai đạo thần quang, cổ kiếm ý vô biên vừa rồi so với khí tức nguyên bổn của Phong Vân Vô Kị cường đại hơn không ít.
Độc Cô Vô Thương lúc này trong lòng chớp động, bên trong cổ kiếm ý này – ông ta cảm thấy một tia khí tức quen thuộc, đó là kiếm ý trong kiếm đạo của bản thân mình, trừ phi bản thân mình vừa chỉ mới dùng một chưởng để truyền kiếm nguyên vào đó, mà y đã có thẻ cảm ngộ ra được kiếm ý của bản thân mình?!! Vừa tưởng đến chỗ này, Độc Cô Vô Thương vừa kinh vừa hỉ, dông thời cũng phi thường chấn động: "Người này mới phi thăng bất quá cũng chỉ có bốn trăm năm, nhưng mà đã đột phá đến Kiếm Hoàng Chi Cảnh, thành tựu này quả không phải là ngẫu nhiên, có được phần ngộ tính như thế, đúng là kinh thế hãi tục."
"Chậm đã…" "Quân Tử Lan" từ trong kiếm ý của Phong Vân Vô Kị cảm thấy một tia sắt khí lẫn địch ý, liền vội vàng ngăn cản nói: "Ta có một đề nghị .…"