Phong Hành Thiên Hạ
Chương 118 : Trận chiến ba Nguyệt Hành trình Tháp Chiến (1)
Ngày đăng: 20:05 20/04/20
Edit: ThiênBeta: Thiên
Chỉ đánh quái là vô cùng nhàm chán, nhàm chán cực độ.
Ngày đó, hai người “Tổ đội độc thủ tàn sát quái”, hiện tại đang là đề tài xôn xao ầm ĩ, nhàm chán ngồi trên một sườn núi nghỉ ngơi, mặt đất trải vải bố hình vuông, trên đó đặt chung trà và các loại điểm tâm tinh xảo, nói chuyện phiếm câu được câu không.
“Đúng rồi, ngươi và Huyễn làm sao quen biết?” Thiên Khiếu Hàn rất vô tâm hỏi một câu.
Ảnh Cô Nguyệt nhớ lại tình huống lúc đó, hơi nhíu mày.
Một câu vốn vô cùng vô cùng vô tâm, lại vì cái nhíu mày này của Ảnh Cô Nguyệt, đốt lên ngọn lửa bát quái.
“Đúng rồi, nghe nói các ngươi đánh nhau mà quen biết?” Lục soát trong đầu.
“A.” Ảnh Cô Nguyệt như rơi vào giữa dòng ký ức, mày nhíu chặt hơn.
“Nghe nói còn có Nguyệt Du Nhiên của Vũ Thiên Lâu đúng không?” Đúng! Thiên Khiếu Hàn đã nhớ. Lần đấy ba người gặp nhau, sau đó Tử Huyễn Nguyệt rời khỏi Vũ Thiên Lâu, gia nhập bang hội của Nguyệt, Nguyệt Du Nhiên cũng từ đây qua lại thân thiết với Nguyệt. Nhưng sự kiện kia người biết lại không nói rõ, mọi người cũng chỉ chú trọng kết quả, rất ít đi tìm tòi nghiên cứu quá trình. Nhưng giờ đã khác, Thiên Khiếu Hàn nhàm chán đến đỉnh điểm đối với việc này rất ~~~ hứng thú.
“Muốn hỏi gì trực tiếp hỏi!” Quả nhiên, Ảnh Cô Nguyệt không nhìn được Thiên Khiếu Hàn ấp a ấp úng nói bóng nói gió, thăm dò nửa ngày vẫn không nhắc đến chủ đề chính.
“Có quan hệ, so một trận đi.” Trầm mặc hồi lâu, Tử Huyễn Nguyệt chỉ biết gật đầu cuối cùng lên tiếng.
“Không thể không so?” Nguyệt Ảnh Mê Mộng thở dài.
“Không thể.” Hai nữ nhân đối với việc này dường như dị thường cố chấp, trăm miệng một lời, khẩu khí không cho phép thương lượng.
“Vậy so cái gì?” Hoàn toàn bị đánh bại, Nguyệt Ảnh Mê Mộng bây giờ cảm thấy mình chỉ có thể giơ cờ trắng đầu hàng.
“Ở Tháp Chiến thì còn có thể so cái gì?” Nguyệt Du Nhiên cười nhạt, “Tháp Chiến này là ta mới phát hiện ra, trước mắt vẫn chưa có người tới. Đương nhiên, vì phòng ngừa vạn nhất, ta còn phái người canh giữ bên ngoài. Trải qua tra xét, Tháp Chiến tổng cộng chín tầng, mỗi tầng quái cấp bậc khác nhau, mỗi tầng đều có boss trấn thủ. Ở tầng thứ chín, có một loại khoáng thạch bên ngoài rất ít gặp, Lan Tuyết Khoáng, là loại khoáng thạch màu lam nhạt, giống như ngọc bích, giữa có tinh thể hoa tuyết như hoa tai, vật phẩm giảm tỉ lệ rèn đúc hư tốt nhất. Chúng ta muốn so, chính là mỗi người theo một cửa, xem ai có thể lấy được tinh thể và trở lại trước tiên. Đương nhiên, mỗi cửa khác nhau vào khung cảnh khác nhau, tương tự như không gian khác, tuy quái và đường lên như nhau, nhưng không thể gặp nhau, chúng ta gặp lại ở dưới tháp.”
“Ừ.” Đáp một tiếng, Nguyệt Ảnh Mê Mộng không quay đầu lại đi vào một cửa trong đó.
“Khoan!” Nguyệt Du Nhiên đột nhiên gọi y lại.
Nguyệt Ảnh Mê Mộng quay đầu.
“Ta không phải đã nói, đây là chúng ta tra xét, ngươi không sợ chúng ta gian dối?” Nguyệt Du Nhiên cười hì hì nói.
“Các người sẽ không làm thế.” Nói xong liền xoay người, đi thẳng vào trong.