[Dịch] Phi Thiên

Chương 3476 : Hoàng Phủ gia biến (1)

Ngày đăng: 04:43 21/08/19

Hoàng Phủ Thế gia, vườn Yến Ninh, là chỗ ở của Hoàng Phủ yên, cũng coi như một trong những vị trí quan trọng của Hoàng Phủ gia.  Bên trong một gian phòng yên lặng, Đỗ Kiều và Hoàng Phủ Yến đang ngồi xếp bằng song song, Yêu Tăng Nam Ba vươn năm móng vuốt ra, hút năm sợi tơ màu vàng kim từ đỉnh đầu Hoàng Phủ Yến, di chuyển về phía đầu Đỗ Kiều, lại thấy năm sợi tơ vàng kim chui vào đầu Đồ Kiều.  Trong tình hình bình thường thì Yêu Tăng Nam Ba căn bản không thể tiến vào Hoàng Phủ gia được phòng thủ nghiêm ngặt chứ đừng nói tới việc gặp Đồ Kiều, nhưng có Hoàng Phủ Yến người chỉ đứng sau gia chủ Hoàng Phủ Luyện Không trợ giúp, muốn tiến vào Hoàng Phủ gia đương nhiên không khó, có Hoàng Phủ Yến giúp đỡ, Đỗ Kiều ở nhờ Hoàng Phủ gia dễ dàng bị Nam Ba bắt lại.  Điều này cũng là lý do vì sao Miêu Nghị muốn Yêu Tăng Nam ba giúp việc này có những bí mật người khác không hề có cơ hội thăm dò, cũng chỉ có nhờ vả sự thần thông của lão yêu quái này mới có khả năng làm được mà  thôi.  Năm sợi tơ màu vàng kim chui vào trong đầu Đỗ Kiều, cổ tay Nam Ba xoay tròn, điểm một cái ở trán. Đỗ Kiều châm chậm mở hai mắt ra, đứng dậy đứng một bên đây cung kính.  Nam Ba nhìn về phía Hoàng Phủ Yến đang ngồi xếp bằng, khẽ thở dài, Khống Thần Thuật của lão không thể khống chế quá nhiều cao thủ, so sánh với Đỗ Kiều, tác dụng của Hoàng Phủ Yến yếu kém quá nhiều, chẳng thể làm gì khác hơn là dùng Khống Thần Thuật với Đỗ Kiều, khống chế Đỗ Kiều, xét trên phương diện nào đó là khống chế toàn bộ Quần Anh hội, nhưng không thể để Hoàng Phủ Yến còn sống!  Lấy mạng phạm âm không thể khống chế ở khoảng cách quá xa, một khi lão rời đi, đại não của Hoàng Phủ Yến sẽ bị tổn thương cực lớn, điều này rất dễ lộ ra sơ hở, để Hoàng Phủ Yến bỗng dưng biến mất cũng sẽ dễ dàng gây nghi ngờ, vậy thì ngoài trừ cái chết, Hoàng Phủ Yến không còn con đường nào khác.  Ầm! Một tiếng vang giòn tan, cửa sổ bị bay ra, một bóng người phun máu ngã xuống đình viện, co giật trên mặt đất chính là Hoàng Phủ Yên.  Cùng lúc phá cửa sổ, Đỗ Kiều nét mặt hờ hững, đeo mặt nạ, chắp tay từ từ đi ra.  Người của Hoàng Phủ gia cũng chỉ biết người này không tầm thường, là khách quý của Hoàng Phủ gia, nhưng cũng không biết thân phận. Đương nhiên, dựa vào bối cảnh của Hoàng Phủ gia, hơi thông minh chút cũng đoán ra được đó là người của Thiên cung.  Hộ vệ đi theo Đỗ Kiều lắc mình tới bên cạnh y, vô cùng nghi ngờ, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì.  Những người này cũng đang giả trang dịch dung, nói chung cả đám người Đỗ Kiều khi đấy đều không để lộ thân phận thật sự.  - Đại gia!  Gia nô Hoàng Phủ gia la lên thất thanh, cũng nhanh chóng vọt tới đỡ Hoàng Phủ Yên, nhanh chóng lấy ra tinh hoa tiên thảo cấp cứu.  Nhưng Đỗ Kiều đã muốn Hoàng Phủ Yến chết, một chưởng chưởng vỡ nát trái tim Hoàng Phủ Yên, làm sao cứu nổi nữ, co giật một hồi rồi ngừng thở. Gia nổ Hoàng Phủ gia vừa sợ vừa hoảng, đứng nhìn Đỗ Kiều đang đứng trên bậc thang, giận mà chẳng dám nói gì.  Động tình này đương nhiên kinh động tới gia chủ Hoàng Phủ gia Hoàng Phủ Luyện Không ngay lập tức, cả gia đình nhanh chóng chạy tới.  - Cha! Ông nội!  Không ít nam nữ thất thanh khóc rống, Hoàng Phủ Đoan Dung cũng trong số đó.  Hoàng Phủ Luyện Không quỳ xuống đất chắc chắn con trai đã chết cẩn thận kiểm tra vết thương trên người con trai lại bí mật truyền âm hỏi gia nô tình hình vừa rồi, lúc này mới chầm chậm đứng lên, gương mặt âm u quát người nhà:  - Ai bảo mấy người chạy tới đây cả hả? Gào cái gì mà gào, tất cả im miệng cho ta!  Hiện trường lập tức yên tĩnh lại. Hoàng Phủ Luyện Không vung tay lên, thi thể Hoàng Phủ Yên bị nhấc lên, cả đám người không thể tới gần nhân vật chính nên cũng tản 1a.  Lúc này, Hoàng Phủ Luyện Không nhợt nhạt mới đi tới dưới bậc thang, chắp tay nói với Đỗ Kiều:  - Đại nhân, không biết Hoàng Phủ Yến phạm tội gì mạo phạm tới đại nhân để đại nhân ra tay nặng như vậy?  Đỗ Kiêu hờ hững đáp: - Ngươi nên hỏi y ấy. Hoàng Phủ Luyện Không lắc đầu.  - Hoàng Phủ Yến đã chết, cho dù lão phu có muốn hỏi cũng không hỏi được.  Đây nhất định là một đáp án bất khả thi, tuy Hoàng Phủ gia nghe theo sự sắp xếp của Đỗ Kiều, nhưng không phải là nơi Đỗ Kiều muốn giết là giết, nếu Hoàng Phủ gia thật sự làm to thì Thượng Quan Thanh cũng phải e dè hậu quả. Đỗ Kiều:  - Cấu kết với dư nghiệt Doanh gia. Tiết lộ cơ mật Quần Anh hội đã đủ chưa?  Hoàng Phủ Luyện Không cắn môi một lát:  - Không thể nào! Sao Hoàng Phủ Yến lại tự hủy đi căn cơ chứ, xin hỏi đại nhân có chứng cứ không?  Đỗ Kiều:  - Chứng cứ? Không biết gia chủ có biết ở bên ngoài, Hoàng Phủ Yên có một nữ nhân tên Hàn Lệ?  Hoàng Phủ Luyện Không nhíu mày, đương nhiên lão biết chuyện này, Hoàng Phủ Yến vốn tính cưới nàng ta về nhưng lão không đồng ý, làm gì có chuyện không biết, con trai dù sao cũng đã lớn rồi, lão không cho rằng Hoàng Phủ Yến sẽ tiết lộ cơ mật gì cho nữ nhân này:  - Biết, nhưng lão phu cũng đã điều tra rồi, nữ nhân này chưa từng bị cuốn vào chuyện gì hết bằng không lão phu là người đầu tiên không tha cho nàng ta!  Đỗ Kiều chầm chậm bước xuống bậc thang.  - Thật sao? Không ngờ cũng có lúc gia chủ nhìn nhầm.  Hoàng Phủ Luyện Không lạnh mặt nói:  - Rửa tai lắng nghe!  Đỗ Kiều đứng trước mặt lào.  - Lúc trước, ta vừa tới tôn phủ, Hoàng Phủ Yến liền tới tìm ta, nói Hàn Lệ muốn tới Vô Song hội để mở mang kiến thức, hi vọng ta có thể giúp y đôi chút. Lúc đó ta cảm thấy rất kỳ lạ, có những quy tắc Hoàng Phủ Yến không thể không biết, có thể thấy ảnh hưởng của nữ nhân này với Hoàng Phủ Yến cực kỳ không bình thường, ở ngoài Hoàng Phủ gia lại có một nữ nhân như vậy tồn tại, ta há có thể không điều tra! Vừa điều tra, quả nhiên phát hiện kỳ lạ, nữ tử này thường xuyên âm thầm qua lại với dư nghiệt Doanh gia, nàng lại còn biết bản tọa đang ở Hoàng Phủ gia, không biết gia chủ cho rằng ai tiết lộ tin này cho Hàn Lộ?  Trái tim Hoàng Phủ Luyện Không chìm xuống, sau khi Hàn Lệ tới Vô Song hội lão cũng nhận được tin biết chắc là thành quả của con trai, lúc đó lào cũng hơi không vui, nếu con trai thật sự chết vì lí do này thì cũng không thể không nói chết vậy là đáng đời:  - Nếu thật sự như vậy, khả năng Hoàng Phủ Yến để lộ bí mật thật sự rất lớn!