Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ

Chương 65 : Thích

Ngày đăng: 03:42 19/04/20


“Điệp Thúy, ngươi ra ngoài trước đi, đóng cửa lại, không cho người khác vào.” Chết rồi, cho dù cười gượng cũng không cứu được mình.



“Vâng, phu nhân.”



Điệp Thúy xoay người định bước đi, ta vươn tay chụp chân nàng lại. Điệp Thúy ngước xuống nhìn ta.



“Điệp Thúy, ngày thường ta đối xử với ngươi có tốt hay không?” Ta nỗ lực tỏ vẻ thâm tình chân thành, dùng ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn Điệp Thúy, muốn khơi lại ký ức và hình tượng tốt đẹp của bản công tử trong cảm nhận của nàng, tiếc rằng...



“Ha ha ha. Công tử, ngươi sao có thể có sự hiểu lầm nghiêm trọng đối với bản thân vậy chứ?” Điệp Thúy liếc mắt nhìn bản công tử đang ở bên dưới.



Thời này hạ nhân không còn giống hạ nhân nữa, cây gỗ cứu mạng trước mắt này không những không thèm quan tâm đến mình, muốn tự thoát thân, mà còn trở thành một cọng rơm rạ muốn đè chết bản công tử a. May ta trời sinh tuấn tú, cho dù bị té sấp xuống đất khẳng định cũng vẫn rất anh tuấn. Cho nên tối thiểu hình dáng hiện giờ của bản công tử sẽ không làm đại mỹ nhân chướng mắt. Chỉ có một chuyện khiến bản công tử không thể xác định được, đó là nếu gặp tình huống đại mỹ nhân không nói lời nào, bản công tử cũng sẽ không dám mở miệng nói tiếp, sau đó sẽ có chuyện gì xảy ra a?



Ta quỳ rạp trên đất, nhìn Điệp Thúy bưng chậu nước ra ngoài. Trước khi nàng đóng cửa lại còn trợn trắng mắt nhìn ta. Đúng là quá đáng! Nhờ trời không bằng dựa vào mình, bản công tử nghĩ cho dù các vị thần linh muốn giúp ta, trước hết bản công tử cũng phải đứng lên một cái đã. Vì vậy người số khổ này tự khởi động thân thể, dự định chuồn đi.



Không cần ta nói chắc các ngươi cũng biết, hai chữ “thế nhưng” lại bất ngờ xuất hiện.



Thế nhưng, khi bản công tử đang định đứng lên, đại mỹ nhân đã lên tiếng. Ta lại ngã một phát, còn cắn trúng môi dưới làm nó chảy máu.



“Phu quân, tại sao ngươi nhìn lén ta?” Không sai, chỉ cần một câu hỏi thẳng thắn, dứt khoát đã làm bản công tử hoảng sợ. Trong lúc nhất thời, không thể bò lên nổi.



“Ai nha! Làm gì có, ta đang thưởng thức cái bình phong mà thôi, tuyệt đối không có nhìn trộm ngươi tắm rửa đâu.” Bản công tử cố tình trưng ánh mắt lóng lánh vô tội nhìn đại mỹ nhân, đồng thời còn chớp chớp vài cái, hy vọng có thể khiến nàng cảm thấy ta là một người thành thật ngay thẳng, tuyệt đối không nói dối, chỉ biết ôm ấp tình cảm ngây thơ mà thôi.



Đại mỹ nhân vẫn còn ngồi trong bồn tắm, đình chỉ tất cả động tác tắm rửa, dùng một tấm vải bố khô ráo quấn quanh bồn tắm và thân thể của nàng. Giờ thì hay rồi, chẳng còn thấy gì hết. Bản công tử còn đang nằm bò ở phía trước cái bồn, nguyên lai lúc gặp mỹ nhân không những phải quỳ gối dưới váy của nàng, mà còn phải gục ngã trước bồn tắm của nàng, như vậy mới được xem là có đủ thành ý. Điểm này bản công tử có thể làm rất tốt, xin mời quý khách nhiệt liệt vỗ tay cổ vũ!
“Chuyện này... Ta không tiện nói với ngươi.” Đương nhiên không thể nói a! Tuy bản công tử lúc nào cũng vô tư, nhưng ngươi đừng có nằm mơ nha! Nhắc đến thần tiên tỷ tỷ, đương nhiên sẽ nhắc tới buổi tối hôm đó có một ít chuyện không đơn giản đã phát sinh với nàng. Ở trước mặt nương tử mới cưới nhắc đến chuyện mập mờ giữa bản công tử và thần tiên tỷ tỷ, lỡ như đại mỹ nhân viết hưu thư cho ta thì sao, bản công tử thực sự sẽ khóc không ra nước mắt đó a! Cho nên, có chết cũng không thể nói cho đại mỹ nhân nghe được!



Đại mỹ nhân khẽ cười một tiếng, không truy vấn ta nữa.



“Được rồi, mau đứng lên! Giúp ta dựng cái bình phong đó về chỗ cũ, đợi tắm rửa xong ta nói tiếp với ngươi.”



Có sự ân chuẩn của đại mỹ nhân, ta còn hài lòng hơn cả việc hoàng thượng dượng đưa cho bản công tử một đống lớn lễ vật. Nhắc đến mới nhớ, trước đây hình như hoàng thượng dượng nói muốn cho bản công tử một thứ mà ta chưa có. Thế nhưng đến bây giờ lễ vật còn chưa vào tay, hôm nào nhất định phải đi đòi hoàng thượng dượng mới được, quân vô hí ngôn. Sẽ là cái gì a? Ta mong quá đi!



Nhưng trước khi nghĩ đến lễ vật, phải nghĩ lại xem sau khi đại mỹ nhân tắm xong còn truy hỏi bản công tử hay không mới được. Từ lúc thành thân với đại mỹ nhân, số lần bản công tử sử dụng đầu óc so ra còn nhiều hơn số lần mà ta sử dụng trong suốt mười tám năm qua của ta.



Cuộc sống vô ưu vô lự và có được đại mỹ nhân bên cạnh, quả nhiên là không thể tham lam ôm đồm được. Giống như tay trái của ngươi cầm quế hoa cao, tay phải cầm mai tử cao, nhưng bao tử thì chỉ có một, hơn nữa cái bụng còn đang ở trạng thái ăn quá no, ngươi chỉ có thể chọn một thứ mà thôi. Nhưng không sao, ta nguyện ý chọn đại mỹ nhân! Nếu sau này đại mỹ nhân biết được, nhất định sẽ cảm động vì quyết định của một người anh tuấn bảnh bao như đại công tử đây, tiếp đó nàng sẽ yêu ta, oa ha ha!



Lúc ta còn đang tưởng tượng và oa oa cười to, đại mỹ nhân đã từ sau bình phong đi ra, bộ dáng của nàng thật là diêu duệ sinh tư Không phải là loại dáng vẻ kệch cỡm, ra sức uốn éo thắt lưng, tiêu sái đánh mông sang trái rồi lại sang phải đâu. Bước chân của nàng khiến nàng giống như là nhẹ nhàng bay đến đây, cước bộ chậm chạp từ tốn giống một cọng lông vũ, như có như không quấy nhiễu đáy lòng của bản công tử. Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, đã khiến tướng mạo xuất chúng như bản công tử đây, cũng phải cả người rối loạn vì nàng.



“Tuyệt Ca, ngươi mau ngồi xuống đây, ta giúp ngươi lau tóc, không lau khô sẽ bị sinh bệnh giống ta đó a.” Đây chỉ là nguyên nhân nhỏ mà thôi, nguyên nhân chính là những giọt nước từ tóc nàng nhỏ xuống chẳng khác gì những giọt nước mưa rơi xuống đất. Tí tách rơi vào trong lòng bản công tử, rung động khuếch tán trong đó không để yên, khiến ta tưởng tượng bậy bạ cả lên.



Nàng ngồi xuống, quay lưng về phía ta. Bản công tử không thấy được vẻ mặt của nàng, không thể làm gì khác hơn là cẩn thận giúp nàng lau tóc.



(41): Gay.



(42): Lay động sinh ra dáng vẻ thùy mị thướt tha.