Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc
Chương 106 : Thất thủ
Ngày đăng: 22:41 19/04/20
Editor: Vệ Tử Y
Tiêu Tương Phi luôn rất cẩn thận, lần này cũng không ngoại lệ. Trong một
ngày, vận khí của nàng tốt đến kỳ lạ. Chạy ra khỏi doanh trại gặp ngay
đám dân man di tị nạn, bị kéo đến doanh trại đối phương, cuối cùng hoàn
hảo được cái tên đáng chết mà chưa chết được Đột Bát Hỏa này nhìn trúng.
Cận thân thị nữ? Nàng không biết Đột Bát Hỏa có ý gì? Hắn muốn giở trò quỷ
gì? Tình báo không phải nói hắn không gần nữ sắc, chỉ có một thiếp thôi
sao? Thế nào đột nhiên lại có hứng thú với nàng.
" Nặc Mẫn Y Tô,
ngươi qua đây." Đang lúc nàng trầm tư phân tích ý đồ của Đột Bát Hỏa thì bên tai đột nhiên truyền đến tiếng gào của hắn.
Nàng vội vã phục hồi tinh thần lại, trầm mặc nhẹ nhàng đi về phía hắn, học theo lễ tiết
man di hành lễ với hắn, sau đó cúi đầu không nhìn.
"Về sau, ngươi ở trong trướng của ta nghỉ ngơi, không có việc gì thì không cần chạy
lung tung." Hắn nhìn nàng nói, cũng cảm thấy lời nói của chính mình có
chút kì quái, hắn làm sao lại đối xử với một nữ nhân như vậy, sao lại an bài một nữ nhân bên người mình mà ngay cả lai lịch còn chưa biết.
Nàng vội vã gật đầu, một mực cung kính lui sang một bên. Nội tâm lại sôi
trào không dứt, người này lại bảo mình ở trong lều trướng của hắn, đây
là ý gì? Đây đúng là một cơ hội rất tốt, nàng có thể dễ dàng giết hắn
rồi.
Đột Bát Hỏa đối với sự nhu thuận của nàng rất hài lòng,
triệu những tướng quân khác vào lều thương nghị chiến sự với Hiên Viên
vương triều, còn không hề kiêng dè sự có mặt của nàng.
Tiêu Tương Phi cảm thấy Đột Bát Hỏa nhất định một người rất tự phụ, nếu không, làm sao lại tự tin như vậy để cho một kẻ lạ nghe chuyện quân cơ bí mật của
họ? Ngay cả tướng sĩ của Hiên Viên Vũ còn không nguyện ý để nàng can
thiệp mà.
Hội nghị diễn ra suôn sẻ, chỉ có Đột Bát Hỏa chủ trì
quân sự, những người khác chỉ là nghe, hoặc phụ họa đồng ý, căn bản cũng không cần có ý kiến cùng đề nghị gì. Cho nên nghị sự kết thúc trước giờ ăn tối, mấy người tham mưu kế sách cùng ở lại lều dùng cơm. Đột nhiên,
Ban ngày đã qua, nàng vẫn không nghĩ ra biện pháp. Ban đêm
lại bắt đầu phủ xuống, nàng rốt cuộc sốt ruột, một ngày lại trôi qua,
nàng chỉ có thời gian hai ngày, hai ngày sau, chiến tranh sẽ bắt đầu.
Ban đêm tinh thần Đột Bát Hỏa phấn chấn, lại cùng các tướng sĩ thương thảo
chiến lược, sau đó cũng như tối hôm qua ăn uống một phen, lúc này mới an tĩnh.
Người này không phải tối nay lại không ngủ chứ? ! Nàng nghĩ thầm. Nàng ở bên cạnh nhìn hắn, chuẩn bị chờ chỉ thị của hắn.
Quả nhiên, hắn lại nói với nàng: "Y Tô, ngươi ngủ trước đi."
"A, a, y, a. . . . . ." Lúc này nàng cũng đã không thể trầm mặc, dùng dấu
tay chỉ lại giường rồi lại chỉ hắn, ý là thủ lĩnh ngài không ngủ sao?
Thấy ngài hôm nay thật mệt mỏi rồi.
Đột Bát Hỏa đột nhiên cười, không lên tiếng "Y Tô, buổi tối ta không ngủ." Hắn giải thích, lần nữa mỉm cười với nàng.
Nam nhân này, nàng hết ý kiến. Nếu hắn buổi tối không ngủ được, như vậy
không thể làm gì khác hơn là lựa chọn ban ngày tiêu diệt hắn rồi. Vì
vậy, nàng gật đầu với hắn, tự nhiên leo lên giường của mình, quyết định, hắn không ngủ nàng ngủ, hơn nữa muốn ngủ thật ngon.
Có thể do
quá mệt mỏi, có thể một đêm không ngủ, mới đặt lưng xuống nàng đã ngủ
thiếp đi. Không có đề phòng, lại càng không do dự, không có hoài nghi,
nàng cứ thế đi ngủ.
Sau khi nàng ngủ, Đột Bát Hỏa rời bàn, đi
thẳng tới trước giường của nàng ngồi xuống, không tiếng động ngắm nhìn
dung nhan lúc ngủ của nàng.
Mà nàng, hoàn toàn không biết, không phát giác gì.
Nàng là ai?