Phong Hành Thiên Hạ

Chương 134 : Đả kích… Chênh lệch là thế này đây!

Ngày đăng: 20:05 20/04/20






Edit: ThiênBeta: Thiên 

Trải qua một buổi chiều chiến đấu hăng hái, Ảnh Cô Nguyệt cuối cùng hoàn thành kiệt tác của y, hiệu quả cực kỳ tốt, như thường, mỗi một loại đồ ăn làm ra đều có thuộc tính rất tốt, những món lần đầu thử toàn bộ thành công, kể cả vật phẩm nhiệm vụ tơ vàng sum vầy vấn vương tay phật dưới nhiệt tình dâng cao của y thoải mái thu phục. Ảnh Cô Nguyệt tâm tình thật tốt đặc biệt gói mỗi loại một phần ném cho Thiên Khiếu Hàn, Thiên Khiếu Hàn vui vẻ cười không khép miệng.



Các đầu bếp tới hỗ trợ của tửu lâu Phúc Kỳ cũng được lợi không nhỏ, từng người từng người mở rộng tầm mắt, thậm chí có một đầu bếp râu trắng xóa quỳ lạy dưới đất dập đầu, nói cái gì sau khi thấy tài nghệ xuất thần nhập hóa của Ảnh đại sư mới biết được cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên (người giỏi còn có kẻ giỏi hơn), mình thật sự chỉ như ếch ngồi đáy giếng không biết tốt xấu, còn tự xưng đại sư, từ nay về sau nhất định phải cố gắng nghiên cứu món ăn, tranh thủ trở thành đầu bếp xuất sắc như Ảnh đại sư vân vân vân, nghe ông nói vậy, những đầu bếp khác cũng thấy đau buồn, nhất thời trong bếp tiếng khóc cùng tiếng hô dâng cao, nước mắt nước mũi một màu, rất đồ sộ.



Kỹ năng của chính Ảnh Cô Nguyệt ở lần thử làm điểm tâm mới này cũng đột phá, kỹ năng “Cuộc sống” dừng lại ở cao cấp hồi lâu rốt cuộc đã đạt tới cấp đại sư, nói cách khác, tất cả kỹ năng cuộc sống của y đều đạt cấp đại sư, tuy không biết về sau có người đạt được tới mức này không, nhưng tuyệt đối trước giờ không một ai. Ảnh Cô Nguyệt thở dài, nhớ tới khoảng thời gian mình luyện một đống kỹ năng hỗn tạp toàn bộ lên cao cấp, thật sự nước mắt ròng ròng, hiện tại rốt cuộc ổn rồi, chỉ cần làm điểm tâm mình thích là được. Nhưng xem ra hẳn không đơn giản vậy, Ảnh Cô Nguyệt trầm tư. Lần này y chế tạo một lượng lớn điểm tâm mới mới có thể kéo kỹ năng đã đóng băng hồi lâu thăng cấp, nói cách khác, về sau độ thuần phục cao bao nhiêu cũng không thể thăng cấp kỹ năng, bắt buộc phải nghĩ ra cách làm mới. Hơn nữa khi mình làm điểm tâm thuận tiện luyện một chút thuật tẩy rửa, không chừng đây cũng là một cơ hội, nói cách khác mặc dù trên nguyên tắc chỉ luyện kỹ năng cuộc sống cao nhất, nhưng thực chất vẫn yêu cầu các kỹ năng phụ trợ khác.



Như vậy, kỹ năng cuộc sống cũng không phải dễ luyện.



Chẳng qua y đã trở thành đại sư toàn năng của kỹ năng cuộc sống, điểm này cũng đủ khiến y nổi danh trong Mộng Hồi, các bang hội nhất định sẽ vì y tranh đoạt sứt đầu mẻ trán.



“Hàn, kỹ năng ‘chiến đấu’ của ngươi hiện tại cấp bao nhiêu?” Ảnh Cô Nguyệt đột nhiên hỏi.



“Ẻ?” Thiên Khiếu Hàn đang phiền não nên ăn loại điểm tâm nào trước, nghe vậy, lặng đi một chút, “Cấp S.”



“Ngươi cũng thăng cấp? Khi nào?” Ảnh Cô Nguyệt kinh ngạc.



“A, ta quên nói, khi chúng ta luyện được chân khí, kỹ năng chiến đấu của ta đã thăng cấp.” Lúc ấy phải đối mặt với nữ quỷ boss mạnh như vậy, Thiên Khiếu Hàn quên nói, sau đó lại bị cảm động bởi chuyện xưa của nữ quỷ, rồi quên luôn, “Sao vậy?”



“À, kỹ năng ‘cuộc sống’ của ta vừa thăng cấp, bây giờ đang là cấp đại sư.” Hóa ra hắn thăng cấp sớm hơn mình nhiều, Ảnh Cô Nguyệt cười nói.



“Oa!” Thiên Khiếu Hàn trợn mắt há mồm, “Chính là đại sư toàn năng?! Nguyệt à! Nếu truyền ra ngoài những bang hội kia còn không điên cuồng tranh giành!”



Ảnh Cô Nguyệt cười cười, suy nghĩ của Hàn quả nhiên giống y.


“Đương nhiên, hiện tại các ngươi không thể đánh lại chúng ta, chỉ cần tiếp được mười chiêu của chúng ta mà không chết, coi như các ngươi vượt qua kiểm tra.” Ánh đỏ hiện lên trong tay Hồng Điệp, một thanh hoàn nhận (đao có lưỡi hình vòng khuyên) xuất hiện trong tay phải của hắn, “Đối thủ của ta là Thiên Khiếu Hàn.”



“Vậy nên ấy, tiểu mỹ nhân, chúng ta qua bên kia đi, gây trở ngại Hồng Điệp sẽ nổi bão đó.” Phiên Tiên trong không trung ưu nhã nhún người chào.



Ảnh Cô Nguyệt gật đầu, đưa mắt ý bảo Thiên Khiếu Hàn đang lo lắng không cần để ý, sau đó ăn một miếng điểm tâm tăng giới hạn máu, linh lực và chân khí lên cao nhất, không ngại tiếc, ngậm luôn hai viên tiên dược hồi máu trong miệng, chuẩn bị xong tất cả mới theo Phiên Tiên đến bên cạnh.



Thiên Khiếu Hàn đưa mắt nhìn Nguyệt rời đi rồi mới chuyển tầm mắt về tập trung trên người Hồng Điệp. Hiểu được đây là lần đầu gặp được cường địch hoàn toàn không thể so sánh, Thiên Khiếu Hàn cũng không nén được có chút căng thẳng.



“Bắt đầu đi.” Lời vừa thốt, bóng người đã biến mất khỏi tầm mắt Thiên Khiếu Hàn.



Thiên Khiếu Hàn lập tức điểm chân nhẹ lướt qua bên cạnh, chỉ trong tích tắc, bụi đất mù mịt, chỗ Thiên Khiếu Hàn vừa đứng đã vị vẽ xuống một đường thật sâu!



Thiên Khiếu Hàn không kiềm được lạnh người, nếu không phải ở Vô Danh Thôn chịu huấn luyện gian khổ mới có được cảm giác mạnh đối với nguy hiểm, bây giờ hắn có lẽ không kịp cắn cả dược, tuyệt đối một kích mất mạng.



“Cũng không tệ, một chiêu.” Thanh âm Hồng Diệp bất ngờ vang bên tai Thiên Khiếu Hàn. Thiên Khiếu Hàn chém ra một kiếm cực nhanh, chỉ nghe “bang” một tiếng, bị chấn giật ra hai mét, Thiên Khiếu Hàn phun máu, nhìn thanh máu, không ngờ đã mất một nửa.



“Xem ra chân khí của ngươi vẫn chưa vận dụng thuần phục.” Hồng Diệp bình luận, hoàn nhận trong tay sáng rực ánh đỏ, biến thành đàn bướm màu đỏ bay lượn đầy trời, đánh úp về phía Thiên Khiếu Hàn.



Thiên Khiếu Hàn kinh hãi, trong lòng mắng to, móa! Mới chiêu thứ ba đã ra tuyệt chiêu? Hắn vẫn là một bán lão tân thủ đấy! Làm sao chịu nổi đây!



Nhưng mắng thì mắng, Thiên Khiếu Hàn không có lựa chọn nào khác, chỉ đầu liều một phen, gọi ra Vùng Kiếm Tiên, cùng Hồng Điệp cứng đối cứng. Nhất thời bộp bộp bộp như mưa đá đánh xuống đất, tiếng vang không dứt bên tai, Thiên Khiếu Hàn đầu đầy mồ hôi, tập trung toàn lực điều khiểu phi kiếm tiêu diệt từng đám bướm đỏ. Giá trị nội lực nhanh chóng giảm xuống, Thiên Khiếu Hàn đành phải nuốt tiên dược hồi lam tốt nhất, một chiêu này, thiếu chút hao hết tâm trí hắn!



“Không hổ là Vùng Kiếm Tiên, tuy của ngươi vẫn chỉ sơ cấp, nhưng được như vậy đã khiến người khác thán phục.” Hồng Điệp nhìn Huyết Điệp Vũ bị phá vỡ, tán dương cười nhẹ.



.