Phôi Học Sinh Dữ Phong Kỷ Ủy Viên

Chương 16 : Người đẹp trong lòng

Ngày đăng: 09:13 18/04/20


Edit: An Ju



“Mày đang làm gì đấy?!” Tôn Tượng nhìn cái người đang ngây người ra kia, bất đắc dĩ ngừng lại việc đang làm hỏi một tiếng.



“…” Không đáp, vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ.



“…” Tôn Tượng nhìn cậu ta đờ ra mà không biết làm sao, cậu ta đã đưa cả cơm lên mặt mà không vẫn không phát hiện, đã có mấy hạt cơm dính lên mặt rồi.



Hắn nhìn cậu mơ mơ hồ hồ mà buồn cười, lắc đầu, đứng lên nhẹ tay chậm rãi lau đi cơm trên mặt cậu.



“A?!” Cảm giác được trên mặt có gì đó dịu dàng trắng mịn lau qua, Chu Phòng Tôn khẽ kêu một tiếng.



Tôn Tượng cười cười, nhìn vẻ mặt Chu Phòng Tôn hơi hồng liền nói: “Nghĩ gì thế?! Nghĩ say sưa như vậy…”



“…Không có gì, không có gì…” Vội vàng lắc đầu.



“À…Vậy à…” Tôn Tượng đẩy kính mắt, cười ôn hòa.



“Ừ…” Như một thằng ngu, thấy nụ cười của Tôn Tượng liền không kìm được tâm trạng điên cuồng bên trong lồng ngực, cậu cúi đầu sờ tim vẫn đang đập liên hồi.



Tôn Tượng vừa không biết Chu Phòng đang nghĩ cái gì, nhưng là từ thái độ lắp ba lắp bắp trả lời của cậu thì có thể nhìn ra được, có vẻ là chuyện gì đó mà hắn không thể biết.



Vì vậy, hắn không truy cứu thêm nữa, hắn nghĩ dù có hỏi tiếp, Chu Phòng Tôn cũng chưa chắc sẽ nói cho hắn, hà tất phải đi rước lấy phiền muộn*…



*Gốc là “Bính nhất tị tử hôi” (碰一鼻子灰)




Hai người đồng loạt nhìn về phía cái người đang chạy tới phía này.



Tôn Tượng vẻ mặt ung dung, nhưng nữ sinh kia lại run run cả người.



Tôn Tượng liếc mắt nhìn người bên cạnh, liếc mắt là có thể nhìn ra được toàn thân của nhỏ có hơi cứng ngắc.



“Sao lại tới được? Không, tại sao lại có chuyện trùng hợp như vậy…” Những âm thanh rơi vụn, tuy rằng âm thanh có hơi nhỏ, nhưng Tôn Tượng vẫn nghe được một ít.



“Phù phù, hai người làm gì ở đây thế?!” Thật vất vả mới tìm được Tôn Tượng, chân Chu Phòng Tôn đã có hơi đau.



“Không có việc gì…” Thản nhiên mở miệng, giống như vừa rồi chỉ là ảo giác.



“Ồ?!” Chu Phòng Tôn nhìn nữ sinh xinh xắn đang đứng bên cạnh Tôn Tượng, hơi kinh ngạc nói, “Nhỏ này nhìn quen ghê, hình như đã gặp qua ở đâu rồi…”



“Người quen à?!” Cặp mắt Tôn Tượng vẫn nhìn theo cậu, thấy cậu để lộ ra biểu tình buồn rầu, liền có ý nghĩ đùa vui ghê.



Mà nữ sinh kia vẫn đang nhìn Tôn Tượng, lúc phát hiện Tôn Tượng vẫn đang nhìn Chu Phòng Tôn, hơn nữa còn lộ ra nụ cười dịu dàng này, nhỏ có chút không chịu nổi.



Vì vậy, lúc Chu Phòng Tôn đến gần, nhỏ đẩy cậu một cái: “Đi ra, đừng đến đây…”



“…” Chu Phòng Tôn bỗng bị đẩy ngã xuống đất, nhất thời không phản ứng được gì.



Hết chương 16