[Dịch] Phi Thiên
Chương 3905 : Diêm La Vương (2)
Ngày đăng: 04:48 21/08/19
- Tuyên!
Miêu Nghị đột nhiên hô to một tiếng, bao hàm uy nghi, vang vọng ở trong đại điện.
Dương Triệu Thanh lấy ra ngọc điệp đặc chế, ánh mắt quét qua chúng nhân, lấy ngữ điệu trầm bổng trang trọng tuyến đọc:
Quảng lệnh công, Thành Thái Trạch, Đằng Phi, Lạc Mãng, Hoàng Hạo, Cô Ngọc Thành, Dương Khánh, Bàng Quán, Hoành Vô Đạo, Tô Thanh Tuyền, Kim Man, Vân Ngạo Thiên Mục Phàm Quân, Tư Đồ Tiếu, Cơ Hoan, Ngọc
la sát, Trương Tâm Hồ, Tàng Lôi, mười tám người cư công chí vĩ, sắc phong làm mười tám Thiên vương của Thiên Đình!
Người được điểm danh ngấm ngầm cười khổ, vốn là bốn đại Thiên vương, bây giờ lại thanh mười tám Thiên vương, hãm kim lượng của vị trí Thiên vương này còn cần nói nhiều nữa ư?
Mà trong mười tám người này có hai người không tới, một là Quảng lệnh công, Quảng gia lấy cớ thần trí bất minh, không đi thượng triều, còn gia hủa tên là Trương Tâm Hồ, mọi người căn bản không nhận thức, cũng chưa nghe nói qua, ngay cả người ở đâu đều không biết, không biết Miêu Nghị làm trò quỷ gì.
Ngược lại Ngọc la sát đứng ở trong điện lại hé miệng cười, trong lòng an vui, đương nhiên nàng biết Trương Tâm Hồ là nhi tử cua minh, không quản nhi tử có thực quyền hay không, chí ít người đại bá như Miêu Nghị còn không đến nỗi nào, đợt phong vương đầu tiên vẫn không quên cháu trai.
- Phong Thanh Nguyệt là Thiên Đình quân cận vệ tả đốc vệ chỉ huy sứ, phong Nghiêm Tiếu là Thiên Đình quân cận vệ hữu độc vệ chỉ huy sứ!
- Hoàng Lê, Nam Cung Như Ngọc, Mach Tử, Trường Tôn Cư, Tinh La, Lục Ca, Ly Sinh, Dạ Hành Không... Một trăm lẻ tám người, sắc phong làm một trăm lẻ tám Tinh quân của Thiên Đình!
Đám người được điểm danh chỉ có thể ngấm ngầm đành chịu, Tinh quân biến thành một trăm lẻ tám người, điều an ui duy nhất là, chức vị nguyên soái giữa Tinh quân và Thiên vương bị thủ tiêu.
Lát sau Dương Triệu Thanh lại bao ra liền một chuỗi danh tự, chuỗi danh tự này thực sự rất dài, lên tới năm trăm người, mọi người chỉ có thể vểnh tai nghe xem trong đó liệu có tên mình hay không. Hầu vị bị thủ tiêu, sau này Thiên Đình đã không có Hầu gia, năm trăm người này được phong làm Thiên Đình đại tướng quân!
Tiếp đó Dương Triệu Thanh lại tuyến đọc sắc phong của một ít vị trí quan chức nhàn tạp.
Vị trí đô thống đông đúc ở dưới thì vẫn được bảo lưu lại, chẳng qua đã bị Thiên Đình trực tiếp nhậm mệnh, triệt để đánh vỡ phái hệ.
Trên thực tế hiện nay đô thống phân tán ở các nơi mới chính là ngươi tay nắm thực tế binh quyền, đám người đứng trong triều đường không quản là Thiên vương Tinh quân hay là đại tướng quân, hết thảy đều bị đoạt lại binh quyền, triều đường thành nơi thương nghị tri ly thiên hạ. Bệ hạ kiến lập nên Thiên sách phủ, binh quyền trong thiên hạ quy về Thiên sách phủ thống nhất điều khiển, nếu thật phát sinh chiến sự, trên triều đường sẽ quyết định đại phương hướng, Thiên sách phú phụ trách phương an chỉ huy tác chiến cụ thể.
Nếu thật phát sinh chiến sự, Thiên Đình điểm tướng, tướng lĩnh được điểm trúng sẽ thành nguyên soái, sau khi chiến sự kết thúc, nguyên soái giao ra binh quyền, chiếc mũ nguyên soái cũng bị lấy đi, vị trí nguyên soái bị thủ tiêu là để dùng vào những thời điểm như vậy.
Những đô thống kia tuy nắm binh quyền, nhưng số lượng rất nhiều, lực lượng cá thể lại quá nhỏ, có gây chuyện cũng không thành được đại sự, mà Thiên sách phủ còn có thể tùy thời điều nhiệm, sẽ thường xuyên tiến hành luân chuyển đối với những đô thống kia, sẽ không để một tên đô thống một mực nắm quyền ở một nơi.
Đồng thời, Thiên cũng đã phóng ra tin tức dò xét, ý tứ đại khái là, bước tiếp theo khả năng còn muốn phân chia tất cả triều thần cùng nhân mã Thiên Đình thành văn võ, các chức vụ muốn tiến hành tế hóa, không cho phép người thống binh kiêm nhiệm trị lý địa phương, phải phân chia thành văn quan võ chức, một nhóm lớn người phải giải trừ vũ trang.
Nghe Dương Triệu Thanh sang giọng tuyến đọc, Miêu Nghị ngồi thẳng trên bảo tọa, mặt không biểu tình, một mực lưu tầm quan sát phản ứng của chúng nhân.
Vân Tri Thu ngồi bên cạnh hắn khí độ ung dung, đoan đoan chính chính, thỉnh thoảng còn liếc nhìn Miêu Nghị một cái, trong lòng toàn là nhu tình mật ý, hồi tưởng lại chuyện cũ, hồi tưởng lại một đường trải qua mưa gió của Miêu Nghị, lại so sánh với hôm nay, không khỏi cảm khái vạn phần.
Phong Long Tín là Thiên sách phủ tả sứ, Thành Thái Trạch kiêm Thiên sách phù hữu sứ!
Phong Từ Đường Nhiên là Thiên Đình giám sát tả sứ, Dương Khánh kiêm Thiên Đình giám sát hữu sứ!
- Phong Dương Triệu Thanh là Thiên cung đại tổng quản!
Phong Triệu Thiên Nhi, Lưu Tuyết là Cửu Thiên huyền nữ!
- Phong Diêm Tu là Diêm La Vương, chấp chưởng U Minh chỉ địa! Phong Hắc Ngọc Đường là Long Vương, thống lĩnh long tộc trong thiên hạ! Phong Nga Hi là Phượng tộc thủ hộ huyền nữ!
Nga Hi chính là tên của hai vị Phượng tộc thủ hộ huyền nữ, cũng ở trong điện, nghe vậy khá là đành chịu, hai người vốn là Phượng tộc thủ hộ huyền nữ, nhưng mà bách ở sự cường thế của Miêu Nghị bây giờ, không thể không nghe phong, hai người thuần cho là chính danh.
Còn Hắc Ngọc Đường, chính là tên mới của Hắc Thán, lúc này đang ở trong điện nhếch miệng cười vui, tự dưng được phong vương, rất là vui vẻ. Cái tên này cũng là hắn vừa mới lấy khi biết mình sắp được phong vương, cái tên Hắc Thán không dễ nghe, không tiện làm danh từ chính thức công bố với bên ngoài, hắn cảm thấy mình rất soái, mới tự xưng là Hắc Ngọc Đường.
Diêm Tu đã nói rõ muốn được phong vương, cũng biết Miêu Nghị muốn hoạch U Minh chi địa làm đất phong của hắn, bởi vì U Minh chỉ địa là nơi thích hợp cho hắn tu luyện, lại không biết vương hào của mình cư nhiên lại là Diêm La Vương, bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn hướng Miêu Nghị, có thể nói là bị phong hào này kích trúng nơi mềm mại nhất trong lòng, sát na lệ nóng tràn mi, vẩy khắp vạt áo, chậm rãi cúi đầu, lại chầm chậm lắc đầu, lão lệ tung hoành, hai vai run run cố kìm nén không khóc thành tiếng.
Người bên cạnh phát giác dị thường, lại không biết vì sao mà khóc.
Đương nhiên cũng có người sá dị vì sao phong hào của Diêm Tu lại có thêm một chư La.
Miêu Nghị ngồi trên cao, ánh mắt chăm chăm nhìn xuống Diêm Tu, hắn rất hiểu cảm xúc trong lòng Diêm Tu bây giờ, “Thập hàng phu nhân” là mang cho nữ nhân kia khuất nhục một đời.
Dương Khánh đứng ở hang trước chầm chậm quay đầu nhìn Diêm Tu, nhìn thấy bộ dáng Diêm Tu bây giờ, trầm mặc không nói, phu nhân của Diêm Tu có thể nói là chết ở trên tay hắn, quan hệ giữa hắn cùng Diêm Tu một mực không cách nào hòa mục, đây cũng là bóng mờ trong lòng hắn.