Phong Hành Thiên Hạ
Chương 259 : Cách ứng đối tình nhân không được tự nhiên
Ngày đăng: 20:05 20/04/20
Edit: ThiênBeta: Thiên
“Àiii…”
“Hồ ly chết tiệt, ngươi đã thở dài bao nhiêu lần rồi hả!” Nhược Thủy U Lam đã trở lại bực bội hét.
“…” Liếc mắt khinh bỉ Nhược Thủy U Lam, Yêu Hồ Chín Đuôi tức giận nói, “Tên đang trong mùa gặt hái tình yêu như ngươi thì sao có thể hiểu được tâm tình những người tình yêu sự nghiệp cùng gặp trắc trở như ta.”
Nhược Thủy U Lam đỏ mặt.
Phía sau truyền đến một âm nghẹn cười, Nhược Thủy U Lam quay đầu trừng người kia.
“A… Xin lỗi…” Lưu Tinh Trư áy náy.
“Ha ha, không sao, ta không phải buồn chuyện đó.” Yêu Hồ Chín Đuôi thở dài, ai oán liếc Mèo Không Ăn Cá ngồi ở một góc xa.
Đã biết Lưu Tinh Trư là cao thủ ẩn thế, thua dưới tay nàng cũng không có gì, suy cho cùng nàng không phải xem thường mình mới rút lui, nếu đổi là mình, với kiểu so tài này, cũng sẽ tình nguyện bỏ cuộc để tránh huynh đệ một bang bị thương, dù sao không lâu nữa tới đấu đội, nếu đánh đến cùng sẽ mất nhiều hơn được.
Hồ ly chán nản là vì, rõ ràng người trong bang đều biết mình gặp phải “Thất bại nặng nề”, ai cũng đến an ủi mình, vì sao chỉ có Mèo cưng là đến hỏi một câu tượng trưng rồi quăng mình qua một bên chẳng buồn quan tâm? Rõ ràng mình đã thả ra áp suất rất thấp rồi mà? Aiii, Kiêu Tử Minh người ta có thể dùng chiêu này, chẳng những lừa được Lam Tử lên giường, còn quang minh chính đại ném bang hội lại cho phó bang chủ, gia nhập vào Phong Hành Thiên Hạ, từ nay về sau cùng tình nhân chim liền cánh, mỗi ngày thổi bong bóng hồng phấn làm người khác buồn nôn, chẳng lẽ khả năng diễn xuất của mình không bằng Kiêu Tử Minh?
Hoặc nói, Mèo cưng không hề quan tâm đền mình?… Hồ ly căng thẳng.
Mèo cưng trộm nhìn Yêu Hồ Chín Đuôi một cái rồi nhanh chóng kéo tầm mắt về, ngực đập thình thịch.
“Hồ ly hình như vẫn đang khó chịu.” Tuy đã trưởng thành, còn là người có địa vị xã hội, nhưng thói quen khi căng thẳng sẽ xoắn ngón tay vẫn giữ, “Có phải ta nên đi khuyên nhủ hắn không?”
Meo cưng chần chừ, cắn ra hai dấu răng đỏ trên phiến môi mọng nước.
“Hay thôi đi, muốn khuyên cũng không tới lượt ta, hồng nhan tri kỷ của Hồ ly một đống.” Lại trộm liếc Hồ ly, thấy không ngừng có oanh oanh yến yến lượn lờ thăm hỏi, lòng không hiểu sao ê ê, đột nhiên bực bội, hừ thầm một tiếng, xoay đầu đi nơi khác, mắt không thấy tâm không phiền.
Ảnh Cô Nguyệt vung tay, vài linh phù dán lên trên phù hóa đá kết thành một kết giới.
“Thế này an toàn hơn, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Ảnh Cô Nguyệt cười bẹo má Tiểu Tửu, “Đi rửa mặt nào, thành mèo hoa rồi này, về sau sẽ kêu Mèo Không Ăn Cá là đại miêu, ngươi là tiểu miêu.”
“Ca ca mới là mèo, ta mới không phải mèo, ta là Tiểu Tửu!” Tiểu Tửu dụi mắt, quật cường nói.
“Đi, xuống thôi.” Phi gia sao? Nguyệt Yêu Tinh mím chặt môi, có lẽ mình có thể giúp.
………………
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lưu Tinh Trư đang mỉm cười nhìn Mèo Thích Uống Rượu đã khôi phục bình thường cười đùa với một đáng Lang Nữ, đột nhiên nhận được trò chuyện riêng từ Ảnh Cô Nguyệt, quay đầu, phát hiện Thiên Khiếu Hàn cũng giơ ly lên, hơi nghiêng về phía mình.
“Sao?” Lưu Tinh Trư hỏi ngược lại.
“Không có gì, chẳng qua nghe được tên một vị đại nhân vật từ chỗ nghĩa phụ. Mà trong Mộng Hồi, người chơi không thể đặt tên theo tên NPC.” Ảnh Cô Nguyệt bình tĩnh nói.
“Là ta sơ suất, quên mất còn có người biết ta.” Trong giọng nói của Lưu Tinh Trư không lộ ra chút gì lo lắng, “Ngươi biết rồi, vậy hẳn không cần lo lắng nữa?”
“Ừ, nhưng ta vẫn rất tò mò.”
“Nếu ta nói, ta chỉ vì buốn chán thì sao?” Lưu Tinh Trư cười thần bí.
“Hả?” Ảnh Cô Nguyệt kinh ngạc.
“Luôn ở phía trên xem các ngươi chơi, ta cũng rất buồn chán, xuống giải sầu thôi mà? Nhưng ta cũng là luyện từ cấp bậc nhỏ nhất lên.” Lưu Tinh Trừ cười nói, “Đừng để ý quá, hiện tại ta chỉ là một người chơi hiểu rõ thế giới Mộng Hồi hơn thôi.”
“…” Ảnh Cô Nguyệt nhất thời câm nín. Lời của Lưu Tinh Trư y truyền lại với nghĩa phụ, nghĩa phụ thoạt nhìn như đang cười khổ, xem ra thế giới Mộng Hồi này, y quả thật biết quá ít.