Phong Hành Trì Thượng

Chương 27 : Ngoại truyện 2

Ngày đăng: 01:56 19/04/20


Sáu năm sau.



Trong đại sảnh nhà họ Phong, một cặp song sinh đang bận rộn. Cô bé Phong Lôi Lôi trước mặt là một đống các loại đồng hồ, điện thoại di động và đồ chơi. Cậu bé giống như bức tượng thì đang mặc tạp dề, huy động tất cả thìa đũa trong nồi thức ăn bằng nhựa.



“Ừm, pizza thơm ngào ngạt rồi, mau tới nếm thử đi.” Phong Triệt Triệt la lớn.



Phong Lôi Lôi hơi nhíu mày: “Ngươi làm gì vậy, không thấy ta đang suy tư sao?”



“Suy tư cái gì, cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm sao?”



“PhongTriệt Triệt, ta đây là đang thí nghiệm ngươi có hiểu không? Ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi, cả ngày chỉ muốn ăn sao? Ngươi đừng có nói cho ai ngươi là em trai chị.”



“Ai nói ta là em ngươi? Ta là anh. Ba có thể làm chứng.” Phong Triệt Triệt phồng má bất mãn kêu.



“Nhìn ngươi thông minh thế nào mà đòi làm anh ta?”



“Ta là anh.”



“Ta mới là chị.” Hai đứa bé lớn tiếng



tranh chấp.



Đúng lúc đó, điện thoại vang lên. Hai người tranh giành nghe điện thoại, cuối cùng Triệt Triệt lấy ưu thế đoạt được.



“Xin chào, tôi là thiên tài đầu bếp Tiểu Suất Ca Phong Triệt Triệt, xin hỏi ngài tìm ai?” Phong Triệt Triệt cầm điện thoại nghiêm trang tự giới thiệu.



“Triệt Triệt à, dì Lâm đây, mẹ con đâu?”




“Ai trêu trọc bảo bối của ta?” Cha Phong Lôi uy nghiêm nói.



“Lôi Lôi mau đến xem ông nội mang cho con thứ gì.” Phong Lôi Lôi lườm cha mẹ một cái, sau đó băng băng chạy.



“Triệt Triệt mau tới đây, bà nội cũng có đồ tốt.” Phong Triệt Triệt lau nước mắt xong cũng hấp ta hấp tấp chạy, để lại hai người Phong Lôi cùng Trì Trì mắt to trừng mắt nhỏ.



“Anh nói này Trì Trì, phương pháp giáo dục của em có thể phải sửa lại.” Phong Lôi cố gắng uyển chuyển nhắc nhở.



“Em thấy phải thay đổi chính là anh, anh xem Lôi Lôi tại anh chiều quá mà trở nên bá đạo đấy. Còn nhỏ tuổi vậy mà động một chút là lườm nguýt người khác. Cả ngày dùng cái nhìn xem thường đó. Một chút khiêm tốn kín kẽ của em cũng không học được. Ngược lại lại học được cái liều lĩnh của anh.”



“Con gái mình liều lĩnh là bản chất rồi. Hôm trước thầy giáo nói tài nghệ của Lôi Lôi có thể lên cấp rồi. Em nói xem con gái chúng ta so với anh ai thông minh hơn?”



“Anh lại khoe khoang rồi. Em phát hiện em và anh ngày càng không có tiếng nói chung.” Trì Trì lườm anh.



“Đúng rồi, em vừa nghe Triệt Triệt nói chuyện điện thoại mà.” Trì Trì vỗ vào đùi một cái chạy vội tới máy điện thoại gọi lại.



“Lâm Không Đồng, thật ngại quá, vừa rồi trong nhà xảy ra chút chuyện, haha.”



“Không sao. Ta và Triệt Triệt vừa hàn huyên một chút rất vui vẻ.”



“Triệt Triệt thằng nhóc này còn được, con nhóc Phong Lôi chính là chọc ta tức chết, tính tình giống hệt bố…..” Sử Trì Trì hiện tại giống hệt một bà mẹ, vừa nhắc tới con là miệng lưỡi lưu loát thao thao bất tuyệt. Nói đến nửa ngày đột nhiên nhớ ra, áy náy nói: “Ta quên mất ngươi ghét nghe mấy chuyện này.”



Lâm Không Đồng cười nói: “Không sao, nghe một chút không tồi.”



Sissi: Cuối cùng thì cũng hoàn rồi. Cảm ơn Quảng Hằng tỷ tỷ đã cho ta cơ hội thể hiện chút tài mọn, thể hiện niềm đam mê của mình. Cảm ơn tỷ đã kiên nhẫn chờ đợi ta lê lết với chứng lười kinh niên cùng những cơn lười bất chợt của mình. Đa tạ các tình yêu đã ủng hộ ta. Một lần nữa xin đa tạ!