[Dịch] Phi Thiên

Chương 885 : Ra trận (1)

Ngày đăng: 04:14 21/08/19

Ngay tức thì, Đào Thanh Ly quát: - Ai nói chúng ta không phải là đối thủ của bọn chúng chứ? Bổn cung há lại khiến mọi người lỗ mãng mà chịu chết sao? Một cây làm chẳng lên non, hai cây chụm lại thành hòn núi cao, Thủy Hành Cung chúng ta đã ký kết liên minh với Mộc Hành cung, hai cung cùng hợp lại để đánh Nhật Hành cung, rất có triển vọng để làm, có gì đáng sợ chứ? - Kết minh với Mộc Hành cung. . . Trong nháy mắt, mọi người xôn xao náo động, cùng chụm đầu vào nhau, đều đang nghị luận. Nếu thật là như thế, vậy thì thật là tốt quá, Nhật Hành cung và Mộc Hành cung có thế lực ngang nhau, lúc này thì bên phía này tùy tiện làm gì đó hỗ trợ là được rồi. Điện chủ của Trấn Đinh Điện là Trương Tín Thủy ôm quyền, vui vẻ ra mặt mà hỏi. - Chuyện mà Cung chủ nói là thật sao? Mộc Hành cung đã nguyện ý giúp chúng ta đánh Nhật Hành cung sao? Đào Thanh Ly quát: - Chẳng lẽ đến lúc này rồi mà Bổn cung còn có thể nói dối hay sao? Nhưng có một điều mà ngươi phải hiểu rõ, không phải là Mộc Hành cung giúp chúng ta đánh Nhật Hành cung, mà là chúng ta hợp sức với Mộc Hành cung để cùng đánh Nhật Hành cung, chúng ta đừng có mà đùn đẩy trốn việc để ngồi bên xem cuộc vui, phải chủ động ra trận! - Chuyện này là đương nhiên! Cả đám người ồn ào lên để hưởng ứng, có hậu phương vững chắc như thế thì họ an lòng rồi, lại tiếp tục có lòng tin bảo vệ được vinh hoa phú quý của chính họ. Đào Thanh Ly lại nói to: - Được biết về chuyện này chỉ giới hạn với những người có mặt ở đây, chư vị phải giữ kín trong lòng, tuyệt đối không được tiết lộ với cấp dưới, bí mật khó giữ được nếu có nhiều người biết. Một khi để lộ tin tức, tức là chư vị đã đùa giỡn với tính mạng của mình và người nhà đấy! Mọi người lại hưởng ứng một cách vang dội: - Xin kính cẩn tuân theo pháp chỉ của cung chủ! Đã đạt được nhận thức chung, việc tiếp theo thì dễ làm hơn, một tấm bản đồ được làm tạm thời có kích thước khổng lồ được trải trên nền của đại điện, phía trên vẽ phương hướng và vị trí của tất cả điện, tất cả phủ, tất cả núi cùng tất cả động trong Nhật Hành cung. Mọi người vây quanh bản đồ thành một vòng người. Miêu Nghị, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đi lên bản đồ, do đích thân Miêu Nghị đón lấy việc giảng giải kế hoạch tiến công ngược lại của Thủy Hành cung. Sau khi giải thích rõ ràng ý đồ tiến công, cây trường thương mà Miêu Nghị cầm trong tay chỉ vào bốn phương hướng và vị trí khác nhau trên bản đồ, nhấn mạnh lần nữa: - Chư vị. Mười ba vạn đại quân của chúng ta chỉ cần một mực tấn công mạnh vào ba điện Kỷ, Tân, Nhâm của Nhật Hành cung. Sau khi đánh vào ba điện, không tha cho một người sống nào, ai cướp được thứ gì thì thứ đó là của ai, chúng ta chỉ cần dẹp tan ba điện, bảy điện còn lại cùng trung khu nguy hiểm nhất của Nhật Hành cung thì đương nhiên là do Mộc Hành cung phải ra tay. Có đích thân cung chủ dẫn quân ra trận, dù là mười ba vạn đại quân của chúng ta đánh không thắng toàn bộ Nhật Hành cung, chẳng lẽ còn không đánh được ba điện này sao? Chỉ cần tạo làn sóng người* cũng có thể dìm chết bọn họ! Nếu như ngay cả loại trận chiến như vậy mà cũng không đánh thắng được, chúng ta đây thật đúng là một đám heo, đến lúc đó thì cũng khó để cho người khác không muốn nuốt chửng chúng ta. (*Tạo làn sóng người là yếu tố chính khi áp dụng Chiến thuật biển người) Lúc này nói về hợp lực tiến công cùng Mộc Hành cung. Cũng không lộ ra cho mọi người biết sự thực là từ đầu cũng chỉ có Thủy Hành Cung tiến công, hơn nữa còn phải hấp dẫn cường địch, phân tán lực lượng của Nhật Hành cung để tạo thuận lợi cho Mộc Hành cung có thể tung ra toàn lực, tóm lấy trung khu của Nhật Hành cung đầu mối, có thể nói là bên phía Thủy Hành Cung phải gánh lấy nguy hiểm còn lớn hơn Mộc Hành cung. Nhưng ngươi không làm thế không được, người ta Mộc Hành cung không có lòng tin với nhân mã của Thủy Hành Cung. Nhỡ ra bên này gài bẫy Mộc Hành cung một thanh, chẳng phải là Mộc Hành cung cứ phải liệu hồn đấy kẻo chạy không kịp rồi, cho nên Mộc Hành cung nhất định phải xem đến hành động thực tế của Thủy Hành Cung thì mới có thể ra tay, người ta sẽ không lấy mạng của mình ra để đùa đâu. Cần phải lừa gạt những người bên dưới này cũng là do không có cách nào khác, thật sự là đám người kia vốn không chịu nổi bị dọa sợ, ngươi chỉ có thể khiến bọn họ cảm thấy mọi việc rất nhẹ nhàng, cho bọn hắn lòng tin cùng cổ vũ. Nếu khiến cho bọn họ cảm giác được có nguy hiểm ngất trời vậy thì không đùa bỡn gì được nữa! Thậm chí đến chuyện sau trận chiến liên minh này thì sẽ yêu cầu Mộc Hành cung giao nộp hơn một nửa ích lợi cũng không nói cho mọi người! Té ra là chỉ cần đánh ba điện. Mọi người lại lần nữa thở phào một hơi, chúng ta bên này có nhiều nhân mã như vậy, thoạt nhìn thì hình như là hoàn toàn không có khó khăn lớn nào. Cũng có người cẩn thận hỏi: - Cung chủ, tại sao Mộc Hành cung sẽ tốt bụng như vậy, cùng chúng ta tiến đánh Nhật Hành cung? Đào Thanh Ly hỏi: - Vậy ngươi cảm thấy là Mộc Hành cung muốn chia sẻ nửa lợi ích của Thủy Hành Cung với Nhật Hành cung, hay là nguyện ý nuốt vào toàn bộ lợi ích của Nhật Hành cung? Chuyện này không phải là do người ta tốt bụng, mà là do người bên này của chúng ta đến tận nhà để thuyết phục người ta. Dùng lý do chúng ta không ngại bỏ ra giá cao để trợ giúp bọn họ đánh Nhật Hành cung để thuyết phục người ta. - Cung chủ, nếu như sau khi Mộc Hành cung nuốt Nhật Hành cung, lại nhắm mồm miệng máu me ngay vào Thủy Hành Cung chúng ta, thế thì nên làm gì mới ổn? Bên này thì đã có lí do thoái thác được chuẩn bị từ trước: Bổn cung lại há có thể không lo lắng đến những chuyện này! Chúng ta không tiếc giá cao, chủ động ra trận mới ký được hiệp ước pháp lệnh với Mộc Hành cung. Ta biết chủ động ra quân là hành động rất miễn cưỡng đối với chư vị, nhưng chư vị muốn bị vây rồi ngồi chờ chết ở chỗ này hay là tử chiến đến cùng để bảo vệ phú quý của bản thân? Thì ra là như vậy! Một đám người thầm nói trong lòng, xem ra cung chủ này ở thời khắc mấu chốt cũng rất quyết đoán bản lĩnh đấy, bất tri bất giác lại làm chuyện lớn như vậy. Mọi người lần lượt chắp tay nói: - Cung chủ anh minh! - Chư vị trở về lập tức để chuẩn bị, Mộc Hành cung bên kia thì không cách nào ngăn được người đàm phán của Nhật Hành cung quá lâu, mọi người phải hoàn thành kế hoạch trong trong thời gian quy định. . . Cả đám người tụ tập lại cùng một chỗ để làm rõ các khâu nhỏ trong kế hoạch, rồi lại tiến hành một cuộc bàn bạc cẩn thận, cuộc nói chuyện mất tròn tròn một ngày mới cố định được . Lúc tản ra, vẻ mặt của cả đám trở nên nghiêm túc , thật sự là phải đánh trận rồi! Chỉ là không nghĩ tới sẽ phải chủ động tiến công trong lần này! Cả đám từ hoảng hốt sợ sệt lúc ban đầu, đến hiện tại lại thay đổi thành khẩn trương, tình thế biến hóa cũng khiến cảm xúc của họ biến hóa theo. . .