Phò Mã Cũng Là Hoa Nhi

Chương 21 :

Ngày đăng: 03:19 19/04/20


Nhưng ra khỏi cửa ta mới nhớ tới, ta sẽ đi đâu đây? Ta có thể đi chỗ nào chứ?



Sắc trời đã muốn tối đen, người cổ đại ngủ cực sớm, lúc này đã là thời gian chuẩn bị đi ngủ. Giờ làm sao đây? Trở về phòng của ta lúc trước sao? Làm không đúng lại sẽ bị công chúa tóm được nhược điểm. Còn nếu làm như không có chuyện gì, quay trở về? Thật sự không có mặt mũi nha.



Phiền muộn rất nhiều, ta liền dứt khoát ngồi ở trong sân, dù sao thời tiết lúc này cũng không phải lạnh đến không thể chịu được, về phần ngồi đến khi nào thì chờ ta hết giận rồi nói sau.



Đến lúc này, ta mới nhớ tới hiện đại thật là tốt.



Nếu đem tình huống này đặt hiện đại, ta có thể lên mạng, nghe nhạc, đi karaoke, đi dạo, tùy tiện làm chút gì đó cũng đều có thể giết thời gian. Còn bây giờ... Ta chỉ có thể ngẩng mặt lên trời đếm sao.



Cứ như vậy, đến khi mông của ta đều lạnh đến run, thì cánh cửa cách đó không xa liền ‘chi nha’ một tiếng, bị mở ra.



Là công chúa.



Khi thấy Cửu công chúa chỉ khoác một kiện ngoại sam đơn bạc đứng ở trước mặt ta, làm ta thật sự có chút kinh ngạc, ta vốn nghĩ rằng, nàng sẽ không đi ra gọi ta trở về, cho dù chỉ là cho ta cái bậc thang. Người ta là công chúa, cao quý vô ngần, đừng nói là làm ngươi tức giận đến bốc khói, cho dù là hưu* ngươi, thì ngươi có thể làm gì chứ.



(* Hưu: Bỏ, thôi, ly dị.)



Cửu công chúa từ trên cao nhìn xuống ta, ban đêm tối đen, ta không nhìn thấy được nàng có biểu tình gì, nhưng ta biết nàng đang nhìn ta, ta cũng ngẩng đầu nhìn nàng, có chút không rõ.



“Tính ngồi đến khi nào?” Nàng hỏi ta.



Sự tức giận của ta còn chưa hết đâu, liền xoay đầu qua một bên, không để ý nàng nữa.


Nga, không ăn cay a. Được được, ta gật gật đầu, trong đầu nghĩ xem nên làm món gì đây.



Bất quá chỉ mấy phút đồng hồ sau, ta kéo khóe miệng, trong lòng đã có thực đơn. Tiểu vương bát đản, xem lão nương hôm nay sẽ như thế nào ra tay tóm lấy dạ dày của ngươi, ta sẽ để cho ngươi thưởng thức, rồi mỗi ngày ngươi đều sẽ nhớ, mỗi ngày đều muốn, mỗi ngày đều cầu lão nương nấu cơm cho ngươi, chờ đến lúc ngươi lại cầu ta, khi đó ta sẽ vung bàn tay lên, quát lớn một tiếng: “Muộn rồi!”



Ta yên lặng ngửa mặt lên trời cười to, đừng nói lão nương nhỏ mọn ghi thù, lão nương cho dù nhỏ mọn ghi thù thì làm sao!



Ta vẫn còn đang ảo tưởng vui vẻ, cho nên lúc làm cơm tất nhiên đều thuận buồm xuôi gió, rửa rau, lặt rau... Toàn bộ đều tự ta làm, có thể thấy được lần này ta thành tâm bao nhiêu! Vội vàng bận rộn, thoáng chốc đã đến buổi chiều, ba món một canh mới ra nồi, ngay sau đó chợt nghe thấy Quả Đào tiến đến bẩm báo, công chúa hồi phủ.



Ta gật gật đầu, ý bảo đã biết, sau đó lại gọi vài hạ nhân đang đứng đợi ngoài cửa đến, để bọn họ đem ba món một canh đặt trên khay, theo ta cùng đi đến chính sảnh.



Bước chân của ta rất nhanh, chỉ sợ một đường đi này đồ ăn sẽ lạnh. Khi ta đến chính sảnh, công chúa cũng vừa mới đến, lúc này nàng đang cúi đầu uống trà, vẫn chưa nhìn thấy ta, chờ khi nàng vừa nhấc đầu thấy ta cùng với tư thế của những người liên quan phía sau thì không khỏi ngẩn người.



Bất quá nàng chỉ chớp chớp đôi mắt thâm thúy, cuối cùng cũng không hé răng.



Trong lòng ta một trận cười trộm, tất nhiên biết nàng nhất định sẽ không nghĩ đến những món ăn được mang lên phía sau đúng là tự tay ta làm ra, ta muốn chính là hiệu quả này, tốt nhất trong chốc lát khi nói với nàng sẽ đem nàng dọa cái chết khiếp mới tốt.



“Công chúa sao lần nào cũng đến đều sớm như vậy a.” Ta chỉ nói cho có lệ, hơn nữa lúc ta nói chuyện thì hạ nhân phía sau đã đem đồ ăn dọn lên bàn.



Công chúa không có nhìn ta, mà là nhìn đồ ăn trên bàn, mở miệng nói: “Là ngươi đến quá muộn, có điều hôm nay cũng thật kỳ quái, bản cung còn chưa bảo mang đồ ăn lên.” Nói xong, nàng liền mỉm cười nhìn ta, ánh mắt kia rõ ràng là nói "Ta biết là ngươi đang giở trò, còn không mau chóng nhận tội."



Thật sự là cái gì cũng đều không thể gạt được nàng, Cửu công chúa này cũng quá không đáng yêu.



Ta bỗng nhiên cảm thấy không thú vị, lập tức giống khí cầu bị rút khí, uể oải nói: “Mấy món này là ta làm.”