Phi Thường Quân Cơ: Nữ Đặc Công Hoàng Phi Tuyệt Sắc

Chương 121 : Tình báo

Ngày đăng: 22:42 19/04/20


Đả tự: webtruyen.com



Editor: Vệ Tử Y



Nàng giận quá hóa cười, ngược lại làm Độc Lang kinh ngạc, không hiểu nàng sao lại có vẻ mặt như thế, là có ý gì đây?



"Ta không đáp ứng, chỉ là nói cho Đột Bát Hỏa nàng không phải là vật

phẩm, tất cả đều do chính nàng quyết định." Hắn chần chờ một chút, vẫn

đem nội dung nói cho nàng, hắn không biết tương lai có thể mất đi nàng,

thậm chí để cho nàng hận mình, đây là chuyện cuộc đời này hắn không

nguyện ý thấy nhất.



Nàng như cũ mỉm cười, cũng không bởi vì lời của hắn mà có chút biến hóa, nụ cười như cũ ở trên mặt, ánh mắt lại lạnh lùng nhìn hắn.



"Ta, không chịu sự cưỡng bách của bất luận kẻ nào, càng sẽ không nghe

theo lệnh của bất kì kẻ nào." Bờ môi nàng thoát ra mấy chữ lạnh như băng mà cực kỳ kiên định, tính tình quật cường bất khuất. "Hiện tại, ngươi

nên nói cho ta biết, ta nên nhận được tin tình báo."



Độc Lang nhìn nàng, cảm thấy nàng lạnh lùng xa lánh, băng lãnh. Không

biết vì sao, hắn cảm giác, có lẽ đưa phần tình báo này cho nàng có lẽ

chính là lần cuối cùng.



Tiêu Tương Phi thẩn thờ nhìn hắn, lần nữa cường điệu nói: "Xin đưa tin

tình báo cho ta." Nàng rất không vui, nam nhân này tại sao phải để nàng

nói lần thứ hai? Chẳng lẽ hắn không muốn cho?



"Được." Hắn không nói hai lời, từ trong áo lấy ra một phong thư, yên

lặng đưa cho nàng. Dưới mặt nạ có chút bất đắc dĩ, hắn biết mình đã chọc giận nàng.



Tiêu Tương Phi cũng không nhìn đến hắn, lực chú ý toàn bộ đặt ở phong

thư trong tay hắn, nhận lấy nắm thật chặt. Không nghĩ gì nữa, lui về

phía sau ba bước, xoay người rời đi.




Viên Quân biết tin cũng giương kiếm kị mã lao về phía này. Nhưng, khi

hắn thấy kẻ địch được nói đến là Tiêu Tương Phi và Hoàn Nhi thì không

khỏi sợ ngây người.



"Tiểu thư, Hoàn Nhi? !" Hắn há to miệng, không dám tin nhìn hai người

bọn họ, gương mặt tuấn tú cũng bị làm cho kinh sợ, họ sao lại thành kẻ

địch? Hắn không hiểu.



"Viên đại nhân, chúng ta không phải kẻ địch, chúng ta không ngủ được,

cho nên Hoàn Nhi đưa tiểu thư ra ngoài đi dạo một chút. Đây tất cả đều

là hiểu lầm." Hoàn Nhi liền vội vàng giải thích, thân thể theo sát Tiêu

Tương Phi.



Viên Quân nghe vậy, nhìn về phía Tiêu Tương Phi vẫn trầm mặc không nói.



"Đúng vậy, ta không ngủ được cho nên ra ngoài tản bộ." Nàng gật đầu, thừa nhận lời nói của Hoàn Nhi.



Viên Quân thừa biết hai người họ không phải kẻ địch nên sau khi hiểu lầm giải trừ thì phân phó đội tuần tra cẩn thận lục soát, những người khác

quay về nghỉ ngơi, vài người ở lại đợi lệnh.



"Thật xin lỗi." Chờ mọi người tản đi rồi Tiêu Tương Phi mới áy náy nói.



"Không có việc gì là tốt." Hắn chỉ nhẹ nhàng nói, nhìn vào ánh mắt nàng, cái nhìn bao hàm rất nhiều thứ.



Tiêu Tương Phi gật đầu, bảo Hoàn Nhi đỡ nàng về doanh. Hắn đi theo sau.

Đám người Hỉ Nhi cũng đã theo tới, lúc nghe thấy mọi người náo loạn lại

không thấy Tiêu Tương Phi trên giường nên vội vàng chạy đến tìm người.

Vừa thấy họ, bước nhanh tiến lên đón, nửa mừng nửa lo.



"Tiểu thư. . . . . ."