Phong Ái

Chương 13 :

Ngày đăng: 11:41 19/04/20


Tỷ phu Trầm Quan Kiều × Hoắc Phi



Tình đầu của Trầm Quan Kiều đến đặc biệt muộn.



Nhưng vừa nhanh vừa vội.



Luyến tình điên cuồng lúc hắn ba mươi, như loại bão táp không tiếng động mà đột kích, trong nháy mắt liền xoay chuyển hắn cả thể xác lẫn tinh thần.



Hắn nhiều khi cảm giác được chính mình hình như có bệnh.



Lúc không thấy người ta, trong lòng tựa như một khối không khí, cái trống rỗng làm cho người ta hận không thể ngừng hô hấp.



Nhưng lúc nhìn thấy người ta, trái tim lại hình như bị cái gì tắc đến tràn đầy, đầy đến như muốn nổ tung, làm cho người ta khó có thể hô hấp.



Dựa theo Hạ Vũ Thụy nói, đây chính là “di chứng tình đầu” so với người khác chậm hơn rất nhiều năm của hắn…



“A a… Thật đã… Thật thoải mái a… Tỷ phu…”



Tại trên người mình dâm loạn mà lay động cái mông, trong miệng phát ra tiếng rên rĩ đích mỹ nam tử, chính là đối tượng tình đầu của Trầm Quan Kiều, cũng là tiểu cữu tử duy nhất của hắn.



Quan hệ bất luân giữa hai người đã duy trì nhiều năm, tin tưởng cũng sẽ duy trì liên tục đến ngày tính mạng chấm dứt mới thôi.



Oh, không, Phi từng nói qua, cho dù kiếp sau, hắn chết cũng nhất định phải quấn quít lấy ta. Cho nên duyên phận giữa chúng tôi sợ là đời đời kiếp kiếp đều đã gắn kết cùng một chỗ rồi.



Trầm Quan Kiều lộ ra mỉm cười yêu thương, giúp tâm can của mình xóa đi mồ hôi tích lạc trên trán.



Hai người sau khi đạt tới cao trào tình ái, A Phi vô lực mà ngã lên người hắn.



“Hừ uh… Tỷ phu… Không được… Thắt lưng của ta xót muốn chết…”



“Thắt lưng xót? Là ai nói muốn làm ở trên xe hả, tiểu tao hóa.” Trầm Quan Kiều cười nhéo mũi hắn.



“Ai kêu tỷ phu nói đáng yêu như vậy.” Hoắc Phi cũng cắn xuống cái mũi cao thẳng của nam nhân.



“Ta nói cái gì rồi?” Trầm Quan Kiều cười khổ một chút.



“Mới vừa rồi lúc chúng ta rời tiểu sơn cốc, tỷ phu nói, sau trăm năm, chúng ta còn muốn ở chỗ này.” Hoắc Phi vì hàm nghĩa trong lời nói của nam nhân, cảm động đến run người, đã ngay lập tức bảo tỷ phu đậu xe ở ven đường, điên cuồng mà cỡi lên.



“Tiểu phong (điên) tử.” Trầm Quan Kiều làm việc luôn luôn đâu ra đấy có khi thật sự cảm giác được, tiểu bảo bối của hắn vốn là Thượng Đế phái tới khảo nghiệm định lực của hắn.



“Ôi…hì hì, tỷ phu không phải điên cuồng yêu ta sao.” Hoắc Phi đắc ý khoe khoang.


Đem cái mông tròn vểnh rắn chắc nhẹ nhàng bài khai, Trầm Quan Kiều chứng kiến một cái nút chai màu đen còn vững vàng nhét tại động khẩu.



“Còn đang…”



“Hình như vị trí không được thích hợp. Tỷ phu, ngươi giúp ta rút nút chai ra.”



“Hả?”



“Mau đi, khó chịu muốn chết.”



“Phi, đừng đùa, rút ra thì không cần bỏ vào lại, cần gì khiến cho chính mình khó chịu thế.”



“Ta mặc kệ, ta muốn!”



“Hài tử ngươi…” Trầm Quan Kiều biết bảo bối của hắn một khi bắt đầu vui đùa tính tình căn bản không quản được, không thể làm gì khác hơn là làm theo.



Trầm Quan Kiều nhẹ nhàng đem tay mình nhét vào nút hậu môn màu đen, từ huyệt khẩu đỏ tươi chậm rãi rút ra…



Hoắc Phi cúi đầu mà rên rỉ, dưới bụng dùng sức, lượng lớn tinh dịch nam nhân bắn vào hỗn hợp cùng dâm dịch của chính hắn lập tức từ huyệt khẩu tuôn ra ——



“A a a ——” Hoắc Phi ưỡn cong người phát ra tiếng thét khoan khoái ——



Toilet nho nhỏ tràn đầy mùi dâm tao làm cho người ta phát cuồng…



“Hừ uh… Tỷ phu thật xấu, sao không đem nút chai nhét trở về? Bây giờ tinh dịch ở bên trong cũng chảy xuống rồi. Ta mặc kệ, tỷ phu phải chịu trách nhiệm.”



“Như thế nào chịu trách nhiệm?” Hô hấp của Trầm Quan Kiều không nhịn được dồn dập lên…



“Chịu trách nhiệm bắn một pháo vào nữa a. Ta muốn tỷ phu sẽ đem cái mông của ta quán đầy tinh dịch…” Hoắc Phi ngoe nguẩy cái mông, vừa nói dâm đãng tới cực điểm.



Nói cũng nói đến trắng trợn như vậy, muốn một nam nhân vốn thương yêu hắn đến điên cuồng làm sao nhẫn nại xuống?!



Trầm Quan Kiều phát ra một tiếng gầm nhẹ, lần nữa tiến nhập thân thể hắn mê luyến nhất ——



“A a a —— tỷ phu —— rất đã a —— ta yêu ngươi —— ta rất yêu ngươi —— ta là của ngươi —— vĩnh viễn đều là người của ngươi…”



“Phi… Bảo bối của ta… Ngươi là của ta… Ta cũng vậy. Của ngươi… Tỷ phu rất yêu ngươi… Vĩnh viễn chỉ yêu ngươi…”



Nam nhân dưới thân luôn dễ dàng khiến cho hắn thần hồn điên đảo, trống ngực gia tốc, thở dốc không ngừng.



Trầm Quan Kiều biết rất rõ ràng, “di chứng tình đầu” của hắn sợ rằng đời này đều không thể khỏi hẳn rồi…