[Dịch] Phi Thiên

Chương 3073 : Chiếu cố hai đầu (2)

Ngày đăng: 04:38 21/08/19

Rất nhanh bên ngoài cửa Thị Quỷ Tổng trấn phủ có người tìm tới cửa. - Đại nhân, thị quỷ bên kia truyền đến tin tức, Hắc Long Đàm chấp sự Vưu Huyền muốn gặp ngài. 10 vạn đại quân tinh không bay nhạnh, theo đuôi Miêu Nghị bên cạnh Dương Triệu Thanh nắm trên tay sao linh truyền âm bẩm báo một tiếng. Miêu Nghị quay đầu lại nhìn lạnh lùng một câu: - Định tốt thời gian.  Dương Triệu Thanh lập tức lần nữa lay động sao linh. Bên bờ biển sóng cuồn cuộn, có ba người đứng song song. Quỹ đạo Đại tướng Lãnh Trác Quần, phật đạo Đại tướng Quy Vô, Ma đạo Đại tướng Đan Tình, sau lưng bọn họ không tính quá xa trong rừng hoặc ngồi, hoặc đứng ba mươi mấy người. - Nghe nói Từ Đường Nhiên là thứ nịnh hót, dựa vào đập Thánh Vương mà thí tâng bốc mới bò lên được vị trí Phó đô thống. Vì cho người như vậy báo thù, động tĩnh lớn như vậy đáng giá không?  Quy Vô mặt hướng biển hít hà một phen sau đó chắp tay trước ngực A Di Đà Phật. Lãnh Trác Quần lạnh nhạt nói: - Thánh vương làm như vậy chắc chắn là có nguyên nhân. Chúng ta nhớ kỹ nhiệm vụ của chúng ta, một khi có bất kỳ bất trắc, toàn lực hộ vệ Tháng Vương an toàn, bảo hộ Thánh vương thoát thân, đây là lời nhắn nhủ của trong nhà. Quy Vô nghiêng đầu nói: - Nghe nói Đại chấp sự biết rõ Thánh vương cho nhiệm vụ của chúng ta sau tức giận tới mức giơ chân, ý tứ của Đại chấp sự hình như là một khi Thánh Vương lần này thất thủ bại lộ thân phận chúng ta, đoán chừng muốn triệt để lui về địa ngục. Chúng ta cùng phản tặc triệt để triển khai giao phong. Lãng Trách Quần buông tiếng thở dài: - Tình huống trước mắt, chúng ta bên này còn chưa chuẩn bị xong, nói thật còn không phải khi chính thức động thủ, so với phản tặc... Nói còn chưa dứt lời, tóm lại lắc đầu hết thảy đều không nói nữa. Quy Vô quay đầu nhìn về phía Đan Tình: - Đan lão ma, bình thường chỉ ngươi nói sao không lên tiếng? - Sợ? Đan Tình sửng sốt một chút bỗng nhiên cười ha ha: - Chính ta nghĩ, người phụ nữ Vưu U của Vưu tộc hình như tôi đã ngủ qua. Cái kia Vưu Huyền gì kia không phải con của ta chứ? Ta nhớ được lúc trước ta muốn ngủ với con gái thủ lĩnh Vưu tộc. Đầu lĩnh kia sống chết không theo, đưa Vưu U kia. Các ngươi không biết sao kia lớn lên nhiều câu hồn, hiện tại hình như đã trở thành Vưu Vương, Vưu U tiểu tiện nhân rõ ràng cũng thành trưởng lão rồi, các ngươi không có hưởng qua tư vị của phụ nữ Vưu tộc đi, ôi, đủ sức lực, ta nói cho các ngươi biết... cái kia tiểu tiện nhân.. Y nói không dứt mặt mày hớn hở, nước miếng văng tung tóe, vẻ mặt hưng phấn, Lãng Trác Quần cùng Quy Vô rất im lặng. Song song liếc mắt còn tưởng là hắn đang suy nghĩ đại sự gì, đều lúc này rồi rõ ràng suy nghĩ chuyện hư hỏng này. Lãng Trác Quần sau đó lấy ra một sao linh, làm sơ lắng nghe thu sao linh trầm giọng nói: - Đan Tình, ngươi có thể nhắm miệng thúi lại, ba người bọn họ đã chạy đến. Rất nhanh, ba người ngẩng đầu nhìn lại ba đạo nhân ảnh từ trên trời giáng xuống, không phải là ai khác, đúng là dung dịch sau yêu đạo Đại tướng Cầu vồng, tiên đạo Đại tướng mạnh như Vô lượng Đại tướng Ngao Thiết. Ba người rơi xuống đất. Lãng Trác Quần tiếng lên phía trước nói: - Người mang đủ chưa? Ba người hơi vung tay lên, lại là ba mươi người hiện thân trên bờ biển. Sáu vị Đại tướng làm gặp mặt sơ qua, 60 tên cao thủ từ địa ngục ra ngoài sau đó tụ tập tới, do sáu người phân biệt bỏ vào trong túi. - Đi! Ngao Thiết nhàn nhạt một tiếng, dẫn đầu xông lên trời, năm người đi theo bắn về phía không trung. Biết rõ Hạ Hầu gia đang ngó chừng sáu đạo bộ nhân mã cho nên ngoại bộ nhân mã một cái không nhúc nhích, xuất động sáu mươi sáu người toàn bộ là Miêu Nghị lúc trước mang từ địa ngục ra ngoài. Những người này Miêu Nghị sẽ không dễ dàng vận dụng. Nhưng lần này không có điểm cao thủ ăn mồi mà trong lòng Miêu Nghị cũng không có ngọn nguồn. - Phu nhân, Từ Đường Nhiên vì sao không hồi phục ta, hắn có phải là xảy ra chuyện không? Trong Từ phủ cách Phủ Đô Thông U Minh không xa. mấy người đang ngồi cùng một chỗ líu ríu nói chuyện phiếm, Tuyết Linh đột nhiên xuất ra sao linh chợt nói ra lời này. Mọi người lập tức tẻ ngắt. Tuyết Linh Lung vội vã cuống cuồng nhìn Vân Tri Thu. Lâm Bình Bình cùng Phi Hồng trong lòng hiểu rõ đấy. Nghe xong lời này cũng yên tĩnh trở lại lặng lẽ nhìn lén Vân Tri Thu. Đại quan thay đổi, mấy người Vân Tri Thu không quá bình thường mỗi ngày chạy tới làm bạn, rốt cuộc đưa tới sự nghi ngờ của Tuyết Linh Lung. Liên tục liên lạc với Từ Đường Nhiên không được, tăng thêm đại quân U Minh xuất động bất thường, làm cho nàng ý thức được không đúng. Vân Tri Thu im lặng một hồi muốn lừa gạt Tuyết Linh Lung đến giờ cũng không có ý nghĩa rồi, đối phương đã nhận ra chút gì đó lại giấu diếm đi một khi có gì ngoài ý muốn sẽ đưa tới oán hận không tốt, cuối cùng nhẹ nhàng khẽ thở dài nói: - Là đã có chút chuyện...  Lâm Bình Bình lại bề bộn an ủi: - Ngươi yên tâm, không có việc gì. Đô Thống Đại Nhân đã tự mình dẫn đại quân đi cứu viện rồi. Phi Hồng cũng liên tục gật đầu. - Đúng vậy, nhất định không có việc gì.  Tuyết Linh Lung si ngốc ngơ ngác ngồi đó hai hàng thanh lệ chảy xuống gần như tự lẩm bẩm: - Y quanh năm bôn ba tại ngoại, ta chỉ lắng y sớm muộn sẽ xảy ra chuyện, thường thường dặn dò y cẩn thận lại cẩn thận, vẫn là đã xảy ra chuyện... Tại một tinh cầu hoang phế, trại tạm của 10 vạn đại quân, phía trước một Động Thiên Phúc Địa pháp bảo, trước một vách núi, ba quang chợt lóe lên. Nguyên Công bị Miêu Nghị đi ra đi đến trước cửa doanh trại, đứng ngoài cửa là một người toàn thân bao phủ một áo choàng màu đen đầu buông xuống không thấy rõ mặt. Đi tới cửa, Nguyên Công đưa tay hơi nâng mặt đối phương lên nhìn, lại trực tiếp thò tay xuống lột mặt nạ chữ điền ra, đúng là Vưu Huyền. Nguyên Công nghiêng đầu hai người hai bên lập tức lục soát người đối với Vưu Huyền. Xác nhận không có gì khác thường sau đó Nguyên Công quay người dần Vưu Huyền đi vào, đến trước Động Thiên Phúc Địa trước vách núi, ba quang nhộn nhạo rung động, hai người lần lượt đi vào.