Phong Hành Thiên Hạ
Chương 126 : Sự thật – Buộc phải chiến đấu
Ngày đăng: 20:05 20/04/20
Edit: ThiênBeta: Thiên
“Vì sao, ta chỉ muốn yên ổn chờ đợi, vì sao cứ luôn có người đến quấy rầy như vậy?” Nữ quỹ chậm rãi đứng dậy, từ từ bay lên, đồng tử đen kịt dần biến thành đỏ tươi, không hề chớp mắt nhìn chòng chọc Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn.
Hai người nhất thời cảm nhận được áp lực không khí tăng cao, xung quanh trở nên căng thẳng. Thấy khí thế bị đè xuống, hai người thầm nói không ổn, lập tức phóng thích chân khí bao bọc người chống cự. Lần đọ sức này phải điều động chân khí còn chưa thuần thục trong cơ thể, tuy không khoa trương đến mức hình thành lá chắn bảo vệ nhưng cũng triệt tiêu được ít khí thế, đồng thời đặt nền móng cho việc sử dụng chân khí về sau cho hai người.
Nữ quỷ ngẩn người, thu bớt khí thế: “Các ngươi là ai? Chỉ chưa tới 30 cấp, sao có thể sử dụng chân khí?” Dừng một chút: “Chẳng lẽ các người là truyền nhân của Bắc Đường thái phó và Kiếm Tiên?”
Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn sững sốt, hoàn toàn không rõ ý đồ của nàng, nhưng vẫn thành thật gật đầu.
Không nghĩ tới nữ quỷ lại mỉm cười yêu kiều, cởi bỏ lực trường quanh người, đồng tử khôi phục màu đen, sát khí tức khắc biến mất vô ảnh vô tung.
Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn không hiểu gì cũng hủy chân khí quanh người, lòng thầm kinh ngạc, hóa ra nữ quỷ khi cười rất xinh đẹp.
Dùng mỉm cười yêu kiều tuyệt đối không sai. Làn da xác thực trắng không chút máu, sắc trắng nhợt nhạt gần như trong suốt do lâu ngày không tiếp xúc ánh mặt trời lại khiến cặp mắt to đen đặc biệt sáng ngời, sóng mắt xoay chuyển theo nụ cười, tự nhiên quyến rũ kỳ lạ. Đôi môi nhỏ xinh với màu hồng nhẹ nhàng, nhìn không ra vẻ diêm dúa mê hoặc người của nữ quỷ thông thường mà chỉ làm người ta cảm thấy hết sức đáng yêu. Mái tóc đen huyền như dòng thác rũ xuống khoác lên vai đối lập hoàn toàn với quần áo trắng thuần khẽ lay động. Thu hồi sát khí, cả người nàng tản ra hào quang dịu dàng, cho dù đó là ánh sáng nhàn nhạt của lửa ma trơi nhưng vẫn khiến ta thấy thập phần êm dịu.
Mà lúc này nữ quỷ đã phát hiện ý đồ của hai người, mở rộng miệng, sương mù màu xanh ngưng tụ thành hình cầu muốn tập kích tới Thiên Khiếu Hàn, nhưng nửa đường lại bị sóng âm của Ảnh Cô Nguyệt đánh bạt đi, giúp Thiên Khiếu Hàn tránh thoát. Ảnh Cô Nguyệt tiếp tục dùng Định Thần, khóa pháp thuật của nữ quỷ, Thiên Khiếu Hàn nhân cơ hội lại mài được ít máu.
Nữ quỷ hiển nhiên vô cùng phẫn nộ, nhất thời oán khí cùng sát khí tăng vọt, tóc đen bay tán loạn, đâm thẳng tới Thiên Khiếu Hàn và Ảnh Cô Nguyệt.
Canh khoảng cách công kích, Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn vội vàng phủ chân khí lên vũ khí, chống đỡ trực tiếp. Công kích lần này cực kỳ mạnh, máu Ảnh Cô Nguyệt chỉ còn một nửa, mà Thiên Khiếu Hàn còn thấp hơn thế.
Thấy lượng máu giảm xuống quá nhanh, ngay tích tắc nữ quỷ thu hồi tóc, hai người nhanh chóng dùng hồng dược và lam dược, đang lo không có dược phục hồi chân khí, không ngờ lam dược cũng bổ sung được chân khí, mừng rõ uống đầy, lại bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.
Dưới sự phối hợp ăn ý lại mạnh mẽ của hai người, máu nữ quỷ mặc dù rất dày cũng không chịu được bị mài liên tục. Công kích từ xa của sóng âm cùng lợi kiếm đánh gần quấy nhiễu, thỉnh thoảng còn có trói và giảm tốc, khiến nữ quỷ đau đầu không dứt. Hơn nữa quái vật không thể hồi máu, hai người lại chuẩn bị dược đầy đủ. Trong giới hạn độ mệt mỏi bọn họ có thể dùng chiến thuật đánh lâu dài với nữ quỷ, dần dần, thanh máu nữ quỷ đã thấy đáy.
Ảnh Cô Nguyệt đang định cho nàng một nhát Thiên Lôi cuối cùng, đột nhiên thấy nữ quỷ gầm thét, hắc khí quanh người phóng đại, Ảnh Cô Nguyệt và Thiên Khiếu Hàn bị dòng khí mạnh mẽ đánh bay lên không, ngã văng xuống đất, máu hai người nhất thời chỉ còn một lớp mỏng!
“Cuồng nộ?” Ảnh Cô Nguyệt cùng Thiên Khiếu Hàn liếc mắt nhìn nhau, mạnh đến thế sao!?
Mắt thấy ba hắc khí tiếp theo đang đến, hai người không kịp hồi máu, trong lúc nguy cấp, một đường sáng xanh bay ra, sau đó một vòng bảo hộ xanh lá che phía trước hai người!