Phong Lưu
Chương 110 : Thế giới thật kỳ diệu
Ngày đăng: 03:09 20/04/20
Cắt nghĩa suy đoán bậy bạ mà cũng đoán trúng, vận khí tốt đến nỗi Đường Tiểu Đông có chút khó mà tin được.
Đáng tiếc thời này không có vé số, bằng không khẳng định sẽ mua mấy tờ.
Cảm giác có chút dị dạng, ngẩng đầu lên, thấy mọi người nhìn chằm chằm vào mình với ánh mắt quái dị, không khỏi giơ tay lên sờ mặt, ngẩn người nói:
- Các ngươi... Sao thế?
Biểu tình của mọi người là lạ, đặc biệt là bọn người Lôi Mị, nét mặt lại càng khẩn trương.
Kha Vân Tiên lắp bắp nói:
- Tướng công... Chàng... Chàng không phải là... Là người Uy Quốc đấy chứ?
- Ta ngất, cẩu nhật mới là người Uy Quốc!
Đường Tiểu Đông vừa tức vừa buồn
- Lão tử không phải "phẫn thanh", nhưng cũng tẩy chay hàng Nhật, chỉ là nữ diễn viên AV thì ngoại lệ!
Những từ kỳ quái mới mẻ khiến vẻ mặt mọi người mờ mịt, cũng may đám người Lôi Mị sớm biết hắn thường thường có cử chỉ kinh người, cũng không kinh ngạc và lạ lẫm gì nhiều.
- Phẫn thanh là cái gì?
Đường Điềm lanh mồm lanh miệng, chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt hiếu kỳ.
- Nữ diễn viên AV?
Trong đôi mắt híp lại một nửa của Lôi Mị thoáng loé lên sự cảnh giác.
- Cái này... Lúc rảnh rỗi sẽ giải thích cho các người sau...
Đường Tiểu Đông cười ha ha, hàm hồ trả lời, định mập mờ cho qua chuyện.
Thấy các cô nàng thề sống thề chết đòi truy tra đến cùng, hắn gãi đầu:
- Cái này... Phẫn thanh chính là... Chính là... Nhân sĩ yêu nước... Là một tên gọi đi...
- Còn nữ diễn viên AV?
Đường Nhu thở dài một tiếng:
- Tất cả mọi người trở về nghỉ ngơi đi.
Bản thân cũng xoay người đi lên lầu, trở về phòng của mình.
Trước khi Kha Vân Tiên đi, nàng đỡ Phong Gian Mỹ Huệ Tử lên ghế ngồi, cúi đầu rời đi.
Mọi người cũng đều xoay người rời đi, trở về phòng nghỉ ngơi.
Lôi Mị đang nhăn mày nhíu mặt hừ nhẹ một tiếng, điểm cho mấy chỉ lên người Phong Gian Mỹ Huệ Tử, rồi cũng xoay người đi lên lầu.
Lần này hiểu lầm lớn rồi!
Đường Tiểu Đông dùng sức xoa nắn khuôn mặt, muốn giải thích nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào.
Ai, xem ra thông minh quá cũng không phải là chuyện tốt.
- Có thể nói cho Mỹ Huệ Tử biết ngươi rốt cuộc là ai chăng?
Phong Gian Mỹ Huệ Tử được giải cấm chế liền đứng lên, hai đầu gối quỳ trên đất, khom lưng cuối người xuống.
Đường Tiểu Đông giật mình, vội vã lui ra phía sau vài bước, kéo dài khoảng cách, súng lục nắm chặt trong tay.
Thân thủ của nữ nhân này không tệ, vạn nhất đột nhiên xuất thủ, lão tử chẳng phải là xong đời sao?
Trong đôi mắt to của Mỹ Huệ Tử tràn ngập sự hoang mang và vô cùng hiếu kỳ, còn có sự tôn kính, không có chút địch ý, nhưng lại khiến hắn khẩn trương.
Đối phó với những gã sơn dã thôn phu chỉ cậy sức mạnh, hắn còn có thể đảm đương nổi, cao thủ võ lâm ư, hắn chỉ có nước đưa tay chịu tro
- Tiên sinh.
Phong Gian Mỹ Huệ Tử quỳ gối trên đất lại lần lần nữa khom lưng cuối người, trán chạm sát lên sàn nhà.
Trong lòng Đường Tiểu Đông đang vô cùng phiền muộn, lạnh lùng nói:
- Lấy đồ của ngươi đi đi, trở về nói với hội trưởng của ngươi, chuyện có thể một lần nhưng không có lần sau, chọc giận lão tử, Hắc Long hội sẽ biến thành Tử Long hội, tiêu diệt Giáp Hạ Y Hạ!