[Dịch] Phiến Tội

Chương 34 : Sống lại

Ngày đăng: 10:19 24/06/20

Blood Owl mở mắt ra, nhanh chóng thích ứng với ánh sáng chung quanh. Hắn ngồi dậy khỏi giường bệnh, vẻ mặt không hề giống một người được kéo về từ bờ vực tử vong. Hắn dùng ánh mắt xem thường nhìn ba tên đồng bạn trước mặt, hỏi với giọng thô lỗ: - Hôm nay là ngày mấy? Cố Vấn nghiêm túc nói: - Ngươi đã hôn mê một năm rồi. - Ngươi bớt khoác lác đi. Blood Owl lập tức trả lời, không hề do dự chút nào. - Được rồi, ta đã kiểm tra xong, công năng não bộ hoàn toàn bình thường. Cố Vấn nhún nhún vai, nói với mấy người bên cạnh. Gunsmith khó hiểu nhìn hắn: - Ngươi kiểm tra cái gì rồi? Không phải chỉ nói láo sao? Cố Vấn trả lời: - Hắn tỉnh dậy không hỏi “ta là ai”, chứng minh ký ức lâu dài của hắn không có vấn đề. Hắn nhìn hoàn cảnh chung quanh, nhận ra đây là căn phòng trong tàu ngầm, chứng tỏ thị lực và ký ức gần đây cũng không có vấn đề. Hắn hỏi thẳng “hôm nay là ngày mấy”, chứ không phải “ta đã hôn mê bao lâu”, câu trước có thể nhận được đáp án chính xác hơn, có ý nghĩa hơn câu sau. Đến đây xem như não trái của hắn hoàn toàn bình thường. Tiếp theo hắn nhìn thấu lời nói dối của ta, chứng minh năng lực của hắn vận hành rất bình thường. Mà sau khi mắng ta hắn lại giơ ngón giữa lên, chứng tỏ tính cách không thay đổi, xem ra não phải cũng không có vấn đề. Hắn vỗ vai Gunsmith: - Ngươi cũng không cần quá chán nản, nói thật cho dù hắn mất đi công năng não phải, cũng sẽ không lay chuyển được địa vị kẻ ngốc số một trong Nghịch Thập Tự của ngươi. Gunsmith nhướng mắt nhìn Cố Vấn: - Ta có thể nhét đạn từ lỗ mũi vào trong đầu ngươi đấy. Strange dùng tay trái kéo mí mắt Blood Owl lên, tay phải cầm một chiếc đèn pin bắt đầu kiểm tra con ngươi của hắn: - Thân thể có cảm thấy khác thường gì không? - Ta rất khỏe. Blood Owl trả lời: - Nhưng chuyện này không thể nào. Hắn dừng một chút, nói với giọng rất khẳng định: - Lẽ ra ta phải chết rồi. Cố Vấn đột nhiên dùng giọng âm trầm nói: - Nói đúng... bây giờ những gì ngươi nhìn thấy đều là ảo giác mà thôi... ha ha ha... ha ha ha... Hắn vừa nói phần mặt vừa vặn vẹo, giống như bị một lực lượng vô hình bóp méo. - Nếu cái gọi là Địa Ngục là nằm trên giường bệnh xem ngươi dùng sợi dây chân lý bóp mặt, ta nhất định sẽ khiếu nại với người phụ trách Địa Ngục. Blood Owl bình tĩnh trả lời, trong ánh mắt đầy vẻ khinh thường. - Nhịp tim và hô hấp của ngươi ít nhất đã biến mất hai mươi bảy phút. Lúc này Strange nói: - Xét về mặt khoa học, ngươi quả thật đã chết một đoạn thời gian. - Ta đã vỡ thành bột phấn rồi. Blood Owl nói: - Một giây sau cùng khi ý thức còn tồn tại, ta đã biết rõ điểm này. - Nói chuẩn xác, khi đó ngươi đang bị xé nát. Strange nói: - Đó là lúc tiến hành, không phải lúc hoàn thành. - Như vậy trước khi ta tắt thở, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Blood Owl hỏi. Cố Vấn trả lời: - Ngày đó Lãnh Chúa đã giết sạch sinh vật biến dị trong thành phố Đại Tây Dương, cũng “giết” luôn cả ngươi rồi rời đi. Sau đó Ngụy Tỉnh là người đầu tiên phát hiện ra ngươi, hắn lập tức thông báo cho bọn Gambling Snake trở lại thành phố tìm ngươi. Thân thể của ngươi... ừm... đại khái còn lại khoảng 40%, giống như một miếng phô mai ăn thừa, may mà não còn xem như hoàn chỉnh. - Chúng ta phải khẩn cấp thông báo tình hình này cho ông chủ, cuối cùng dời cửa hàng sách vào trong thành phố cứu ngươi về. Còn chuyện thân thể sống lại là do bác sĩ Strange và Gunsmith phụ trách, nhờ vào hạt nhân vĩnh hằng và một số thứ kỳ quái trong cửa hàng sách. Mạch suy nghĩ của Blood Owl rất rõ ràng, hắn nói: - Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta. Ta hỏi là “trước khi” ta tắt thở đã xảy ra chuyện gì mới giúp ta sống sót, là cái gì khiến Lãnh Chúa không thể hoàn toàn xé nát ta? - Không biết. Cố Vấn nói: - Từ tin tức phản hồi trong quyển sách nội tâm, phía đế quốc thật sự cho rằng ngươi đã chết. Có điều theo như tin tức mà bọn Gambling Snake cung cấp, ta đã đưa ra một suy đoán. - Là cái gì? - Mặc dù khả năng rất nhỏ, hơn nữa trước mắt không thể nghiệm chứng. Cố Vấn nói: - Nhưng đó là chuyện rất dễ nhìn thấy. Một thám tử hư cấu vĩ đại đã từng nói, nếu bỏ đi tất cả nhân tố không thể, vậy còn lại chính là chân tướng (câu nói của Sherlock Holmes). Khi đó ở thành phố Đại Tây Dương, người siêu năng lực có thể cứu ngươi trong trận chiến với Lãnh Chúa, hơn nữa có thể lừa gạt cặp mắt của Lãnh Chúa... - Mirror Face? Cố Vấn vừa đề cập một chút, Blood Owl liền nghĩ đến. Cố Vấn nghiêng qua đầu, mở rộng hai tay, biểu thị đáp án đã bị ngươi bị nói rồi. Blood Owl dường như không có ý kiến gì với chuyện này, đây rõ ràng là một kết luận khó tưởng tượng, nhưng hắn cũng không truy hỏi tiếp mà trở lại vấn đề ban đầu: - Hôm nay là ngày mấy? - Ngày 9 tháng 1. Strange nói. - Các ngươi tốn gần ba tháng mới khiến ta tỉnh lại? Blood Owl hỏi. - Vốn định để nửa năm mới đánh thức ngươi, nhưng ngươi biết đấy, chúng ta không muốn ngươi bỏ lỡ hôn lễ của Thiên Nhất và Nguyệt Yêu. Cố Vấn hạ thấp giọng: - Nhất định là có thai nên mới thành hôn, ngươi hiểu chứ. - Đối với Blood Owl thì châm biếm và pha trò là vấn đề khó khăn, nếu ngươi nghiêm túc nói ra chuyện cười, chỉ sẽ khiến hắn sản sinh suy nghĩ “lời nói dối này có ý nghĩa gì”. Lúc này cửa điện tử bỗng mở ra, Thiên Nhất đang đứng ở cửa: - Còn nữa, ngươi đem ta ra nói đùa thì không sao, nhiều nhất là ta nhổ thêm vài ngụm đờm vào trong nước rau củ buồn nôn của ngươi. Nhưng đừng nói về Phục Nguyệt, cô ấy không thích bị nói là có quan hệ gì với ta. - Sau khi ngươi bóp chết quyền sử dụng chủ đề vệ sinh của ta, không thể lại bóp nghẹt chủ đề về vợ chồng các ngươi nữa chứ? Cố Vấn trả lời. Không ngờ Nguyệt Yêu lại đi theo sau Thiên Nhất, nàng nói thẳng với Cố Vấn một câu: - Ngươi muốn làm thành viên nam đầu tiên của AKB sao? (nhóm nhạc nữ thần tượng của Nhật) Cố Vấn nói: - Ừm... cũng không phải nói ngươi cắt đứt vài bộ phận của ta, ta sẽ biến thành nữ nhân... Nguyệt Yêu bình tĩnh nói: - Ngươi khẳng định chúng ta chỉ thêm đờm vào trong nước cà chua của ngươi? Sắc mặt Cố Vấn biến đổi: - Đây là nói giỡn đúng không? Chờ đã... “các ngươi”? Thiên Nhất ngắt lời: - Có nói giỡn hay không thì phải xem biểu hiện sau này của ngươi. Hắn đi lên trước, tiện tay lấy một con dao mổ xuống từ cái giá đặt dụng cụ điều trị bên cạnh, nói với Blood Owl: - Có vài chuyện, tốt nhất ngươi nên biết một chút. Strange lui về phía sau mấy bước, chừa không gian bên cạnh giường bệnh cho Thiên Nhất. Thiên Nhất đi tới chỗ đó, đưa dao mổ về phía Blood Owl. Blood Owl không hề cử động, thậm chí không có bất kỳ ý kiến hoặc vấn đề gì, mặc cho Thiên Nhất cắt đứt bắp thịt trên cánh tay hắn. Rất nhanh máu đen từ trong vết thương chảy ra. - Ngươi có thể xem loại hiện tượng này là cơ sở để ta tiến hành giảng giải. Thiên Nhất nói. Blood Owl nhìn Thiên Nhất một cái, lại nhìn dịch thể thần bí đang chảy trong mạch máu của mình hiện giờ, lập tức cười gằn một cách hưng phấn: - Hừ... như vậy mới đúng chứ... tốn ba tháng rất đáng giá.