Phong Lưu
Chương 107 : Phá sa
Ngày đăng: 03:09 20/04/20
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đường Tiểu Đông đoạt lấy chén rượu trong tay nàng, lo lắng hỏi:
- Nàng nói chuyện đi chứ, xảy ra chuyện gì? Người đang tốt thế này, sao lại biến thành như vậy?
Ngọc Nhược Vân cười buồn bã:
- Ngọc gia phá sản rồi...
Thân thể Đường Tiểu Đông chấn động, hai tay nắm chặt lấy vai nàng, dùng sức lay động:
- Đừng uống nữa, kể lại chuyện xảy ra thế nào cho ta nghe!
Giật lấy bầu rượu trong tay nàng, hung hăng đập mạnh xuống đất, xoảng một tiếng, bầu rượu vỡ tan tành, nhất thời mùi rượu lan ra tứ phía.
- Không cần ngươi quản, ta muốn uống rượu!
Ngọc Nhược Vân vùng vẫy muốn đứng dậy.
Hừ, dáng vẻ hung hăng thật giống như một con mèo hoang vậy.
Trong lòng Đường Tiểu Đông nổi cơn lửa giận, kẹp chặt lấy eo nàng, bước nhanh ra sau viện.
- Buông ta ra, buông ta ra...
Ngọc Nhược Vân thét lên và giãy dụa.
Đám nô tỳ hạ nhân của Ngọc phủ ai nấy đều sợ đến mặt không còn chút máu, có mấy tên cầm gậy gỗ muốn xông lên, nhưng lại bị tiếng quát của Đường Tiểu Đông làm cho hoảng hồn.
- Đứng lại hết cho ta!
Đường Tiểu Đông nóng ruột, bỗng nhiên đứng lên, đi về phía nàng.
Ngọc Nhược Vân cả kinh nhảy lên, kinh hoàng nói:
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Khóe môi Đường Tiểu Đông toét ra một nụ cười tà:
- Dường như nàng còn chưa tỉnh táo trở lại, nhúng thêm vài cái thì sẽ tỉnh táo hơn!
- Ngươi dám...
Ngọc Nhược Vân cả kinh, liên tục lui ra phía sau.
Đường Tiểu Đông đột nhiên ôm quyền thi lễ:
- Ngọc tiểu thư, Ngọc cô nãi nãi, nàng không còn là tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi chưa hiểu chuyện đời, chuyện động trời đến đâu, trước tiên cũng đều phải bình tĩnh, nàng không nói ra, ta làm sao giúp nàng được?
Toàn thân Ngọc Nhược Vân chấn động, liên tục hít sâu, cố gắng giúp mình tự bình tĩnh trở lại.
Cả đời này cu nàng có thể nói là sống vì Ngọc gia, vì Ngọc gia mà phấn đấu, cho dù là phải hy sinh đến đâu cũng đều không chối từ.
Nỗ lực và sự cống hiến của nàng không uổng phí, Ngọc gia đang xuống dốc đã càng ngày càng chuyển biến tốt đẹp hơn, dần dần quật khởi trở lại, mắt thấy sắp khôi phục trở lại đến thời kỳ đỉnh phong, đột nhiên đả kích thật lớn khiến nàng hầu như suy sụp.
Thương gia mà nàng ký kết đơn hàng trang phục lớn đột nhiên tuyên bố phá sản, khiến nàng bị tổn thất lớn, ngoại trừ bán của cải lấy tiền trả nợ ra thì không có lựa chọn nào khác.
Chịu sự đả kích nặng nề này, nàng vốn kiên cường liền lập tức phong tỏa tin tức, không cho ai biết, để tránh mẫu thân chịu không nổi đả kích.
Nàng một mình trốn ở nhà sầu khổ tìm thượng sách, nhưng lại nghĩ không ra biện pháp nào để cứu vớt Ngọc gia, chỉ đành mượn rượu giải sầu.