Phi Tử Của Hoàng Thượng Cưới Vợ
Chương 93 : Đặt tên, thật là khó
Ngày đăng: 03:42 19/04/20
Bộ dáng anh tuấn bản công tử đang cắn bút lông, ta đã ngồi rất lâu trong thư phòng, đang tự hỏi một vấn đề chật vật.
“Làm sao vậy? Suy nghĩ gì?” Đại mỹ nhân đi tới sau lưng ta, song chưởng ôm lấy cổ ta, thừa dịp hôn nhẹ lên gò má ta một cái.
“Tuyệt Ca, ngươi nói tên hài tử như thế nào lại khó nghĩ ra như vậy?” Ta lại cắn cắn cán bút trong miệng.
“Không vội... Hài tử cũng không phải lập tức sẽ sinh ra, từ từ suy nghĩ đi!” Đúng vậy, ta và đại mỹ nhân sau khi dùng dược Tẫn Hoan cho, đại mỹ nhân rất nhanh liền mang thai, đứa bé trong bụng của nàng hẳn là một nữ hài.
“Thế nhưng ta đến bây giờ đều muốn không ra, cha cùng nương một mực thúc giục ta, Dật Trần cùng Phi Trần còn cười ta ngu ngốc!”
Nói đến đây ta liền sinh khí, tên của hài tử trọng yếu như vậy, làm sao có thể tùy tiện lấy đây? Ngươi xem một chút, Dật Trần cái tên ngu ngốc gọi con hắn là “Lạc Thủy”, gọi cái tên này, ngộ nhỡ ngày nào đó hắn rơi xuống nước, nhất định là trách tên cha mẹ hắn đặt xui xẻo, ngộ nhhỡ có một ngày hắn nuôi một con chó, nhân gia nhất định cũng sẽ cười con chó hắn nuôi là “Lạc Thủy cẩu”. Còn có a! “Ủ rượu ba năm, uống chỉ một bầu.” * Những lời này bản thân nói rất có đạo lý a! Ủ rượu ba nghìn bầu cũng không hẳn là uống hết một bầu đúng không? Huống hồ Lạc Thủy là một người, không có cách nao uống, cỡ nào một cái tên thua thiệt, Dật Trần thực sự là một người ngu xuẩn!
Còn nhắc đến Phi Trần, sinh một nữ nhi gọi là “Lạc Anh”. Ngươi nói đi! Lạc Anh không phải một loài hoa sao? Tốt? Tốt chỗ nào? Lạc Anh ý tứ chính là Hoa rơi, hoa dù có xinh đẹp đến đâu cũng đều từ trên cây rơi xuống, hoa rơi xuống hết, cây còn có tác dụng gì? “Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình” ngươi chưa từng nghe qua sao? Đây không phải là muốn hài tử gặp trắc trở đi tìm đối tượng hôn phối sao? Huống hồ lần đầu tiên bản công tử thông minh linh hoạt nghe được cái tên này thì lập tức nhớ đến “Quan Lạc Âm” đạo giáo, cái này chính là phép thuật dẫn dắt linh hồn người còn sống, sau khi linh hồn rời khỏi thể xác đi đến cõi âm dạo một chút liền ngu ngốc một hồi, như vậy là một cái tên tốt sao? Phi Trần thật là đần muốn chết!
“Không vội, ngươi cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ ra vài cái tên tương đối khá, chúng ta chọ ra một cái tên tốt nhất.”
Đại mỹ nhân sờ sờ mặt ta, một chút cũng không sốt ruột, nghe được lời này của nàng ta cũng yên tâm.
“Đến đây, Tuyệt Ca, ngươi ngồi, mang thai còn đứng lâu như vậy, hôm nay cũng đã đi ra ngoài tản bộ cả một ngày, vẫn là nên ngồi nghỉ một chút đi!” Ta đem cái ghế thư phong nhường lại, đỡ đại mỹ nhân ngồi lên.
“Ai!” Đại mỹ nhân kinh hô một tiếng.
“Làm sao vậy? Sẽ không phải là sắp sinh đi? Ta đi gọi đại phu!” Ta khẩn trương nhắc chân hướng ra bên ngoài chạy.
“Nương tử ngươi đang sinh con, ngươi không thể yên tĩnh một chút sao? Ngươi để cho Tuyệt Ca yên tâm sinh con có được hay không!” Vân Yên tức giận.
“Oh! Người nào a? Như thế nào lại đánh đầu bản công tử.” Ta cảm giác cái ót đang đau âm ĩ.
“Không đúng, Ta là cha nàng. Ngươi không cần làm loạn có được hay không, nhân gia ở bên trong sinh tôn nữ, ngươi ồn ào gì thế, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến vợ ngươi cùng tôn nữ, ngươi ở bên ngoài chờ đi!” Cha! Hài tử còn chưa sinh ra ngươi đã bất công? Nếu như ta không phải lớn lên giống mẹ, ta thật sự hoài nghi ta có phải con của ngươi hay không, hừ!
“Cái gì? Là ai a?” Lại có người vỗ đầu bản công tử, là Tẫn Hoan vừa mở cửa.
“Ngươi ầm ĩ muốn chết, tình huống nước sôi lửa bỏng, ngươi so với sản phụ còn lớn tiếng hơn, câm miệng!” Mặc Yên ôm chậu nước nóng nói, Điệp Thúy cùng Liên Tâm đưa nước thêm, Tẫn Hoan lần nữa đóng cửa.
“Ta...”
“Nữ nhân sinh con, ngươi náo nhiệt cái gì?” Cửa phòng lại mở, lần này không ai đánh ta, là nương đi ra giáo huấn ta.
“Thế nhưng... Ta lo lắng Tuyệt Ca đi! Ta cũng là nữ nhân, cho ta vào đi!” Ta chính là lo lắng đại mỹ nhân, khi còn bé một màn nương sinh Phi Trần vẫn là không thể quên, ta thực sự sợ, rất sợ rất sợ.
Mặc kệ! Một khóc hai nháo ba thắt cổ ta cũng muốn đi vào, ân!
“Phu nhân... Thiếu phu nhân thỉnh công tử vào trong.”
Điệp Thúy thật tốt! Chờ sự tình ổn thỏa, bản công tử trọng thưởng ngươi!