Phò Mã Cũng Là Hoa Nhi
Chương 28 :
Ngày đăng: 03:19 19/04/20
Cửu công chúa này, thật không biết trong đầu nàng đến tột cùng đang nghĩ cái gì, nói một câu nhẹ nhàng thì sẽ chết người sao.
Ta thở dài, còn có thể làm gì nàng đây? Chẳng lẽ thực sự lãnh nhãn bàng quan nhìn nàng gãi đến tróc da hay sao? “Ngươi đừng gãi, phấn ngứa này càng gãi sẽ càng ngứa, ta đưa thuốc giải cho ngươi, ngươi đi tắm một cái là được rồi.”
Lão Cửu vẫn trừng mắt nhìn ta, vẻ mặt khó chịu, lại vẫn thấp giọng nói: “Không cần!”
Cô nàng này không phải là muốn chết sao, ta cũng bắt đầu tức giận, quả thực cảm thấy người này không thể nói lý, không lẽ là công chúa thì lúc nào cũng phải ôm khư khư cái ngạo khí công chúa hay sao? Chịu xuống nước một chút thì sẽ lấy mạng của nàng à? Được! Để ta chống mắt lên xem nàng có thể kiên trì đến khi nào.
Ta đi đến chỗ bàn trà ngồi đợi, khắp nơi trên mặt đất đều là thức ăn lúc nãy bị hất đổ, ngoài cửa còn có rất nhiều đầu người đang di chuyển, đều là những hạ nhân đứng đợi bên ngoài, nhưng chưa được truyền gọi nên một đám đều đứng ở cửa không dám tiến vào. Tình huống này ta cũng không phải mới thấy lần đầu tiên, cho nên cũng liền tùy ý bọn họ.
Lúc này công chúa coi như trấn tĩnh, cũng không có lăn lộn dưới đất, bất quá ta cảm thấy cũng đã sắp quá giới hạn của nàng rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn kìm nén đến đỏ bừng, hiển nhiên đã rất ngứa rồi.
Ta lại mềm lòng, thật sự không đành lòng nhìn dáng vẻ như thế của nàng. Ngẫm lại cũng kỳ quái, bình thường nàng đối xử với ta độc ác như thế, rõ ràng lúc này ta nên bỏ đá xuống giếng mới phải, nhưng vì sao lại có loại cảm giác đau lòng chứ.
Rối rắm như thế gần một phút đồng hồ, công chúa lại vẫn không mở miệng đòi thuốc giải, đến khi nhìn lại nàng, ý thức của nàng đã sắp không duy trì được nữa, bạch thông ngọc chỉ* càng gãi càng dữ dội.
(*Bàn tay đẹp như ngọc.)
Lòng ta ngay lập tức cả kinh, cũng không quan tâm gì nữa, tiến lên một phen ôm lấy Lão Cửu tung cửa chạy ra ngoài.
Nàng nếu gãi đến làm sẹo, sao này giải độc rồi còn không đánh chết ta sao!
Bên ngoài, đán hạ nhân đều cẩn thận nghe ngóng tình hình, vừa thấy cửa lớn đột ngột mở ra, một đám đều sợ tới mức quỳ xuống đất, ta cũng không quản được nhiều như vậy, vừa chạy vừa kêu: “Nhanh đi chuẩn bị nước ấm!”
Ta sợ sệt từ từ mở ra hai mắt.
Trước mắt, Lão Cửu đã đem trung y mặc vào, nhưng có lẽ vì không có nhiều thời gian cho nên quần áo cũng không chỉnh tề, hơn nữa lúc này tóc nàng có chút ẩm ướt, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ lên...
Trời ơi, ta thực sắp không kiềm chế được nữa rồi, máu mũi của ta.
Lão Cửu cũng không biết trong lòng ta lại có nhiều ý nghĩ ‘vẫn vơ’ như vậy, nàng hính là diện vô biểu tình nhìn ta, dường như đang nghi ngờ tính xác thực của những lời ta nói lúc nãy. “Nếu không phải cố ý, Hiếu Ân chính là đang quan tâm bản cung?”
A?
“Giải độc thôi mà, Hiếu Ân chỉ cần đem thuốc giải giao cho nha hoàn, để nha hoàn làm là được rồi, hơn nữa vừa rồi bản cung vẫn chưa hôn mê, nhất cử nhất động của Hiếu Ân bản cung đều biết, chỉ là thật kì lạ, rõ ràng người dùng độc với bản cung là ngươi, ngươi hướng hạ nhân phát hỏa lớn như vậy làm gì?”
Ta ngây lập tức ngẩn ra, những câu này của công chúa, mặc dù nghe rất bình thường không có gì kỳ lạ, nhưng từng chữ đều như châu ngọc. Đúng rồi, nhớ lại phản ứng của ta vừa rồi, thật đúng là chuyện bé xé ra to, nhưng vì cái gì?
Ta sửng sờ ngay tại chỗ nửa ngày, lại căn bản không nghĩ ra được là vì cái gì.
- --------------------------------
[1] (*Dương Chi bạch ngọc (羊脂白玉): Hay còn gọi là “Bạch ngọc”, “Dương Chi ngọc”, là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc, cực kỳ trân quý. Dương Chi bạch ngọc đúng như cái tên, nổi tiếng với màu trắng, cùng sự tinh khiết, nếu có lẫn màu khác sẽ không được coi là Dương Chi bạch ngọc nữa.)
T