[Dịch] Phi Thiên

Chương 88 : Động không đáy (7)

Ngày đăng: 04:06 21/08/19

Trịnh Kim Long cũng giật mình, bất quá y chỉ nói lời khách sáo ngoài miệng, không nghĩ tới đối phương lại làm thật. Lúc này mới nghĩ đến mặc dù tu vi người trước mắt này thấp, nhưng có năng lực giết chết tu sĩ Bạch Liên tam phẩm. Bất quá y nhìn thấu dụng ý động chủ rất nhanh, là muốn xem mình có thật lòng bằng lòng tiếp nhận sai khiến hay không, người ta không tin nói suông ngoài miệng, muốn mình lấy ra hành động thực tế để tỏ thái độ. - Thuộc hạ tuân lệnh! Trịnh Kim Long ôm quyền lĩnh mệnh. Đáp ứng là tốt rồi, Miêu Nghị lười không muốn nói nhiều lời với y. Đối với Miêu Nghị đây là địa bàn của mình, chuyện rất đơn giản. - Thừa dịp người tập trung đến đông đủ, giới thiệu cho chư vị một chút. Miêu Nghị giơ tay lên chỉ hai tên thị nữ hai bên: - Vị này là Thiên nhi, vị này là Tuyết nhi! Mọi người nhìn nhau, lục tục ôm quyền nói: - Ra mắt Đại cô cô, ra mắt tiểu cô cô! Thiên nhi và Tuyết nhi thấp thỏm khẩn trương song song khom người đáp lễ. Sau khi trao đổi một phen mọi người tản đi, lúc Trịnh Kim Long đi ra sơn môn đổi ca, khiến cho Vương Tú Cầm đang trực nơm nớp lo sợ từ chối, nào dám làm phiền sư huynh thủ sơn môn. Sau khi nghe nói là ý sơn chủ, Vương Tú Cầm mới bằng lòng buông tay, bất quá lại thấp giọng nhắc nhở: - Sư huynh, huynh cũng biết chuyện của Tống sư huynh, vẫn nên cẩn thận nhiều hơn. Trịnh Kim Long gật đầu một cái, ngoài mặt xem thường thật ra trong lòng cũng căng như dây đàn, vẫn có chút lo lắng động chủ Đại nhân sẽ giở trò âm hiểm. Chuyện của Tống Phù lần trước sơn môn bị đập, mọi người không phải người ngu, sau đó đều đoán ra là Miêu Nghị đâm ở sau lưng, kiếm cớ nổi đóa mà thôi. Cho nên Trịnh Kim Long quyết định hôm nay tử thủ sơn môn chết cũng không đi, tránh cho lật thuyền trong mương rãnh. ----------- Tin tức Trịnh Kim Long cúi đầu hàng phục truyền đến Trấn Hải sơn rất nhanh, Tần Vi Vi một thân áo trắng như tuyết nằm trên ghế ở lầu các, nhìn mật báo trong tay chợt thấy dâng lên cảm giác chán ghét trong lòng. Tên kia lại giải quyết người của Lam Ngọc môn được phái đi điều tra, Lam Ngọc môn toàn là phế vật sao? Lần trước Tống Phù chết, Dương Khánh cũng biết không che giấu được. Vì giấu giếm loại chuyện như vậy cũng không có ý nghĩa, cho nên lập tức cho gọi người phụ trách Lam Ngọc môn phái trú tới, để đối phương xem đống tấu biểu kia. Người của Lam Ngọc môn không nói hai lời, trực tiếp khiển trách Tống Phù đáng chết, bất quá lại thỉnh cầu Dương Khánh an bài thêm một người nữa tới đó lấy công chuộc tội. Ai cũng biết lấy công chuộc tội là giả, muốn đi tra rõ chân tướng chuyện này mới là thật, nhưng Dương Khánh vẫn đồng ý tại chỗ. Sau đó Tần Vi Vi hỏi tại sao Dương Khánh đáp ứng, vạn nhất tra ra chân tướng biết làm sao bây giờ? Dương Khánh nói tra ra thì tra ra, đến lúc đó ta trực tiếp tỏ rõ thái độ bảo vệ tiểu tử kia, ta cũng muốn xem thử thái độ Lam Ngọc môn là gì, thăm dò một chút ranh giới cuối cùng của bọn họ. Tiếp theo là thêm chút phiền phức cho tiểu tử kia, xem hắn có thể ứng phó hay không, có thể làm cho ta thất vọng hay không. Mật báo rất nhanh chuyển tới Nam Tuyên phủ. Vẫn trong lương đình trên ngọn núi kia, Dương Khánh nhận được mật báo cười khẽ nói: - Lại thêm một tên, tiểu tử này thật đúng là tổ chức xây dựng Đông Lai động trở thành động không đáy, tới tên nào nuốt chửng tên ấy! Xem ra Lam Ngọc môn bất quá cũng chỉ như vậy, ngay cả một tên động chủ nho nhỏ thủ hạ của ta cũng không giải quyết được, ha ha! Thanh Mai cùng Thanh Cúc bên cạnh nhìn nhau, tiểu tử kia lại một lần nữa không làm cho phủ chủ thất vọng, có thể nhìn ra được phủ chủ càng ngày càng thưởng thức hắn, mấu chốt là tên kia sửa trị Lam Ngọc môn hợp với khẩu vị phủ chủ. ----------- Chuyện của Trịnh Kim Long đã định, bên Lam Ngọc môn cũng đã thu xếp xong xuôi, tạm thời không còn mối lo về sau, rốt cục Miêu Nghị đã có thể tập trung tinh lực tu luyện. Bất quá trước đó hắn còn có một việc phải làm, trước đây mới vừa tiếp nhận Đông Lai động, phải tiến hành chỉnh đốn nên không có thời gian. Bây giờ đã có thời gian, trứng Minh Đường Lang lần trước đi cùng lão Bạch lấy được ở Vạn Trượng Hồng Trần, hắn chuẩn bị mang đi làm thử nghiệm theo lời lão Bạch. Vào một ngày trời mới tờ mờ sáng, sau khi Miêu Nghị thông báo cho Thiên nhi và Tuyết nhi thủ ở bên ngoài không cho bất cứ kẻ nào vào quấy rầy, một mình trốn vào tĩnh thất chuẩn bị. Không có cách nào khác, bởi vì lão Bạch nói bí pháp này không được truyền ra ngoài. Hắn lấy ra mảng trứng Minh Đường Lang, nhiệt độ trong phòng tựa hồ cũng giảm xuống một chút, cầm mảng trứng trong tay lạnh lẽo như cầm khối băng. Miêu Nghị chậc chậc thành tiếng: - Quả nhiên là quái thai! Hắn cẩn thận tách rời từng quả trứng ra khỏi lớp màng, rốt cục một trăm quả trứng to bằng trứng chim sẻ, đen óng ánh được bày trên một cái mâm ngọc. Miêu Nghị lại lấy một thanh tiểu đao ra cầm trong tay, tay trái cầm lưỡi đao, tay phải cầm chuôi đao kéo một cái, lòng bàn tay trái nhất thời máu tươi đầm đìa. Sau đó hắn dùng tay trái đầm đìa máu nhanh chóng xoa lên từng quả trứng một. Lão Bạch từng dặn dò hắn phải bôi máu của mình phủ kín từng quả trứng, không để cho bất kỳ chỗ nào không dính máu. Lão Bạch giải thích làm như vậy là lấy máu tươi cách đoạn âm dương cho trứng, đồng thời có thể làm cho từ khi trứng còn dưới dạng minh thai đã có thể cảm nhận được khí tức của hắn một cách toàn diện. Sau khi tốn chút công pháp làm cho mỗi quả trứng hóa thành màu đen đỏ, cẩn thận xác nhận không còn sót, Miêu Nghị lại xõa búi tóc trên đầu ra, nhắm mắt nhổ tóc xuống. Đây là bí pháp mà lão Bạch truyền thụ, tóc phải hoàn chỉnh, không thể đứt ngang mà phải nhổ cả gốc. Y nói là nếu muốn ấp trứng Minh Đường Lang, như vậy ‘duyên không thể đứt’. Lần này nhổ chính là trên trăm sợi, sau khi kiểm tra cẩn thận có mười mấy sợi không có gốc vô dụng, lại nhổ tiếp xuống vài lần nữa, rốt cục cũng gom góp đủ một trăm sợi tóc dài hoàn chỉnh. Hắn lấy trăm sợi tóc đặt lên lòng bàn tay trái đẫm máu, sau đó nắm chặt tay lại thành một bó. Sau đó thi pháp, trăm sợi tóc lập tức căng cứng ra tua tủa như lông trâu. Tay Miêu Nghị nắm trăm sợi tóc để lơ lửng bên trên mâm ngọc, sau khi thi pháp chia ra nhắm ngay mỗi sợi tóc vào mỗi một quả trứng trên mâm ngọc, lập tức ghim xuống. Vỏ trứng không cứng nhưng hết sức dai mà trơn, Miêu Nghị mất một phen công phu mới đâm được trăm sợi tóc dính máu tươi thủng vào trong trăm quả trứng. Cách làm như vậy, theo lời lão Bạch được đặt tên là âm dương lưỡng giới nhất tuyến khiên. Âm là trứng Minh Đường Lang, dương là bản thân Miêu Nghị, tóc Miêu Nghị chính là cầu nối câu thông giữa hai bên. Như vậy có thể giúp cho Minh Đường Lang nở ra tâm ý tương thông với hắn, chịu sự điều khiển của hắn. Mà sở dĩ Miêu Nghị vừa nhổ tóc lại vừa lấy máu, chính là mong đợi có một ngày có thể điều khiển được loài súc sinh kinh khủng như Minh Đường Lang.