Phi Thăng Chi Hậu

Chương 93 : Đại Chu Thiên Đại Diễn kiếm trận

Ngày đăng: 20:59 19/04/20


"Liễu Như Tùy Phong Thân Pháp!" Một tiếng kinh hô vang lên, nhưng cái thanh âm này đã bị tiêngs chuyển động của kiếm trận vùi lấp, nhưng lại không thể thoát khỏi đôi tai linh mẫn của Phong Vân Vô Kị.



Thân thể của Phong Vân Vô Kị nhẹ nhàng rung động lên một cái, sau đó liền hướng về phía sau mà phiêu đãng, vòng kiếm khí cận thân công kích không trúng, liền lập tức lui trở lại, một vòng kiếm khí khác lại ập đến thay vào vị trí nguyên bổn vừa rồi, hướng về Phong Vân Vô Kị mà công đến, hai vòng kiếm trận tương hỗ giao hoán, khép chặt đến mức cả một giọt nước cũng không lọt, chẳng hề có chút nào trở ngại hay trì trệ.



Khắp bốn phía khác, lại có mấy vòng kiếm khí cấp tốc chuyển động và tấn công về phía Phong Vân Vô Kị, mỗi một vòng kiếm khí tự thành một kiếm trận, hơn nữa là giữa những kiếm trận nhỏ này lại tổ thành một đạo kiếm trận càng bàng đại hơn nữa, kiếm trận như thế, ảo diệu như thế, làm sao mà không khiến cho Phong Vân Vô Kị cảm thấy thích thú cho được.



"Ma ha Kiếm Trận" có bảy người lạp thành một tổ, câu thông với thiên địa, ma ha cũng chính là vô lượng, chính là ý chỉ kiếm trận có uy lực vô cùng. Ma Ha Kiếm Trận có uy lực của trận đơn đều rất cự đại, cơ hồ đủ để đối kháng với doid thủ có thực lực hơn bản thân gấp mười lần, gấp mấy chục lần, thậm chí là càng cường đại hơn. Nhưng sự liên kết giữa những Ma Ha Kiếm Trận với nhau lại không nhiều, giữa hai Ma Ha Kiếm Trận lại không hề có liên quan gì với nhau, đó cũng chính là chỗ mà Phong Vân Vô Kị cảm thấy hối tiếc sau khi sáng tạo ra, một là do thời gian không đủ, một nguyên nhân khác to lớn hơn là sự sản sinh của Ma Ha Kiếm Trận lại căn bổn không phải do sức của bản thân y, mà do y lĩnh ngộ ra, cơ sở của sự lĩnh ngộ lại là những hộ phái kiếm trận của vô số môn phái ở cái vị diện này.



Ngộ được sự tinh túy là một chuyện, nhưng nếu như nắm rõ như trong lòng bàn tay lại là một chuyện khác, thông qua chuyện xâm nhập vào kiếm trận mà lĩnh ngộ ra tâm pháp của kiếm trận, dù sao cũng bất đồng với kiếm trận tâm pháp chân chính của môn phái. Những kiếm trận đó đã được truyền thừa mấy ngàn năm, đã được truyền qua mấy chục đời, thậm chí là cả trăm đời tu sửa, cuối cùng rồi cũng thành hình, những chỗ ảo diệu của nó tất nhiên có rất nhiều. Phong Vân Vô Kị có thể từ trong đó mà ngộ ra chuyện câu thông với thiên địa chi lực, gia tăng lên mấy chục lần lực phòng ngự lẫn tấn công thì cũng đã là rất tuyệt rồi, còn chuyện như giữa những kiếm trận có biện pháp hô ứng với nhau, dựa vào năng lực của Phong Vân Vô Kị thì trước khi chưa có được khẩu quyết hoàn chỉnh, đúng là vô pháp ngộ thông. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL



Càng nhìn trong lòng càng hoan hỉ, nếu như có thể ngộ thông được sự ảo diệu của việc giữa những kiếm trận với nhau có biện pháp hô ứng, tức thì uy lực của Ma Ha Kiếm Trận khẳng định sẽ dề thăng lên mấy bậc. Có ý định như thế, nên Phong Vân Vô Kị cũng không vội li khai. Nhưng uy lực của trận pháp này cũng khiến cho Phong Vân Vô Kị không ngớt kinh tâm, nếu như không phải là có võ nghệ cao cường, thì lần này e rằng khó mà thoát được.


Đại Chu Thiên Đại Diễn kiếm trận hoàn toàn bị phá giải, chỉu cần là có liên quan tới kiếm, tại tình huống cảnh giới không đủ thì căn bổn vô pháp tạo thành bất kì thương hại nào đối với Phong Vân Vô Kị, không chỉ như thế, chỉ cần là tu kiếm giả, căn bổn vô pháp phản kháng uy áp của kiếm hoàng.



Trong lòng mọi người đều dâng lên một cảm giác như đang diện kiến quân chủ của mình, chỉ cảm thấy bản thân nên thành tâm làm như thế, nhưng một phương diện khác là tu nhục và không thể tin được.



Phong Vân Vô Kị chắp tay sau lưng là lơ lửng trên không trung, nhất thân trường bào phất phơ trong gió, lấy y làm trung tâm, từng vòng từng vòng kiếm giả chống tay quỳ xuống, từ trong ra ngoài, từng tầng từng tầng quỳ xuống, dù là những trưởng lão của các phái ở lâu các đằng xa kia khi đối diện với Kiếm Hoàng Chi Cảnh cũng căn bổn không có sức lực phản kháng.



Trong lòng mọi người vừa kinh vừa khủng, lúc này -- cho dù bọn họ có lòng phản kháng thì cũng căn bổn không có sức lực để phản kháng, ý nghĩ thần phục khôgn ngừng cường hành thông suốt thân thể, đó là một ý nghĩ không thể bị chuyển di từ ý chí, mà hoàn toàn là một loại chấn động đến từ sâu trong linh hồn ….