[Dịch] Phi Thiên
Chương 2934 : Kịch chiến trong rừng (2)
Ngày đăng: 04:37 21/08/19
Ánh mắt Ngọc La Sát lạnh lẽo quét qua thanh bảo kiếm trong tay hắn. Nhanh chóng quan sát trái phải một chút, đột nhiên kéo chiếc váy dài tới eo lưng lên, quay người chạy như điên vọt đến trước một cây đại thú. Bay lên đạp lấy đà, giẫm lên thân cây vọt lên trên cao hai ba trượng, lại đưa tay leo lên thân đại thụ, nắm lấy một sợi dây leo nhảy xuống.
Một đầu dây leo dài bị nàng túm xuống, cuối cùng không chịu nổi sức lực của nàng, mà đùng một cái kéo căng đứt gãy.
Sợi dây leo kia dưới sức mạnh hòa hoãn nhẹ nhàng rơi xuống đất, ngay sau đó sợi dây leo ở trong tay Ngọc La Sát múa qua múa lại phát ra âm thanh ồ ồ giống như trường tiên vậy. Sau lưng còn kéo một đoạn thật dài, cả người cầm roi đu dây bay múa rất nhanh hướng đến phía Miêu Nghị.
Bảo kiếm trong tay Miêu Nghị giao thoa nhanh chóng bổ xuống, tiếng vù vù gạt gió không ngừng vang lên, nhanh chóng chém về phía dây leo bay tán loạn kia. Mặc dù tốc độ cánh tay không lớn bằng lúc trước, thế nhưng tốc độ ra tay của đối phương cũng không hề nhanh. Miêu Nghị tuy rằng không còn pháp lực để chèo chống, thế nhưng nhãn lực vẫn rất bất phàm. Năm đó bị lão Bạch dồn đến hải đảo chịu khổ chịu tội, lúc đánh rơi xuống cũng không phải là ngồi không.
Cây roi dây leo trong tay Ngọc La Sát liên tục chuyển động tấn công, đột nhiên bước chân lại lùi về phía sau, chân dài quét ngang mặt đất, sau đó sợ dây dài bị nàng một cước đá vung ra. Một cước đá ra làm cho đôi chân run rẩy, sợ dây dài quét ngang về phía Miêu Nghị. Phía trên cánh tay vẫn không ngừng công kích, dây leo dài bên dưới đã chuyển động cũng dễ dàng để nàng sai khiến. Có thể nói là cao thấp đồng thời tiến công, lập tức đánh cho Miêu Nghị trở tay không kịp.
Miêu Nghị ngạc nhiên không thôi, không nghĩ đến nữ nhân này lại có thể sử dụng dây leo bình thường xuất thần nhập hóa như thế.
Cũng không ngờ đến ở bên dưới hai chân Miêu Nghị bị xiết chặt, một cước của Ngọc La Sát đã vung sợi dây leo kia đến quấn chặt đôi chân hắn.
Ngọc La Sát lập tức dùng chân đạp dây leo về phía sau lưng một cái, trong nháy mắt Miêu Nghị bị mất trọng tâm, lại muốn tránh né đòn tiến công thế nên dứt khoát ngã xuống mặt đất.
Hai tay Ngọc La Sát dừng lại, người kia đã lăn trên đất, hai tay nàng cầm sợi dây leo dài dưới đấy lên, quay người bỏ chạy.
Con mẹ nó! Miêu Nghị bị trói chặt hai chân bị kéo lê một đường dài, trường kiếm cắm xuống cũng không thể dừng lại. Bảo kiếm sắc bén quá cũng không tốt, ngay lúc này kéo lê một đường dài trên mặt đất.
Ngay lúc Miêu Nghị muốn rút kiếm chặt đứt sợi dây leo trói chặt chân mình thì Ngọc La Sát lại xoay người vung tay, bắt đầu ném cả người Miêu Nghị đi. Cả người Miêu Nghị giống như con kiến vung một cái bay thẳng đến trên thân một cây đại thụ.
Miêu Nghị khó khăn đứng dậy, một kiếm chặt đứt dây leo đang trói chặt hai chân, phía sau thân thể cũng đau đớn va chạm với cành cây, sau đó nhanh chóng đưa tay bám vào thân cây, theo đà quán tính cả người treo trên cành cây lượn một vòng. Lại phát hiện cό tay cầm kiếm của mình bị xiết chặt. Hóa ra Ngọc La Sát đã phóng dây leo đến khóa chặt cổ tay hắn.
Miêu Nghị treo mình trên cây ôm chặt lấy thân cây, hai chân cũng kẹp chặt lại. Ngọc La Sát hai tay nắm chặt dây leo, sợi dây leo kia lần nữa bị hai người kéo căng ra.
Cả hai bên lúc lên lúc xuống cầm cự, sức lực này tiêu tốn biết bao nhiêu.
- Thật đúng không nhìn ra, đại mỹ nhân không còn pháp lực lại có thân thủ chèo chống linh hoạt như vậy.
Miêu Nghị bị treo trên cây vẫn còn có tâm tư nói giỡn.
Trên thực thế, Ngọc La Sát không còn pháp lực kinh khủng kia chống đỡ thì Miêu Nghị hẳn cũng thật không còn sợ nàng nữa.
Ngọc La Sát đang nắm chặt sợi dây leo, cũng cười lạnh một tiếng:
- Nếu ngay cả linh hoạt kình phong cũng không có, ngươi cho rằng ta có luyện thành Thiên Ma Vũ không? Ngược lại, phản ứng Ngưu Đô thống nhanh nhẹn cũng làm cho bản phật thấy ngoài ý muốn.
Miêu Nghị cười ha hả nói: ;
- Hóa ra Thiên Ma Vũ còn có tác dụng này, ta còn tưởng rằng Thiên Ma Vũ chỉ dùng để lên giường với đàn ông thôi. Đúng rồi, Ngọc La Sát, đời này của ngươi cuối cùng đã ngủ với bao nhiêu nam nhân rồi? Một nghìn? Một vạn? Hay là mười vạn? Đếm ra sẽ khiến cho ta mở mang tầm mắt.
Ngọc La Sát lại nói:
- Thế nào? Ngươi cũng muốn núp dưới váy của bản phật? Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, bản phật cam đoan sẽ làm cho ngươi không uổng công sinh ra đâu.
Miêu Nghị cười to đáp:
- Quá bần rồi, khác gì bãi nước miếng đâu, thực không có hứng thú.
Sắc mặt Ngọc La Sát phát lạnh:
- Miệng lưỡi sắc bén, để xem ngươi khóc như thế nào.
- Đổi lại bằng thanh bảo kiếm trong tay Ngưu mỗ.
Miêu Nghị đột nhiên lên tiếng, sau đó buông hai chân ra, đạp trên một cành cây, tung người trên không trực tiếp đánh tới. Kiếm trong tay vung lên chặt đứt sợi dây leo quấn ở cổ tay.
Dây roi trong tay Ngọc La Sát chuyển động có bóng ảo, vù vù vụt đến nhanh chóng tấn công đến chỗ Miêu Nghị.
- Phá!
Miêu Nghị bay lên không gầm một tiếng, hai tay cầm kiếm nhanh chóng chém ra, chém liên tiếp làm sợi dây làm kia đứt thành từng đoạn bay loạn. Dốc hết sức thập hội đấu pháp.
Hàn quang che phủ cả bầu trời. Ngọc La Sát nhanh chóng lùi về phía sau, những đoạn dây leo bị Miêu Nghị chặt đứt cuồn cuộn rơi xuống đất hướng về phía hai chân nàng. Sau khi nàng nghiêng người qua, tư thái kia mềm dẻo linh hoạt làm người ta không thể nào tưởng tượng nổi. Thế nhưng Miêu Nghị lại không cho nàng cơ hội thở dốc, cầm kiếm một đường đuổi giết.
Ngọc La Sát vọt đến trước một cây đại thụ, bay lên đạp một cái nhanh chóng như ý leo lên cây. Tay lại kéo lên một cành cây, hai chân banh rộng ra, tránh được một đường kiếm chém đến của Miêu Nghị. Thân thể cực kỳ mềm dẻo, hai chân xạc rộng trên cành cây, lần nữa lại nhảy lên phía trên.
Miêu Nghị rơi xuống đất, hai tay lại vung kiếm chém về phía cây đại thụ, hàn quang loé lên, cây đại thú rắc một tiếng rồi ngã gục, mang theo Ngọc La Sát đang ở trên cây ngã xuống. Ngọc La Sát trong nháy mắt đổ xuống lần nữa lại phi người nhảy lên, triển khai tư thế ưu mỹ, hai cánh tay dò xét nắm được một nhánh cây đại thụ, người như vượn vậy, chuyển động từ cây đại thụ này sang cây đại thụ khác.