[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu: Thần Ma Chi Chiến

Chương 50 : Chương 50

Ngày đăng: 07:09 24/08/19

Trong một không gian nhỏ không biết tên. Đệ Nhất phân thần ngồi xếp bằng trên ngọn núi cao nhất ở chính giữa không gian này, bên dưới là núi đá đen kịt. Cửu tinh nối liền, trời đất tối tăm khiến cho không gian này giống như gặp phải ngày tận thế. Từ sau khi hai đại thống lĩnh của Quang Ám giao thủ, Đệ Nhất phân thần liền phá vỡ hư không đi đến không gian vắng lặng này. Khí tức thuộc về ma trong ma bao phủ không gian này, hắn giống như một vị quân vương trấn giữ ở chính giữa không gian, biến nơi này thành như một khu vực âm u, không có bất kỳ sinh vật nào dám tới gần. Một số yêu ma lớn gan đến gần bên ngoài dãy núi, sau khi nhìn thấy những thi thể yêu ma như vải rách nằm rải rác trên núi đá lởm chởm, lập tức tất cả dũng khí đều biến mất sạch sẽ như quả bóng xì hơi, còn chưa nhìn thấy rõ mặt mũi của Đệ Nhất phân thần thì đã quay đầu chạy như điên ra khỏi không gian này. Đệ Nhất phân thần cũng chẳng thèm để ý đến những yêu ma này. Hắn đi đến không gian này chỉ có một nguyên nhân, đó là lặng lẽ tiềm tu, tăng cường thực lực của mình. “Ầm ầm!” Một trận tiếng sấm to lớn vang lên từ đỉnh núi cao nơi Đệ Nhất phân thần đang ngồi. Mây đen cuồn cuộn xen lẫn những tia chớp nóng rực từ trong cơ thể hắn tỏa ra, trong nháy mắt lan đến hư không bán kính mấy ngàn trượng, tốc độ nhanh như gió. Khi những chùm mây đen cuồn cuộn này lan đến tận cùng, từ phía xa nhìn lại loáng thoáng có thể thấy được ven rìa mây đen vừa vặn tạo thành một đường vòng cung to lớn nhẵn bóng, chính là dấu hiệu của lĩnh vực. Mây đen cuồn cuộn phun ra bên ngoài, sau đó lại co vào với tốc độ còn nhanh hơn trước, toàn bộ chui vào trong cơ thể Đệ Nhất phân thần, cứ như vậy lặp lại nhiều lần. Sau mỗi lần phun ra mây đen hắn đều nhíu mày một lúc, sau đó cách một hồi lâu mới tiếp tục phun ra. Mỗi lần phun ra và thu lại mây đen đều có một chút khác biệt so với lần trước. “Tiểu tử, điều cuối cùng ta có thể dạy ngươi cũng chỉ có thế.” - Một giọng nói già nua vang lên trong đầu Đệ Nhất phân thần: “Lĩnh vực của ngươi vốn không chỉ đơn giản là phục chế như vậy, hãy sử dụng cho thật tốt. Bất kể tương lai ngươi dự định thế nào…” Trong đầu Đệ Nhất phân thần không ngừng vọng lại những lời Đế Thích Thiên nói với mình trước khi chết. Đối với nhân vật mạnh nhất bộ tộc thủ hộ này, trong lòng hắn vẫn giữ nguyên một phần tôn kính, mặc dù phần lớn là do sự mạnh mẽ của đối phương và rất nhiều ma công để lại cho mình. Sau khi liên tục hai lần thất bại dưới tay Chủ Thần thứ mười bốn, hắn bắt đầu điên cuồng lục soát tất cả biện pháp trong đầu để tăng cường thực lực. Dưới sự khao khát mãnh liệt này, giọng nói của Đế Thích Thiên trước khi lâm chung chợt phóng đại lên vô hạn, vang vọng trong đầu Đệ Nhất phân thần nhiều lần. “Lĩnh vực phức hợp, lĩnh vực phức hợp…” - Đệ Nhất phân thần mở mắt ra, tự mình lẩm bẩm. Cặp mắt của hắn giống như hai ngôi sao sáng trong bầu trời, chỉ là giữa lông mày lại có một vệt u ám. Trong biển ý thức mây đen cuồn cuộn như thủy triều, hắn dường như lại trở về khoảng thời gian trước khi Đế Thích Thiên chết trận. Lĩnh vực trọng lực, lĩnh vực lực lượng, lĩnh vực hỏa diễm… khi hơn mười lĩnh vực dung hợp hoàn mỹ dưới tay Đế Thích Thiên, lại đồng thời thi triển ra, Đệ Nhất phân thần mới cảm giác được bóng lưng của lão già này lại cao lớn như vậy. “Tiểu tử, lĩnh vực của ngươi vốn không chỉ đơn giản là phục chế như vậy, hãy sử dụng cho thật tốt…” – Giọng nói của Đế Thích Thiên không ngừng vang lên trong đầu Đệ Nhất phân thần, thanh âm càng lúc càng lớn. Cặp mắt của hắn cũng càng ngày càng sáng, nhưng mí mắt lại không hề chớp cái nào. Sâu trong biển ý thức của hắn, cảnh tượng lúc trước khi Đế Thích Thiên thi triển lĩnh vực phức hợp lại hiện lên nhiều lần. Năng lực phân tích suy diễn mạnh mẽ mà hắn thừa kế từ Bổn Tôn cũng toàn lực nghiên cứu diễn biến khi Đế Thích Thiên thi triển lĩnh vực phức hợp. Đệ Nhất phân thần chưa bao giờ cảm thấy mình cố gắng như vậy, toàn bộ tâm thần của hắn đều tập trung vào chuyện này, tất cả những thứ bên ngoài đều biến mất trong cảm ứng. Lĩnh vực có khởi điểm, mà có khởi điểm thì sẽ có sơ hở, sẽ bị phá tan. Còn khi lĩnh vực và không gian hiện thực kết hợp, hoàn toàn khống chế một phần không gian, sửa đổi quy tắc trong không gian đó thì sẽ trở thành lĩnh vực không giới hạn. Muốn tạo thành lĩnh vực không giới hạn cần phải có sự hiểu biết và khống chế rất cao đối với hệ thống quy tắc, đồng thời cũng cần có năng lượng tinh thần to lớn. Không ngừng phân tích về lĩnh vực phức hợp mà Đế Thích Thiên thi triển, đồng thời so sánh lĩnh vực phức hợp và lĩnh vực của mình, cuối cùng Đệ Nhất phân thần dường như đã có lĩnh ngộ. Trong lúc suy nghĩ, lĩnh vực hỗn độn bất giác tỏa ra, mây đen đầy trời lại xuất hiện. Sau khi lĩnh vực tỏa ra ngàn trượng thì dừng lại. “Ầm ầm!” Trong hư không vang lên một trận tiếng sấm, trên trời cao lập lòe những tia chớp bạc. Ma thức mạnh mẽ của Đệ Nhất phân thần thuận thế phát ra, khuếch tán đến không gian bị mây đen bao phủ. Toàn bộ không gian chợt dao động một cách khác thường, quy tắc trong phạm vi ngàn trượng hoàn toàn trở nên hỗn loạn. “Ầm!” Mây đen vốn hóa thành một hình cầu to lớn chợt tiêu tán, hiện ra Đệ Nhất phân thần đang ngồi xếp bằng bất động trên đỉnh núi. Sau khi mây đen tan đi, khu vực vốn bị mây đen bao phủ dần dần xuất hiện một tầng bóng đen nhàn nhạt, giống như một bức tranh sơn thủy bị nước dội lên, càng lúc càng nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Đệ Nhất phân thần ngồi trên một khối đá to lớn bằng phẳng trên ngọn núi, lẳng lặng nhìn về hư không phía trước. Nơi đó hoàn toàn yên tĩnh, thoạt nhìn giống hệt như những không gian khác. Nhưng Đệ Nhất phân thần biết hắn đã làm được. Quanh người hắn trong phạm vi ngàn trượng, một lĩnh vực vô hình đã mở rộng ra, không gian trong phạm vi lĩnh vực này hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của hắn. “Bùng!” Năm ngón tay phải Đệ Nhất phân thần đặt hờ trên đầu gối đột nhiên co lại, giữa bàn tay phát ra một trận tiếng lốp đốp giòn giã. Không gian trong phạm vi ngàn trượng chợt biến đổi, hóa thành một mảng đỏ bừng, lửa luyện ngục hừng hực tràn ngập cả không gian, trong không khí khắp nơi bốc lên mùi lưu huỳnh mãnh liệt, đây là lĩnh vực lửa luyện ngục. - Ha ha ha… Tiếng cười ha hả của Đệ Nhất phân thần như tiếng sấm cuồn cuộn truyền khắp cả không gian. Những sinh linh trong không gian đều không ngừng run rẩy trong tiếng cười của ma trong ma này. Những ngày kế tiếp Đệ Nhất phân thần đều chìm vào trạng thái tu luyện điên cuồng. Đối với hắn hiện giờ, sở hữu lực lượng mạnh mẽ và ma thức vô cùng to lớn, tu luyện các loại công pháp đều là làm ít công nhiều, thông thường chỉ cần khám phá được mấu chốt trong đó là có thể trong nháy mắt đạt tới viên mãn. Thời gian bất tri bất giác trôi qua, Đệ Nhất phân thần đã hoàn toàn đắm chìm trong lĩnh ngộ liên quan đến lĩnh vực phức hợp, hắn đã quên mất Chủ Thần thứ mười bốn, cũng quên mất tất cả những thứ bên ngoài. Từ khi thân thể ma trùng hóa hình cho tới nay, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng năng lực thiên phú suy diễn một cách triệt để như vậy. Tin tức vô tận không ngừng phân giải và tổ hợp trong đầu hắn, sau đó thông qua loại suy diễn liên tục này lại lại sinh ra vô số tin tức khác. Năm ngày sau, một tiếng nổ mạnh như vũ trụ sơ khai cuối cùng phá vỡ cuộc sống tu luyện yên tĩnh này của Đệ Nhất phân thần. Trong tiếng nổ lớn, cách hắn mấy chục ngọn núi, hư không đột nhiên nứt ra một đường lớn, bên trong có một bóng ma to lớn bay ra, đột ngột xuất hiện trong không gian vắng lặng này. Khi bóng ma khí tức cực kỳ mạnh mẽ kia xuất hiện trong không gian này, Sát Lục ma quyết yên lặng đã lâu trong cơ thể Đệ Nhất phân thần lại đột nhiên dao động. Biến hóa khác thường này khiến hắn tỉnh lại từ trong tu luyện. Mở mắt ra, Đệ Nhất phân thần liếc nhìn bóng ma ở phía xa, lập tức nhận ra thân phận của đối phương, đó là Cửu U ma thần. “Những tên này không phải ở Ma Giới à, tại sao lại chạy tới đây?” - Đệ Nhất phân thần nghi hoặc thầm nghĩ, có điều hắn cũng chẳng quan tâm. Chỉ cần không quấy rầy đến việc tu luyện của hắn, cho dù loài người trong không gian này có bị Cửu U ma thần giết sạch thì cũng chẳng liên quan gì. Nghĩ như vậy, Đệ Nhất phân thần lại nhắm mắt, một lần nữa tiến vào trong tu luyện. Có điều hắn muốn bỏ qua cho tên Cửu U ma thần kia, nhưng tên Cửu U ma thần kia thì lại không muốn bỏ qua cho hắn. Khi vừa đến không gian này, tên Cửu U ma thần kia liền dùng ma thức mạnh mẽ nhìn lướt qua chung quanh ngàn dặm. Nhưng khi ma thức đảo qua khắp các khu vực dãy núi, ngoại trừ nhân vật không biết tên trên đỉnh núi cách đó không xa thì chẳng hề có con người hay yêu ma nào khác. Nếu như trí tuệ của Cửu U ma thần cao một chút, khi cảm giác được khí tức mạnh mẽ của Đệ Nhất phân thần, có lẽ bọn chúng sẽ lựa chọn tránh né nhân vật như sát thần này. Nhưng mệnh lệnh mà Chủ Thần thứ mười bốn và Ám Cát Cổ Đức giao cho những cỗ máy giết chóc này, đó là hủy diệt tất cả sinh vật nhìn thấy trước mắt, bao gồm cả yêu ma. Cho nên khi không nhìn thấy những sinh vật khác trong phạm vi ngàn dặm, tên Cửu U ma thần này đã lựa chọn Đệ Nhất phân thần làm đối tượng đầu tiên để giết chóc. “Ầm!” Tiện tay phá nát dãy núi liên miên dưới chân, đồng thời phá tan tất cả cây cối trên núi thành mảnh vụn, tên Cửu U ma thần kia gầm lớn một tiếng, lập tức lao thẳng về phía Đệ Nhất phân thần, sát khí mãnh liệt không hề che giấu tập trung vào người đối phương. Ngay khi cảm nhận được sát khí cuồng bạo của tên Cửu U ma thần kia, chân mày của Đệ Nhất phân thần liền nhíu lại thành hình chữ “xuyên” (川), một cảm giác vô cùng khó chịu dâng lên trong lòng. Mới chưa bao lâu mà hắn lại sa sút đến mức độ này, ngay cả một tên Cửu U ma thần cũng dám trực tiếp khiêu chiến. Trong lòng hắn dâng lên một cơn giận cực độ, sau đó biến thành một luồng sát ý mãnh liệt. Tên Cửu U ma thần kia cũng không biết trong đầu Đệ Nhất phân thần nghĩ gì, vẫn lao đến nhanh như chớp. Khi còn cách mấy trăm trượng, hắn đột nhiên giơ một tay lên, Cửu U ma khí như thủy triều phát ra. Chưởng thế bao trùm không gian phạm vi trăm trượng, ma khí cuộn trào như dời non lấp biển tràn về phía Đệ Nhất phân thần trên đỉnh núi. Sau khi phát ra một chưởng, cổ tay của hắn lại rung lên, thanh trường kích sấm sét màu đen trên tay liền hóa thành một vết tích nhỏ mắt thường khó nhìn thấy, bay vào trong ma khí cuộn trào. Tiếp đó hắn lại gập người bắn về phía Đệ Nhất phân thần. Hiển nhiên tên Cửu U ma thần này cũng cảm thấy đối thủ trước mắt rất khó đối phó. Cặp mắt Đệ Nhất phân thần trợn trừng, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh. Áo khoác màu đen bao phủ đến tận đất, nhưng hắn lại không hề nhúc nhích chút nào. - Gào! Tên Cửu U ma thần kia vừa mới bước ra trăm trượng, đột nhiên nghe được trong hư không vang lên một trận tiếng gầm hung ác. Một luồng khí tức đến từ Hồng Hoang nhanh chóng phủ kín mỗi góc không gian, sau đó những bóng đen to lớn từ bầu trời in xuống, bao trùm hắn vào bên trong. Chỉ trong một ý niệm, trên mặt đất ngoại trừ Đệ Nhất phân thần vốn không có bóng người nào, lúc này đột nhiên xuất hiện thêm hơn trăm con Thái Cổ Ma Viên cao vạn trượng, ánh mắt lập loè ánh sáng đỏ hung tàn, gầm thét từ các hướng bao vây tên Cửu U ma thần kia. Mấy trăm nắm tay to lớn dùng tốc độ nhanh như chớp xuyên qua không gian đánh vào trên người hắn. “Phụt!” Với thân thể cường hãn của Cửu U ma thần, bị trúng đòn của hơn trăm Thái Cổ Ma Viên đội trời đạp đất này cũng phun máu tươi, bị những nắm tay lông lá kẹp giữa hư không, không thể động đậy, toàn thân đầy vết nứt, máu đen bắn ra như mưa. Chỉ một chiêu, Cửu U ma thần có thể bức lui cả cao thủ Thần cấp hậu kỳ đã bị mấy trăm Thái Cổ Ma Viên này đánh thành tàn phế. Đây cũng không phải là Thái Cổ Ma Viên bình thường, mỗi con đều có sức mạnh giống như Đệ Nhất phân thần, tương đương với mấy trăm Đệ Nhất phân thần vây công một tên Cửu U ma thần, trúng một chiêu không gần chết thì mới là chuyện lạ. Đây còn là do Đệ Nhất phân thần đã khống chế lực lượng của mình. Cửu U ma khí như dời non lấp biển tràn về phía Đệ Nhất phân thần, khi đến trước người hắn mấy trượng lại trở nên bất động, sau đó tiêu tan, hóa thành từng luồng năng lượng tinh thuần dạng mây rối, tự động chui vào lỗ chân lông trên người hắn. Trước mặt Hấp Tinh đại pháp đại thành có thể hấp thu tất cả năng lượng dưới thần lực, hơn nữa còn có thể chuyển hóa một phần thần lực, những năng lượng có tính ăn mòn rất mạnh này đều bị chuyển hóa, sau đó bị hắn hấp thu, hắn thậm chí hắn chưa cần ra tay thì đã hoàn thành quá trình hấp thu này. Tay áo bào màu đen giơ lên, hai ngón tay phải của Đệ Nhất phân thần vươn ra, thuận thế kẹp lấy trường kích sấm sét ẩn giấu trong ma khí. Trường kích to tròn dài hơn một trượng, quanh thân lôi điện sáng rực không ngừng lập lòe, ẩn chứa lực lượng long trời lở đất phá tan núi đá, nhưng lúc này bị kẹp giữa hai ngón tay của hắn lại không thể nhúc nhích được. Đệ Nhất phân thần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên Cửu U ma thần toàn thân máu phun như mưa. Đối phó với những sinh vật khác, có lẽ Cửu U ma công còn có thể phát huy ra uy lực bất ngờ, nhưng dùng để đối phó với Đệ Nhất phân thần thì lại vô dụng. Đệ Nhất phân thần không khỏi nhớ đến Chủ Thần thứ mười bốn. Tình huống hiện giờ giống như ngày đó hắn dùng Sát Lục ma quyết để đối phó với Chủ Thần thứ mười bốn vậy. Nhớ tới Chủ Thần thứ mười bốn, trong lòng Đệ Nhất phân thần liền dâng lên một cảm giác cực kỳ không thoải mái. Khi nhìn chăm chú vào tên Cửu U ma thần kia, loại cảm giác không thoải mái lại càng mạnh hơn. Hắn cười lạnh một tiếng, đột nhiên vươn người đứng dậy. Ngay khi đứng lên, sau lưng hắn cũng một bóng ma to lớn chậm rãi đứng dậy, càng lúc càng cao, cuối cùng đạt đến vạn trượng. Trên đỉnh núi ánh sáng chợt lóe lên, bóng ma vốn mỏng manh đột nhiên ngưng tụ như thực chất, hóa thành một yêu ma to lớn trên đầu có mười bốn chiếc sừng, bên sườn có bốn chiếc cánh màu đỏ, thân thể màu hoàng kim. Mà Đệ Nhất phân thần vốn đứng ở trước bóng ma lại biến mất không thấy. Yêu ma to lớn biến hóa ra thân thể hoàng kim này chính là sát lục thần thể của hắn. “Ngươi thật sự không nên tới đây, càng không nên khiêu chiến bản tọa.” - Đệ Nhất phân thần giống như cực kỳ giận dữ thốt ra những lời này, sau đó từ trên đỉnh núi sải bước ra, vượt qua khoảng cách mấy trăm trượng, dừng lại trước người tên Cửu U ma thần khí tức yếu ớt kia. Năm ngón tay của hắn vươn ra, nắm lấy tên Cửu U ma thần kia vào trong tay. Thân thể Cửu U ma thần vốn cao lớn, giờ phút này so với sát lục thần thể của Đệ Nhất phân thần lại nhỏ bé như con kiến. Năm ngón taycủa Đệ Nhất phân thần nắm lại, từng luồng khói nhẹ bốc lên từ móng tay lập loè ánh sáng lạnh. Bàn tay của hắn hơi nghiêng qua, một chùm mảnh vụn tro xương liền từ dưới bàn tay nhẹ nhàng rơi xuống, tan vào trong không khí. Tên Cửu U ma thần kia không kịp kêu lên tiếng nào đã bị hắn dùng Hấp Tinh đại pháp hút hết năng lượng toàn thân, chỉ còn lại một chút vụn xương hóa thành bột bay xuống. Bàn tay Đệ Nhất phân thần thu lại, chỉ trong một ý niệm, trăm con Thái Cổ Ma Viên do lĩnh vực phục chế tạo ra liền từ từ hóa thành bóng mờ nhàn nhạt biến mất trong không khí. Đệ Nhất phân thần xoay người lại, lại bước ra một bước đi thẳng về đỉnh núi, đồng thời thân hình nhanh chóng biến hóa. Khi bàn chân còn lại thu về, hắn đã khôi phục lại hình thái của loài người. - Ra đây hết đi! Sau khi bước lên đỉnh núi, Đệ Nhất phân thần lại ngồi xếp bằng, đồng thời ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen như mực, lạnh lùng thốt ra một câu. Đệ Nhất phân thần vừa dứt lời, trong hư không vốn chẳng có thứ gì bỗng xuất hiện một vòng ánh sáng lĩnh vực màu đen. Ánh sáng chợt xuất hiện rồi biến mất, xuất hiện trước mặt hắn là vài ma đầu khí tức mạnh mẽ. Những ma đầu ngang ngược này vốn dùng lĩnh vực ẩn giấu thân hình, mới vừa hiện thân liền cung kính quỳ giữa không trung, nhìn Đệ Nhất phân thần nói: - Thuộc hạ A Tu La tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ Bội Lý Tư tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ A Long Tác tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ Thao Thiết tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ Bối Nhĩ Tư Ba Đạt tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ A Long Tác tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! - Thuộc hạ Áo Lan Cổ Đại Nhĩ tham kiến Trung Ương ma đế bệ hạ! Một hàng bảy ma đầu cao cấp bất động quỳ trong hư không, chờ đợi phán quyết của Đệ Nhất phân thần.