Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc

Chương 114 : Ngươi chết ta sống

Ngày đăng: 22:41 19/04/20


Editor: Vệ Tử Y



Đột Bát Hỏa hô một câu rút lui, thay đổi cả chiến cuộc, quân đội man di tựa như thuỷ triều rút nhanh chóng lui về địa bàn của mình.



Quân sĩ

Hiên Viên vương triều mặc dù không hiểu rõ vì sao đối thủ rút lui nhưng

bọn hắn lại muốn thừa thắng truy kích, cho nên không nghĩ ngợi đuổi

theo.



"Không cho đuổi theo." Tiêu Tương Phi hét lớn một tiếng,

thanh âm kia vang tận mây xanh, làm bọn quân sĩ muốn truy kích kinh hãi, tất cả mọi người dừng lại nhìn về hướng nàng.



Đám người Đột Bát Hỏa vẫn còn đứng đối diện với nàng, vẫn nhìn nàng.



Bọn Hỉ Nhi cảnh giác nhìn họ, nhưng cũng không ngăn cản nàng ra lệnh. Âm thầm đề phòng, chỉ sợ sẽ có biến.



"Để cho bọn họ đi, không cho đuổi theo." Thanh âm của nàng không lớn, lại

đủ để cho mọi người nghe được rất rõ ràng. Dù họ có đuổi theo thì cũng

không có khả năng thắng lợi, còn nữa, nếu không phải Đột Bát Hỏa hạ lệnh dừng chiến đấu, đoán chừng bọn họ cũng phí sức lại chẳng có kết quả

tốt.



Tất cả mọi người sững sờ tại chỗ, nhìn đại quân man di nhanh chóng rút lui khỏi chiến trường, có vài người còn đỡ người bị thương,

lát sau liền thối lui đến địa giới lúc không khai chiến.



"Rút lui." Viên Quân rống to một tiếng, chỉ thị những tướng lãnh kia phát hiệu lệnh.



Các tướng lĩnh liếc nhìn nhau, nhưng vẫn nghe theo mệnh lệnh, để quân đội lui về địa giới của mình.



"Ta sẽ không chết." Đột nhiên, Đột Bát Hỏa nhìn nàng, ánh mắt thâm thúy mà

nói. "Lần sau, chúng ta lần sau gặp." Nói xong, hắn không để ý sự kinh

ngạc của mọi người, tựa như một người vô sự xoay người rời đi.



Những quân sĩ của Đột Bát Hỏa thấy hắn rời đi, không rõ chân tướng nhìn nàng một cái, vội vàng đuổi theo bảo vệ hắn.



Bọn Hỉ Nhi cũng nhíu chặt mày, nam nhân này đến tột cùng là dạng nhân vật

như thế nào, trên bả vai máu tươi chảy ròng ròng, hắn cũng không một

chút nhíu mày, mặt càng thêm không đổi sắc, hơn nữa còn hành động như

thường, trời ạ, hắn quả thật không phải là người .



"Chúng ta đi." Tiêu Tương Phi nhìn thật kỹ bóng lưng của hắn, chỉ nhàn nhạt nói một

câu, thu hồi chủy thủ trong tay xoay người rời đi.


"Tiểu

thư, chúng ta có nên lập tức tiến công không? Nhân cơ hội này nhất cử

tiêu diệt bọn họ?" Viên Quân sau khi biết tin tức này, lập tức hưng phấn tới trước thương thảo.



Tiêu Tương Phi cũng không nói, thật ra thì đây cũng là cơ hội tốt, nhưng nàng lại do dự.



Bọn Hỉ Nhi cũng nhìn nàng, không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.



"Ngươi đi thương thảo cùng các tướng quân một chút đi, ta không có ý kiến."

Nàng suy nghĩ, mặt không thể hiện gì nói. Ở vào thời điểm này, nàng

không thể ngăn cản bọn họ, bởi vì đây là cái cơ hội tốt nhất, Binh Bất

Yếm Trá, có cơ hội thì phải tận dụng, tại sao lại phải lãng phí thời cơ

tốt như vậy.



Viên Quân vui mừng, liền vội vàng đi thương nghị cùng chúng tướng.



"Tiểu thư." Bọn Hỉ Nhi không biết ý của nàng, chỉ là cùng nhau nhìn nàng.



Nàng cái gì cũng không nói, chỉ xoay người ra khỏi lều. Hoàn Nhi vội vàng đi phía sau.



Lát sau, hai người tới một chỗ vắng người. "Ta nghĩ tối nay đại quân nhất

định sẽ tiến công, ta thấy đối phương nhất định cũng đề phòng cẩn mật."

Nàng không quay đầu lại nhìn Hoàn Nhi, tự nhiên nói.



"Tiểu thư, ngài muốn một người đi?" Hoàn Nhi rất thông minh, lập tức hiểu ý nàng.



Nàng lại không nói lời nào, chỉ nhìn vầng trăng khuyết trên trời, cả đời

này, nàng sợ rằng cũng không thoát được khói thuốc súng tràn ngập cuộc

sống, có thể là số mạng.



Quả nhiên không ngoài dự đoán, đám người Viên Quân sau khi thương nghị, kết quả chính là vào nửa đêm lập tức

tiến công. Mà nàng tự nhiên cũng tính toán nửa đêm lẻn vào doanh trại

Đột Bát Hỏa, thừa cơ hiệp trợ bọn họ.



Đột Bát Hỏa không phải một người dễ đối phó, hắn không thể nào không nghĩ tới, hắn cũng không thể

không có phòng bị. Về phần, ai chết vào tay ai? Chỉ có trời mới biết.



Nửa đêm, nàng một thân y phục dạ hành, dưới sự giúp đỡ của Hoàn Nhi, nhanh

chóng rời doanh trại hòa vào trong đêm tối, rất nhanh biến mất trong

bóng đêm mịt mờ.